°Author:hongquyenberry°Thể loại:Fanfiction°ĐIỀU MUỐN NÓI:Đây là tác phẩm của mình là chính chất xám của mình vì vậy đừng re-up nó ở bất kì đâu và đem nó ra khỏi wattpad khi chưa có sự đồng ý của mình.- Có chút gì đó được gọi là...ngọt ngào.- Có chút gì đó được gọi là...đau nhói.- Có chút gì đó được gọi là...mặn chát…
Tôi nhìn giọt nước mắt lăn trên má nó, chẳng an ủi lấy một câu tôi còn tủm tỉm cười, rồi hỏi: "Thế mày vẫn thích cái thằng đấy à?"Nó im lặng cúi gằm mặt xuống không gian xung quanh trở nên yên ắng, chỉ còn tiếng cây tre xào xạc và cơn gió thổi qua làm mái tóc người con gái nhẹ bay. Tôi cúi xuống, nhìn nó: "Thế là không thích nữa à?" Giọng tôi trầm lại, đây là khoảnh khắc mà tôi được nhìn nó gần đến như vậy. Khoảng cách giữa tôi với nó xích lại gần hơn, nó lúng túng đưa tay lau vội đi hàng nước mắt, ngẩng mặt lên, trả lời tôi với điệu bộ ngập ngừng: "Không. Vẫn thích, chỉ là không thích nhiều như trước."Tôi thở dài rồi chỉ cho con Yên cách vượt qua đau khổ trong chuyện tình cảm, tôi hỏi nó: "Buồn không?" "Buồn" Nó nói xong rồi lại khóc um lên.Chẳng giúp gì được, tôi vỗ vai, mỉm cười và ghé vào tai nó thì thầm: "Vậy thích tao nhiều hơn thằng đấy là không buồn!"----------------------------------------------------P/s: Một chiếc truyện mà tớ viết 🐾…
Con gái riệu, em gái cưng đột nhiên bị từ hôn, gia đình tỷ phú, giàu có bậc nhất Nam Dương sẽ có phản ứng như thế nào?Lê Tiếu lười nhác, tùy tiện, được nuông chiều từ bé có phải là cô thiên kim chân yếu tay mềm? Ông trùm của thành Nam Dương được mệnh danh là "bố già" sẽ thay đổi cuộc đời Lê Tiếu như thế nào?# chỉ là lưu lại để đọc tác giả có thấy bỏ qua cho…
Liệu ta và chàng có hợp duyên...Liệu có còn thuộc về nhau...? Chàng nỡ lòng bỏ ta rồi ... lại gọi ta trở về từ âm phủ. Kiếp trước....ta nợ chàng cái gì chăng?…
Không Toxic ạ.Tớ lên fic suy và có nam9 là Tama chẳng phải vì ghét hay anti mà chỉ muốn Tama có một fic riêng nhưng lại vô tình quay vòng quay trúng kết BE và SE, dù là quay 2 lần thì kết đều là buồn nên mn cân nhắc trước khi đọc. Có lời nói tục tĩu và máu me vui lòng để ý. Ngược rất nặng nha, nói thế nào thì nó cx đc định sẵn cho Tama ròi và nó ở đây là cái cốt truyện. =_((((((( có lẽ mn sẽ ko hiểu lời tui nói nhưng ... đọc là biết.…
Bạch Liên hồi kýĐại ký: Đáng lẽ chúng ta đã thuộc về nhau...Ngoại truyện: Chờ đợi nghìn năm để yêu anhTrích đoạn Giới thiệu:Ta vốn không nên đỡ thay nàng một thanh kiếm để từ đó nàng nợ ta một mối nhân duyênTa vốn không nên...Ta vốn không nên...Và rất nhiều "ta vốn không nên" mà ta không thể nói hết. Diên Diên, thứ lỗi, kiếp nợ nàng nợ ta, nàng trả cho ta, ta đã nhận rồi thôi thì hai ta không nên tiếp tục nữa...__::____::______::_________::____________::____________________Ta...có yêu nàng không hay Ta...yêu hắn...?Ta ư?Trước khi nhắm mắt, Ta đã thì thào với hắn trước khi nhắm mắt rằng:"Đáng lẽ chúng ta đã thuộc về ...nhau..."__::____::______::_________::____________::____________________Một vạn năm sau.......Một ngày nắng ấm, hắn đang tựa đầu vào vai ta thiếp đi, ta cúi đầu nhìn hàng mi dày đen nhánh ấy, khẽ thì thầm:" A Quân, vạn năm, em đã chờ nghìn năm để có thể bên anh. A Quân, em yêu anh...."…
Truyện kể được dựa vào MV CANH BA của ca sĩ Nguyễn Trần Trung Quân -Nhân vật chính :+Hoàng thượng (Trần Quân) +Bạch Liên (Linh hồn) -Cameo :+Mai Phương (cung nữ) +An công công +Các Thị vệ...Câu truyện này được kể theo góc nhìn của một nhân vật tuy quen mà lạ, tuy lạ mà quen -Bạch Liên (nói đúng hơn là linh hồn của Bạch Liên)…
Thể loại : 1vs1 , tổng tài , HENữ chính : Đường Nhược HyNam chính : Cố Dạ Bạch •"Trái đất này thật tròn,Nguời yêu nhau sẽ trở về bên nhau..." •Đây là một quyển truyện mình khá là tâm huyết . Nhưng do khi vừa viết tới chap 2 của truyện ( tên cũ : Mèo nhỏ , anh đã về! ) bên tài khoản cũ của mình thì bị mất tài khoản ( @haileyle11 ) mình sẽ viết lại từ đầu bên đây nhé , mong mọi ngừoi thông cảm và ủng hộ ạ!Xin chân thành cảm ơn~ ••Do sử dụng tên cũ thì wattpad không cho vì trùng lặp , nên mình bắt buộc phải đổi tên T_T•2 chap đầu là do bên kia mình sao chép không được nên cap màn hình lại , mọi người chịu khó đọc ạ....chỉ 2 chap đầu thôi nha ạ!#tongtai #hacdao #he #sungai #trungquoc #1vs1…
Nàng, vương giả trời sinh! Đại tiểu thư của đệ nhất thế gia cổ võ thế kỷ 21! Thiên phú trác tuyệt, thông minh khôn lường! Thế nhưng bị của mình ruột thịt muội muội mưu tính giết nàng gia, dùng tiểu đệ nàng yêu thương nhất uy hiếp nàng...Khởi bạo gia tộc ấn, khởi tự bạo bản thân, vì bảo vệ gia, bảo vệ đệ mà tử...Nàng, phế sài trời sinh! Cửu tiểu thư của đại gia tộc dị giới! Không thể tu luyện, nhu nhược ngốc nghếch!Bị các tỷ muội trong tộc đánh tử!..........Nàng xuyên qua thành nàng! Thay đổi thế gian! Luyện dược sư, nghề nghiệp tôn quý nhưng trước mặt nàng ai dám lên giọng tôn với chả quý ! Luyện khí sư nàng đứng nhị ai dám tranh nhất?Thần thú thấy nàng liền xin tự nguyện ký khế ước!Ma pháp trong tay, sưu đủ toàn hệ! Võ đấu thì càng miễn bàn! Nàng thân nữ tử nhỏ bé nhưng không cần ma pháp liền làm tam đại võ đấu giả của đại lục bái lạy cam phong!Kiếm pháp ma quái, kỳ dị đáng sợ!Ai khinh thường nàng, liền thưởng tân độc nàng vừa sáng chế! .........Nàng tay vừa giơ huyết đổ thành hải, vô tình vô bạc, vô cảm vô xúc.Nhưng tại sao mỗi khi gặp hắn nàng lại có cảm giác thật kì lạ?.......................Tình trạng : đang tiếp tục ...Tác giả : Giang Quỳnh Ngọc Số chương : chưa xác địnhThời gian đăng : khi có ý tưởng :))…
Nữ chính là tác những câu truyện tiểu thuyết.Có 1 ngày mưa to gió lớn chẳng may bị tai nạn và xuyên không về thời thập niên 60 và trong thân thể của bà nội cô…
⚠️Truyện không liên quan đến bất kì yếu tố nào của lịch sử, là do bản thân mình nghĩ ra. Sẽ có một số tên gọi quen thuộc nhưng không đúng với sự thật lịch sử. ⚠️Tóm tắt: Công tên Duệ Minh là thừa tướng Nguyên Quốc. Hắn đơn phương thanh mai trúc mã của mình Tư Hạ là Quốc Sư của Nguyên Quốc, cũng là Hoàng Hậu của Hoàng đế Nguyên Phong Nguyên Quốc.Thụ là Mạc Y Ninh, gia đình thương gia khá giàu có vùng Giang Nam. Y Ninh cũng là bạn học của Duệ Minh và Tư Hạ. Có đều từ nhỏ đã không được thông minh, biết đọc chữ đã là may mắn, nhưng trời không diệt ai, y thân thể khỏe mạnh, là một nhân tài vỏ thuật. Cha của y vui mừng mời các danh võ khắp nơi về dạy. Cuối cùng cũng đậu Võ Trạng Nguyên làm nỡ mày gia tộc. Y không được thông minh nên y rất ngưỡng mộ những người có trí hơn người. Đặc biệt là Duệ Minh, người đồng môn với mình, hắn luôn được ân sư khen hết mực. Cũng nhiều lần chỉ dẫn y, y rất cảm động, ai cũng chê y ngốc không chịu chơi cùng, cũng không ai chịu chỉ bài cho y. Kể từ khi ấy, y quyết tâm luyện võ, mong muốn sau này có thể đứng cạnh Duệ Minh, mãi mãi không rời xa. Trên chiến trường đẫm máu, một thân hắc y, tay phải cầm kiếm, tay trái nắm chặt một chiếc thắt lưng đã bị phai màu, chỉ may cũng bung ra. Một mực nắm chặt như thể hắn vẫn luôn bên cạnh, mỗi một vết thương bị chém xuống chính là vì y mà chịu đựng. Từng chút một mong người sẽ nhớ đến mà thương xót cho y.Một đời dõi theo người, nhưng người lại sánh bước bên người khác, nâng đỡ người, sợ người đâu sợ người…
Bạn là mandy , 19 tuổi , bạn là 1 người Hàn gốc anh và có đam mê với nghành nghệ thuật . Bạn luôn cố gắng để thực tập sinh trong 1 công ty giải trí . Rồi một ngày bạn đã tìm đến một công ty có tên là Bighit , công ty có 1 nhóm nhạc chống đạn mang tên Bangtan boys . Mặc dù bạn là 1 ARMY nhưng bạn không hề chú ý hay tìm hiểu về công ty này nhưng cuối cùng bạn vẫn bước chân vào cánh cửa công ty và bắt đầu cuộc thử giọng mà bạn đã mong chờ bao nhiêu lâu nay...…
Một thời đẹp nhất của con người được mang tên thanh xuân...:Người nam nhân trầm mặt, ánh mắt nhìn thẳng vào người thiếu nữ. Giọng nói trầm ấm vang lên: "Đồ đệ này!" Người thiếu nữ ngoảnh mặt lại, hồn nhiên: "Sư phụ có chuyện gì muốn nói với em sao?" Nam nhân nghiêm giọng: "Tôi muốn phá luật!..." Thiếu nữ khó hiểu: "Luật?" Y tiến đến tháo chiếc nhẫn sứ trên tay đối phương thả xuống đất: "Từ nay em không cần gọi tôi một tiếng 'sư phụ' nữa...!" Cô gái ngỡ ngàng: "Tại sao?" "Tôi luôn an ủi em, dạy em làm cảnh sát hình sự và là điểm tựa cho em mỗi khi em tổn thương... Em thật sự không nhận ra sao?... Hôm nay tôi chính thức theo đuổi em...!" Thiếu nữ lạnh lời: "Không cần!..." Lòng y nặng trĩu xuống: "Lẽ nào em vẫn còn giữ quan điểm thầy - trò ấy?..." Thiếu nữ tiến gần nam nhân thêm một bước, hai bước: "Em cũng thích anh! Thích từ rất lâu... Kể từ lần đầu hai ta gặp nhau..." Bầu không khí lúc này thật im lặng, nam nhân nhẹ đưa tay ôm cô gái vào lòng, cùng lúc hoàng hôn dần buông xuống...***Tên truyện: 最美丽的春天时代Tác giả: Diệp Hạ Song Vân Quốc gia: Trung Quốc (Au Việt Nam)…
Vương tộc Trịnh cầm quyền ở miền Bắc Đại Việt thời nhà Lê trung hưng có vị chúa tên Trịnh Sâm, thụy hiệu Thánh Tổ Thịnh vương. Năm 1782, Trịnh Sâm qua đời. Nhân gian truyền tai nhau nói rằng khi xưa, ông có một vị thứ phi họ Dương, cùng họ với Thái phi Dương Thị Ngọc Hoan tên là Dương Nguyệt. Không có bất kì ghi chép nào cũng không một ai biết về bà. Người ta chỉ biết Chúa Trịnh vừa gặp đã yêu, dùng mọi cách để cưới bà. Một vài người có người nhà là cung nhân trong cung nói rằng ngày Chúa Trịnh qua đời, ông nắm chặt lấy chiếc vòng ngọc trắng ngà bị vỡ làm đôi trên tay, miệng không ngừng gọi "Nguyệt" rồi còn nói gì đó "Hắn chết rồi nhưng tại sao nàng vẫn không yêu ta". Không một ai biết "hắn" là ai cũng không ai biết về vị thứ phi họ Dương kia. Chuyện năm đó cứ như thế đi vào dĩ vãng.(CÂU CHUYỆN LẤY CẢM HỨNG DỰA TRÊN NHÂN VẬT LỊCH SỬ CÓ THẬT, CÁI SỰ KIỆN TRÊN KHÔNG CÓ THẬT, KHÔNG MANG TÍNH CHÁT XUYÊN TẠC LỊCH SỬ)…
câu chuyện kể thời thanh xuân cấp 3 vườn trường của những cô cậu hc sinh. với những ước mơ hoài bão của mik họ cùng nhau tạo nên một kỉ niệm khó phai trong những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường.…