Tác giả: Ngôn.TRUYỆN COVER.Chaeyoung nức nở nói: "Mau đi ra, đau quá."Lisa nói: "Nhịn một chút.""Huhu, chia tay đi, kích cỡ của chúng ta không hợp nhau."Cô từ từ rút ra ngoài, ánh mắt trầm xuống. Thật lâu sau mới nói: "Trừ chuyện này ra, em muốn cái gì cũng được."Nàng ý thức được mình lỡ lời.Sớm đã nghe nói, đối với tình yêu loài sói đặc biệt chung thuỷ, cả đời cũng chỉ có một bạn tình. Nếu cô đã lựa chọn người nào rồi, thì suốt cả cuộc đời cũng chỉ bảo hộ một mình người đó.…
"500 ngàn đồng một giờ, nếu muốn miễn phí thì yêu tôi đi!"_____Kim Chaewon là học sinh cấp ba, dốt toán và chỉ duy nhất toán thôi.Miyawaki Sakura đặc biệt may mắn, là giáo viên đảm nhiệm phân môn toán của Chaewon._____Lưu ý: Mọi chi tiết trong truyện đều không có thật, là ảo đóooo do tác giả tự nghĩ ra :)…
Cậu yêu anh... Anh yêu em gái cậu... Con bé ra đi sau một vụ tại nạn... Anh đau khổ, vật vã... Cậu chỉ lặng lẽ bên anh...Đùa chứ chả bi đát thế đâu =)))…
Đây là truyện mình viết ra để thỏa mãn đam mê là chính nên mình sẽ không có lịch ra cụ thể và mình viết tùy tâm trạng và lịch cá nhân. Nếu mọi người thấy truyện mình thì đọc để giải trí nhéChỉ đăng duy nhất tại wattpad @talkative2004…
- có cách nào để bị chấn thương quài quài luôn ko?- tui muốn ngày nào cũng đi tập vật lí trị liệu để gặp em hết 😩 - tui thích cái cách em mát-xa cho tui á- ko biết khi nào tui mới được nắm tay em? sau này chắc chắn sẽ làm được 😼- sao em ko làm bác sĩ chính thức mà làm bác sĩ thực tập nhỉ, tui chỉ muốn em chữa trị cho tui thui- em chữa lành về mặt thể chất lẫn tâm hồn của tui[vận động viên bóng chuyền x bác sĩ thực tập]cre ảnh trong fic: pinterest…
Sejin ghét Jigu cứng đầu, và không thể hiểu nổi ba từ ấy có gì khó khăn mà cô cứ phải khiến em khổ sở thế này, và tại sao gương mặt Jigu mỉm cười lại trông đáng ghét thế kia, nhưng vẫn khiến em đau lòng như vậy......Original Title: 정답없음 (https://tinyurl.com/mwp3r9v8)Original Author: 꽁꽁Trans by: Me ;)From the movie <Work later, drink now>…
Han Youngeun chưa từng nghĩ rằng một cuộc gọi trêu ghẹo vào nửa đêm lại có thể cuốn hai con người xa lạ vào vòng xoáy của những rung động đầu đời vừa trong trẻo, vừa ngây ngô, vừa khiến người ta vương vấn mãi không thôi. Họ chạm mặt nhau như một định mệnh rồi trở thành bạn cùng bàn, thành thầy trò bất đắc dĩ, thành kẻ vụng về không dám thừa nhận tình cảm. Liệu rằng, những xúc cảm non nớt có thể vượt qua thử thách của thời gian và hiện thực khắc nghiệt khi Jaemin, người em thầm mến, không là một thiếu niên điển hình. Cậu có nụ cười dịu dàng nhưng đôi mắt lại chất chứa những nỗi buồn, những vết sẹo từ tuổi thơ vụn vỡ không dễ nguôi ngoai ép một đứa trẻ chưa thành niên phải lớn nhanh hơn số tuổi. Cuộc sống của cậu bận rộn đến mức không có thời gian để mơ mộng, vậy mà bằng cách nào đó, cậu lại trở thành cả bầu trời trong mắt Youngeun vào những ngày tháng cấp ba trôi qua theo dòng thời gian tuyến tính đầy vội vã của Seoul hoa lệ. Nhưng thanh xuân như một chuyến tàu, dù muốn hay không, cũng đến lúc phải rời ga. Youngeun đã dõi theo cậu không rời cho đến ga thứ 18, liệu cậu có một lần ngoái lại nhìn em hay đan tay em bước tới trạm kế tiếp?…