Một chuyến hành trình ngược dòng ký ức, dù đã biết kết quả sẽ như thế nào nhưng tôi vẫn muốn đắm chìm trong đó, để rồi khi giật mình tỉnh giấc, tất cả chỉ còn là hoài niệm về một thuở xa xăm. Tôi ước gì cả hai chúng tôi mãi là trẻ con, để khi ấy tôi có thể nhẹ nhàng ôm lấy cô, đưa tay lên xoa đầu cô như một người lớn mỗi khi cô ấy khóc. Quan trọng hơn, nếu là trẻ con, tôi sẽ được nghe cô ấy thì thầm "Mình yêu cậu" mỗi ngày, sẽ không để vụt mất cơ hội đó, tôi sẽ trả lời cho cô ấy tình cảm của tôi và tất nhiên, sẽ không có người con trai đó bước vào câu chuyện của riêng tôi và Atsuko. Ước gì chúng tôi không trưởng thành. Ước gì Peter Pan có thật. Ước gì, cô ấy là của tôi...…
Hội chứng này do bị mất một số gen cơ bản ở các vị trí đặc biệt, đó là gen kiểm soát quá trình sản sinh acid retinoic tự nhiên trong cơ thể có tên RAI1…
Au:Ayazume Hotaru [Ru/Ari]Cp:KurooTsuki-Không reup truyện khi chưa có sự cho phép của tôi(plaese dont reup without permission)-Warning:+OOC +Không xúc phạm, lăng mạ các char +Nếu là Notp xin click back +Góp ý nếu tôi sai, xin đừng cư xử thô lỗ +Lặp từ khá nhiều nhưng tôi sẽ sửa lại, thông cảm…
❝ HoSeok :Là con come out để được tự do đi tìm tình yêu của đời con, vậy mà cha nỡ trói con lại.Xem mắt là gì? Có ăn được không?Hình như là ăn được rồi.YoonGi :Con cố gắng như vậy, cốt là để bù đắp lỗi lầm không thể đem về cho mẹ một đứa cháu nội đích tôn.Vậy mà mẹ nỡ lòng bán đứng con cho kẻ khác.Bán cho ai không bán, lại bán cho người đó. ❞✧ by Alpha edit by me;✧ Boy x boy ; romance ; fluff ; pink ; HE ; Trung khuyển công x Ngạo kiều thụ ;...✧ HopeGa; Namjin, KookMin, VBaek;˚˚˚~Chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác~[COMPLETED]…
15t, park dohyeon vì nụ cười trong bức ảnh của một người bạn cho xem mà đem lòng yêu mến có một Park Dohyeon vì nụ cười của Han Wanho mà theo đuổi hơn 2 năm dù bị phũ phàng từ chối bao nhiêu lầncó một Han Wangho vì sự mặt dày của Park Dohyeon mà động lòng với người nhỏ hơn 2 tuổi…
- pairing: GGAD!!- vẫn là trial nhưng hoàn thiện hơn!- OOC, mặc định đồng niên, bịa là nhiều 🧎♀️- mình được inspire bởi "before spring ends" và fmv GGAD bgm "mộng ảo tru tiên" và "tương tư" + fmv bgm "gió nổi lên rồi" 🤲🏻- tóm tắt: nói chung là chết hết…
roscanina syndrome au // ongniel---inspired by hanahaki diseasewarning: lowercase, death, angst, plot gây khó hiểu.disclaimer: nội dung chứng bệnh roscanina syndrome thuộc về tưởng tượng của mình - justa4907soul, ongniel thì thuộc về nhau.…
Tác phẩm gốc thuộc về: darkkteaTranslate khi chưa có sự đồng ý của tác giả nên vui lòng không mang đi đâuTags: Dark, Yandere, Obsessive behavior, Implied/Referenced Drug Use, Non-Consensual Drug, Therapy, Smut, Angst, Dead Dove: Do not Eat, Stockholm Syndrome…
SNH48 GNZ48 CPOneshotTrans, Edit, SelfwriteVui lòng không đem truyện đi nơi khác, không chỉnh sửa tên nhân vật, khi chưa có sự đồng ý của tác giả.Please do not re-up fic anywhere if not having permission.Tks~…
_Án Văn_ yêu nhau 8 năm, cưới nhau 9 tháng kết quả lại là chia tay đơn giảnvì cái gì hả? Cô ta sao, hay do em và hắn quá mù quánh tin vào thứ vốn dĩ không có. 8 năm trước hắng từng nói trước thềm sinh nhật năm 20 của em rằng hắn yêu em, yêu đến điên dại thế là năm đấy em trao lần đầu của mình cho hắn, em và hắn vẫn thế mối quan hệ được dấu kín đến chính em cũng không biết đó có phải tình yêu hay không, đến 8 năm sau hắn quyết định lấy em, em dành cả thanh xuân yêu hắn đến khi về chung một nhà chưa đầy 6 tháng em mang thai, em vui vẻ nhìn đứa con nhỏ trong bụng mình cầm tờ giấy trên tay em vui mừng tới mức nhảy cẫng lên, gia đình hắn vốn dĩ không chấp nhận em giờ em mang thai con là con trai chắc chắn gia đình hắn sẽ chấp nhận, thế mà vừa về tới nhà trước mặt em là mẹ hắn, em dấu tờ giấy kia vào túi nở nụ cười nhìn bà nhận lại của bà một câu, bà nói ly hôn với con trai bà đi, cô không trả lời định cất lời thì cô ta xuất hiện, người chị thân thiết của em người chị học cùng lớp với hắn, người mà em tin tưởng nhất xuất hiện trước mắt em bảo mang thai con của hắn, em như chết đứng. Em không nói gì năm đó tự mình viết đơn ly hôn rồi rời đi, em không tra vấn cũng không cần câu trả lời, 2 tháng sau hắn đi công tác về mắt nhắm mắt mở tìm kiếm bóng hình thì em rời đi. năm đó hắn hận, hận em, hận em đến thấu tận tâm cang, nhưng hắn cũng yêu, yêu như câu hắn nói khi lấy đi lần đầu của em. " tôi yêu em đến điên dại, một ngày em còn ở đây, dù em có quên.…