Trăm năm cô độc đứng trên vị trí tối cao, Vũ Tư Thiên rũ mắt xuống nhìn bàn tay của chính mình, rồi lại cười khẽ.Giờ thì tuyệt, chẳng còn gì để mất, xung quanh nàng mọi thứ đều đổ nát, cung điện nguy nga tráng lệ nhất, vững chãi nhất cũng nháy mắt sụp đổ.Vũ Tư Thiên đưa tay lên sờ mặt mình, ẩm ướt, chẳng biết lúc nào thì nàng đã khóc.Phía Đông, mặt trời dần ló dạng, thấp thoáng có bóng dáng yểu điệu đi tới, là Nữ Oa, nhưng Vũ Tư Thiên cũng chẳng còn sức mà để ý nữa.Nữ Oa đi tới đỡ lấy thân thể sắp ngã của Vũ Tư Thiên, tay người ôn nhu sờ lấy tóc nàng, môi đỏ lấp lánh khẽ thì thầm."Con có lẽ sẽ cần một thời gian nghĩ ngơi đấy, đứa trẻ của ta, hãy tới thế giới Phượng Nghịch, con sẽ tìm thấy mục đích để con tồn tại, vận mệnh của con phụ thuộc vào hành động của con."Người rũ mắt xuống, ánh mắt như hồ thu phản chiếu dung mạo tuyệt trần đang say ngủ."Còn nữa, đừng làm ta thất vọng."…
Yeonjun chính là người mai mối cho các cặp đôi trẻ nhưng lí do anh làm điều đó chỉ vì muốn tìm cho mình một người bạn trai đúng gu. Anh có rất nhiều người thích nhưng anh chẳng ưa một ai. "Anh là Choi Yeonjun phải không ạ?" "Ừ tôi đây?" "Em sau khi chia tay người yêu cũ thì đến hiện tại chẳng thêm được mối tình nào...Anh mai mối cho em đi?"warning: truyện rất GENZ, sử dụng từ "không nghiêm túc" nếu dị ứng thì click back, thanksranking: 🎖1 #tomorrow🎖1#choiyeonjun🎖1 #taegyu🎖1#choisoobin🎖1 #soojun🎖2 #textfic🎖3 #soobjun…
Ngày hôm đó cả bầu trời thật lãnh đạm như đang gào thét trong vô vọng tựa như trái tim của cô. Tô Diệp Mai nhìn Phong Vũ lắp bắp: " Chúng ta li hôn đi " bàn tay cô run rẩy cố bấu víu vào một thứ gì đó.- Tùy em vậy.Phong Vỹ vẫn như vậy, vô cùng hững hờ, đứng dậy lấy chiếc áo khoác đen bước ra khỏi cửa nhà. Tô Diệp Mai có thể nghe rõ tiếng bước chân của anh cũng như tiếng tim đập mạnh của mình." Từ khoảng khắc đó cô chưa bao giờ nghĩ rằng cả hai sẽ có ngày trùng phùng ".Cuối cùng thì cô cũng hiểu tình cảm cô dành cho anh chỉ có thể kín đáo giấu đi chứ không thể tan biến được.…
Cuộc sống đôi khi có nhiều khó khăn. Chỉ cần chúng ta tin tưởng vào bản thân mình mọi chuyện đều được giải quyết một cách tốt đẹp. Thứ quan trọng nhất là ta cần phải biết cố gắng! Tác giả : Phạm Chi…
NamJoon hiện tại đang làm việc ở một club bar dành cho gay, tình cờ gặp một gã quái gỡ trông không khác gì " straight boy" nhưng lại là gu của cậu.Từ khi gặp gã cuộc đời anh rẽ hướng còn tệ hơn lúc chưa gặp =))Motip theo dạng nối liền mạch truyện ngừng ít…
Thể loại: Hiện đại, ngôn tình, HENam chính: Lâm An ThâmNữ chính: Giản LộPhối hợp diễn: Nhiều không đếm xuểThâm trầm, bí ẩn, tài hoa, phi phàm.Đây là toàn bộ những gì mọi người biết về Lâm An Thâm.Thân làm trợ lí của anh nhưng những gì cô hiểu về anh chỉ nhiều hơn người khác hai điều.Một, Lâm An Thâm không bao giờ tiếp chuyện với bất kì ai bằng bất kì phương thức nào, vô luận là lời nói, ánh mắt hay cử chỉ.Hai, Lâm An thâm ghét tất cả các loại âm thanh, vô luận là giọng nói, tiếng hát dễ nghe hay không cũng vậy.Giới thiệu nhân vật vắn tắt: Lâm An Thâm: Nam chính. Giản Lộ: Nữ chính.Giới thiệu tình tiết vắn tắt: Một nam một nữ, không có pháo hôi (ý chỉ kẻ chen ngang đó mà) chỉ có yêu. Lí do yêu: Ngọt ngào. Trải qua: ngọt ngào. Cao trào: ngọt ngào.Giới thiệu xong , over! (nguyên lời tác giả)Độc giả có hiểu, tin tưởng tôi. (lời tác giả)Giản Lộ trợn mắt: Ai cũng không thể nói chồng ta tự kỉ! Anh ấy chẳng qua chỉ là yên lặng mà thôi!Lâm An Thâm: ...Giản Lộ trợn trừng mắt: Ai cũng không thể nhúng chàm vợ của chồng ta! Anh ấy có ghen!Lâm An Thâm: ...Giản Lộ chống nạnh: Ai cũng không thể câu dẫn chồng ta! Anh ấy có ép ta ghen!Lâm An Thâm: ...Giản Lộ phóng hỏa: Ai cũng không thể ép Tiểu thư Điên viết văn án! Bả thật sự viết không hiểu!Lâm An Thâm: ...Tiểu thư Điên: ... Cám ơn. Rút dao tương trợ...Nội dung chính: ngôn tình hiện đại.Thông tin cơ bản:Nhân vật chính: Giản Lộ, Lâm An ThâmPhối hợp diễn: nhiều không đếm xuểWarning: Xin nhớ lấy, bệnh tâm lý, không phải bệnh thần kinh!Tác giả: Tiểu Thư…
~Ư..ưm~ Bỏ em raa!Yên nào bé ngoann, anh yêu bé nhiều này~Không muốn màa~ Ưm..chụt..chụtVừa ngọt vùa H+ nha các mom (Ai kh thích thì đừng đọc ạ)Nhớ vote truyện giúp tớ nhaa, cảm ơn các cậu nhiều nhiều nèLƯU Ý: CHỈ ĐỌC Ở ĐÂY, NGHIÊM CẤM SAO CHÉP TRUYỆN DƯỚI MỌI HÌNH THỨC…
🌸Đoản, Hài 🙏Nhân vật chính: Jihoon cùng hội anh em Muối MộtSức tưởng tượng......có hạn😌 Tớ viết rất có tâm, phản ánh "sâu" vào khía cạnh con người cũng như tình trạng đu cây khế hiện nay của loài Thỏ🐰🐰🐰‼️Lưu ý: Khi đọc fic, bạn nào có ước ao khát khao Hun Công thì vui lòng chạy ngay đi😚😚👉Tác cmn giả: Mochi vị đào hồng - yên tâm tớ fanti có chút thôi à😊👌Ship nhiều nhất: Nielwink, Chamwink, Panwink, nói chung là rapper line:)))Có thêm mấy bạn thời Produce 101 với cả các tiền bối (tưởng tượng cả😌)Đọc vui nhá, YÊU❤️…
Nguồn: InternetMình được biết nguồn gốc edit là từ Ổ Mèo (littlecats.org) nha~ (mạn phép copy linh tinh vì Ổ Mèo không cho phép repost dù mình tin nó là một ;A; chân thành tạ lỗi ;A;)*Đây là hoạt động phi lợi nhuận*Quyển 1: Gà mắt đen nha gà mắt đen (1-50)*ý chỉ những người không ưa nhau*Quyển 2: Chim liền cánh nha chim liền cánh (51-90)Quyển 3: Tình vợ chồng nha tình vợ chồng (91-120)Quyển 4: Tình mặn nồng nha tình mặn nồng (121-141)Cùng 11 phiên ngoạiVăn án: Đồng nghiệp văn của chủ bộ Khai Phong phủ - Công Tôn Sách cùng Cửu Vương Gia Triệu Phổ. Một vị võ tướng oai hùng, vô cùng cẩu thả lưu manh cực kỳ ghét thư sinh. Một thần y tài giỏi, nóng nảy hung hãn cực kỳ ghét lưu manh.Định mệnh đã để họ gặp nhau, cãi nhau, ghét nhau và yêu nhau. Trong quá trình đó không thể thiếu được sự góp mặt của công thần bé bỏng Tiểu Tứ Tử, bảo bối không chỉ góp phần đưa võ tướng và thư sinh đến với nhau, hơn thế nữa, con mèo đen và con chuột bạch cũng không thể tránh thoát cặp mắt sáng như sao của bé.Và mọi chuyện đã bắt đầu như thế, tú tài đụng độ nhà binh, sau một loạt hiểu lầm và đá lửa văng tung tóe, những ai có tình thân rồi cũng sẽ trở thành quyến thuộc.…
Với cô , bóng lưng của người đàn ông thâm trầm . Tách biệt hoàn toàn với không khí náo nhiệt của dạ tiệc thượng lưu kia là thứ mà cả tuổi trẻ cô khao khát .Suốt 7 năm điên cuồng và mê muội , chỉ cái nhíu mày của một kẻ lạnh lùng cũng có thể khiến tim thiếu nữ loạn nhịp . Cô rủ bỏ tất cả sự cao quý , chỉ bởi vì mong muốn ánh mắt người kia một lần dành cho cô sự chú tâm ...... " Chú Từ Chính ! Chú có biết yêu không ? "Tiếng nói non nớt vọng lại trong căn phòng đẹp đẽ ." Sao đột nhiên lại hỏi như thế ? "" Vì nếu như chú có thể yêu , vì sao chú lại không yêu Lệ Hoa ? "" Bởi vì ta không thể có tình cảm với một đứa trẻ ! "Lương Từ Chính xoa đầu bé gái , trong mắt lại ánh lên chút yêu chiều ." Vậy chú có biết hận không ? "" Có thể ! "Hắn kiên nhẫn đáp lời ." Có lẽ sẽ có một ngày nào đó Lệ nhi làm cho chú căm hận ... "" Vậy thì đến lúc đó ta sẽ thuận theo tự nhiên mà căm hận cháu thôi ... "Hắn bật cười có chút không để tâm đến ẩn ý của Lệ Hoa . Nhìn đến bóng dáng đứa bé mười hai tuổi phía trước quay lưng giận dỗi bỏ đi .Lại dường như nghe được lời thì thầm trước khi cô biến mất ." Nhưng người ta thường nói ! Tình yêu sâu đậm cùng sự thù hận khắc ghi chung quy lại cũng chỉ cách nhau bởi một chút nỗi đau đớn mà thôi ... "…
" Vậy vì lí do gì mà vào khoảnh khắc ấy cậu lại chấp nhận lời yêu của tớ?.. "-" Chắc chỉ là một cảm xúc thoáng qua thôi... " ⋇⋆✦⋆⋇ Waring: OOC, hơi ngược, HE★ Ai NOTP thì lướt dùm nha!Cảm ơn vì đã đọc!…