Gửi tới chàng trai...không bao giờ thuộc về tôi
Đây là tác phẩm đầu tay của mình, có gì sai sót mong mọi người thông cảm ^^…
Đây là tác phẩm đầu tay của mình, có gì sai sót mong mọi người thông cảm ^^…
Truyen kieu nguyen Du…
Chỉ cần đợi trời bớt nắng thôi, Nhọt Mông và Què Chân có thể cùng nhau thủ thỉ những mẩu chuyện bình dị rồi. Đúng vậy, chỉ cần đợi thôi, một chút nữa thôi, một chút nữa thôi...…
Đây là truyện đầu tay của Sứa viết. Nếu không hay xin mọi người cứ ném đá nha :3Thể loại : FanfictionNhân vật : Tất cả đều của tác giả, và cốt truyện là của mình nha Warning : Những bạn không thích Kuroshitsuji, không thích Fanfiction Làm ơn đừng đưa truyện đi về nơi xa xôi mà chưa xin mình nha. Cảm ơn các bạn đã đọc :3 Vào truyện thôi nào :3…
-Từ người yêu đến vị hôn thê-Sẽ gặp nhiều giông bão-Hai người có cùng nhau vượt qua???Hãy đón chờ bộ chuyện để biết thêm nhé!..... *Tác giả: t.huyn…
. có bao giờ hối hận? . không. . cho dù trong tim tôi chưa hề có cậu? . phải.. nhưng tôi thấy có lỗi... . tôi có thể vì em mà một tay che chắn giông tố, kể cả khi tôi đã đầy vết thương. title: vì em che lấp cả bầu trờipairing(s): nguyễn trọng đại x phan văn đứcauthor: bắp @corn-phoriastatus: on going.…
Takemichi mất ngủ vì công việc, lại quên mất rằng cũng có một người đang trong trường hợp tương tự.…
Đừng đợi ai đó rảnh rỗi mới đến vỗ về mình. Hãy học cách tự yêu lấy bản thân nhé các độc giả của Bắp!…
Truyện này Lani đã ấp ủ từ lâu, và viết nó cách đây 3 năm, lúc mà Lani đang học lớp 11.Chính vì vậy, đây là chuyện tuổi teen, kể về cuộc sống của cô học sinh cấp 3, Tuyết Linh . Về những rung động đầu đời, tình cảm bạn bè thuở cấp 3. Cũng chính vì viết cách đây 3 năm, nên lời văn có vẻ sẽ rất trẻ con, nhưng đây cũng chính là hồi ức kỷ niệm, product của mình. Nếu bạn đọc cảm thấy nó không hợp thì có thể click back. Mình rất hoan nghênh các bạn đọc tác phẩm của mình.Cảm ơn !P/s: gửi đến những người bạn thân thương của tôi. Cảm ơn bạn đã ở bên tôi trong những ngày tháng thuở niên thiếu ấy.Nhân vật chính : Tuyết Linh, Anh Duy…
Chỉ là một thoáng yêu thương...Nhưng, yêu thương vốn dĩ là để hoài niệm...…
ngược xíu hoi…
"La muse, đứng yên!"Hoàng Lâm Phong bỗng treo một hộp nhỏ gì đó trong tay lên xe đạp rồi bước vội về phía tôi. Theo phản xạ tôi muốn lùi về sau nhưng hai chân không nghe lời cứ đứng sững tại chỗ."Ngốc quá, dây giày mày bị rơi ra rồi!" Lâm Phong nói, giọng dịu dàng.Tôi thẫn thờ nhìn bóng hình chàng thiếu niên mặc áo sơ mi trắng gọn gàng tràn ngập hơi thở học đường Việt Nam. Không biết cậu đang chạy về phía này hay chạy thẳng vào tâm trí tôi nữa?Phong tinh tế quá, Phong bị đi*n à?Tôi suýt nữa đánh bật câu nói ấy ra khỏi miệng khi chàng trai từ từ ngồi xuống. Nhưng may mắn thay, sự mê mẩn ngăn cản thành công đôi môi ngứa ngáy. Sau cặp kính, đôi mắt tôi sáng rực lên dõi theo từng cử chỉ của cậu ấy mà không chớp lấy một lần. Có lẽ bị nhìn kĩ quá nên cậu không nhịn được, mắt nhắm tịt thành hai dấu trừ.Kịch bản đang đẹp, tôi lại ăn nói tếu táo: "Ồ, mày cười mất cả mắt!" rồi lại tự chìm đắm trong đó...Nụ cười mang giọt nắng cuối xuân này khiến tôi xao xuyến mãi. Trái tim trong lồng ngực đập liên hồi và cứ thế, tôi thổn thức trước vẻ đẹp khó tả của Lâm Phong. Nắng tháng Ba tinh khôi khiến cậu toả sáng, trong mắt tôi, Phong chính là sự tồn tại lấp lánh nhất!…
Hoàng Việt Nhật Minh❤Nguyễn Hoàng Ánh Dương -Ánh nắng chói chang cũng không tỏa sáng bằng cậu-Mối tình đầu của tôi và mối tình cuối cùng của cậu…
Thích thì tỏ tình thôi!…
về ma cà rồng…
Nalu Đọc đii biết…
Takemichi đau khổ sau khi bà Hanagaki mất. Và Mitsuya sẽ là người bên cạnh cậu.…
Con gái có bao giờ chạy vào phòng vệ sinh nam chưa? Trong truyện sẽ có nhiều điển hình thực tế và tưởng tượng.... Có duyên cũng có oán.... Liệu nam chính nữ chính có hòa hợp.. Lạnh lùng và ngáo đá.. 😖😖😖😖…