[Oneshot | Nghiêm Văn] PRAY
"Thiên nga đen chết trong vũng máu. Đầm lầy và tội lỗi. Đấng linh thiêng trừng phạt những kẻ mang trên mình đôi cánh bị vấy bẩn bởi tình yêu".…
"Thiên nga đen chết trong vũng máu. Đầm lầy và tội lỗi. Đấng linh thiêng trừng phạt những kẻ mang trên mình đôi cánh bị vấy bẩn bởi tình yêu".…
Tác Giả: 闻者好香的柠檬Dịch bởi: NgMinh1125Lưu ý: Truyện chưa có sự cho phép của tác giả, yêu cầu không đem đi nơi khác! bản dịch không đảm bảo chính xác 100% sát với bản gốc!…
Cứ ngỡ chuyện tình ta sẽ không bao giờ phai nhạt...Tất cả mọi thứ em trao anh đã tan biến...Vụn vỡ...như mảnh đá vô hồn…
"Anh chưa yêu em anh chưa yêu em anh chưa yêu em đến vậy đâu. Anh chưa thương em anh chưa thương em anh chưa thương em đến vậy đâu. Vậy nên...người mới buông tay dễ dàng như thế!".…
Cả hai lại cùng nhắm mắt lại rồi mỉm cười nhẹ, kí ức phủ một tầng bụi mỏng dần dần hiện ra trước mắt. Lelush và Cam Vọng Tinh đã từng là cặp đôi đẹp nhất trong doanh. Tình cảm của họ đẹp như một giấc mộng, tưởng như giấc mộng là hoàn hảo. Nhưng mộng nào rồi cũng có lúc phải tan, ở giấc mộng đó tình yêu của họ là vĩnh viễn. Thế nhưng họ lại xa nhau ở cái tuổi đẹp nhất của đời người, tuổi hai mươi. LƯU Ý : ĐÂY LÀ TRUYỆN BL. TẤT CẢ CHI TIẾT TRONG TRUYỆN ĐỀU KHÔNG CÓ THẬT VÀ KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN NGƯỜI THẬT. CP : LELUSH X CAM VỌNG TINH…
Dạo đang mê quá nên sẵn luyện tay cook hàng luôn. Trước mắt mới có y viết Lang Đồ thui, mai mốt nếu có cả Hoa Thịnh, Hành Ân, Tinh Kiệt thì sẽ gắn tag đổi tựa sau =)))…
Đám động vật thần kỳ của đại lão Phật hệTác giả: Đường Hoàn HoànThể loại: Đam mỹ, Ảo tưởng không gian, xuyên không, điềm văn, sảng văn, manh sủngBản gốc: Hoàn chính vănBản edit: lết a lếtEdit: DĩmBẢN EDIT CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ VÀ PHI THƯƠNG MẠI. TUYỆT ĐỐI KHÔNG MANG RA NGOÀI, KHÔNG REPOST, KHÔNG CHUYỂN VERBản edit chỉ up tại 2 nơi🍌 WordPress: thiennhacat🌼 Wattpad: @cucbaykhaptroiNhững nơi có cùng bản edit đều là ăn cắp, nên triệt sản liu liu…
LƯU Ý : ĐÂY LÀ TRUYỆN BL, MỌI CHI TIẾT TRONG TRUYỆN ĐỀU KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN ĐỜI THỰC. CP : LELUSH X CAM VỌNG TINH Cam Vọng Tinh cứ nghĩ cuộc đời của cậu cứ như vậy bình thản mà trôi qua. Sẽ cưới vợ, có con rồi sống cuộc sống bình thường như bao người khác. Nhưng rồi chăng biết một ngày nào đó Cam Vọng Tinh bỗng cảm thấy anh hàng xóm Lelush của cậu cũng khá là đáng yêu.…
Tác giả: 矿泉水的夏 (Nước khoáng mùa hè) Dịch: weiwei truyện chưa được sự cho phép của tác giả vì mình không thể nào liên hệ được với tác giả (tại bên lofter không cho inb nếu không xác minh sđt, mà nó lại méo cho cập nhật sđt Việt Nam), nên là không thể nào xin per của tác giả được , đang dịch chui, chưa edit, mình năng lực có hạn, mình có sử dụng công cụ hỗ trợ và sự hiểu biết của bản thân, mong mọi người đón nhận, xin mọi người đừng bê đi đâu hết nhé, mình cảm ơn ạ.…
[ Nghiêm Hạo Tường cảm thấy Lưu Diệu Văn ngày càng lớn gan, biết nói dối qua mặt anh luôn rồi. Xem lần này anh còn quan tâm cậu nữa không...]Tên truyện: Quan tâmTác giả: MylaThể loại: fanfic, đam mỹ. Chú ý: Đây là fanfic, tất cả chỉ dựa trên tưởng tượng của tác giả, không áp dụng lên người thật.Vui lòng không mang truyện ra khỏi Wattpad.Các bạn đọc nhớ bình luận và vote cho mình có thêm động lực viết truyện nhaaaChúc các bạn một ngày vui vẻ ~…
Oneshot - Nghiện yêu đươngFanfic: Lưu Diệu Văn x Nghiêm Hạo TườngThể loại: Showbiz, siêu ngọt luônTác giả: Chính tui (绝不磕糖正道)Tự nhiên ngẫu hứng nghĩ ra cái tên xong viết vui vui vậy thôi.Truyện hoàn toàn là tưởng tượng của tác giả, vui lòng không áp đặt lên người thật!…
Author: nefelibataCharacters: Lưu nhiệt tình như lửa x Nghiêm dịu dàng như nước cùng sự góp mặt của gánh hài Hồ lô biến.Thể loại: hiện đại, giới giải trí, 1vs1, HE.Summary:Lưu Diệu Văn và Nghiêm Hạo Tường lại dỗi nhau rồi.*Fic không liên quan đến người thật!!TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC POST TẠI WATTPAD VÀ WORDPRESS CỦA MÌNH!ĐỀ NGHỊ KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC!!…
LƯU Ý : ĐÂY LÀ TRUYỆN BL, TÌNH TIẾT TRONG TRUYỆN KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN ĐỜI THỰC CP : LELUSH X CAM VỌNG TINH "Từng giọt mua rơi quá dỗi an tĩnhNhững lời không thể nói ra đã giữ khoảng cách giữa chúng taThật cẩn thận gìn giữ sự ăn ý thầm lặng nàyNgay cả ánh mắt lẩn tránh cũng ra vẻ thật tự nhiên Hết thảy đều không cần nói đã rất rõ ràng" Lelush biết, Cam Vọng Tinh cũng biết họ yêu nhau. Nhưng đâu ai biết điều đó ngoài họ, cái khoảng cách giữa tình cảm và sự nghiệp vẫn còn ở đó. Tình cảm vẫn đậm sâu chỉ tiếc không một ai dám vượt quá giới hạn. Lelush không dám , Cam Vọng Tinh càng không, đâu ai biết được sau ranh giới kia liệu có phải vực thẳm? Nên lần này Cam Vọng Tinh quyết định chọn cách nhượng bộ, chỉ là không ai ngờ cậu lại là người ra đề xuất chia tay.…
*Văn Nghiêm, tên khác [Hẹn hò qua mạng cần thận trọng], giả làm nhân vật nữ trong trò chơi trực tuyến.Tác giả: 耕耕爱吃炸串串Trans: Bowa, Pikameo.Beta: Shu.Designer: Eira.❌Mọi tình tiết trong truyện đều là hư cấu, không gắn ghép lên người thật.❗BẢN DỊCH ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ VUI LÒNG KHÔNG ĐƯỢC PHÉP MANG RA NGOÀI❗…
'Peter Pan mặc màu lá đỏ của mùa thu. Một màu đỏ chói chang'Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra là mình đang nói đến người kia, Peter Pan trong bộ đồ lá đỏ năm ấy.Cái cảm giác tội lỗi trong Nghiêm Hạo Tường dần biến mất. Cậu không nghĩ mình đã lừa Lưu Diệu Văn. Cậu đang nói thật. Rất thật. Từng lời nói của cậu đều dựa trên một kí ức đã từng sống. người ấy và Peter Pan. Người ấy có đôi mắt của một đứa trẻ, khi soi mình vào, có thể sẽ không bao giờ hiểu được nhưng sẽ mãi yêu. Người ấy có nụ cười của một đứa trẻ, dù chỉ dùng để giấu đi nỗi đau của mình, nhưng vẫn trọn vẹn làm ấm lòng người khác. - Chú đã tới Neverland? - ...ừm... - Chú gặp những đứa trẻ bị thất lạc? - Ừm... Nghiêm Hạo Tường nhớ cái 'Neverland' nhỏ ồn ào đến đau đầu trong cái phòng học 12A ấy; 'những đứa trẻ' phấn khích vì hàng loạt kế hoạch điên rồ của nhóm mình. Những ngày tháng sống vì một giấc mơ, mặc cho những người ngoài luôn cười sau lưng. - Peter Pan của chú...có giống như trong truyện...mãi chỉ là một đứa trẻ không? Nghiêm Hạo Tường không biết phải trả lời Lưu Diệu Văn như thế nào. Cậu nhìn thằng nhóc chăm chú, nhưng tâm trí bên trong rối bời kí ức. Ừ. Hóa ra kết thúc không khác nhau là mấy. Peter Pan của cậu, cũng sợ không bay được nữa, sợ bị bắt phải lớn. Cậu lớn lên. Những đứa trẻ năm nào, giờ cũng đã lớn. Tất cả trao bản thân cho số phận và thời gian. Nhưng người ấy thì không. Nó thách thức, nó đấu tranh với tất cả. Cuối cùng, nó đã thắng. Không ai bắt được nó phải lớn nữa.…