[Hankisa] Tao yêu mày mà!
Đọc đi rồi biết. Ủng hộ tui nhaLưu ý: ai không đọc thì out nheCảm ơn nha❤️…
Đọc đi rồi biết. Ủng hộ tui nhaLưu ý: ai không đọc thì out nheCảm ơn nha❤️…
Tác giả: Ngồi Gõ Gió Đông---Văn án:Họ từng yêu nhau từ thời áo trắng.Rồi lớn lên. Rồi xa nhau.Không phải vì hết yêu. Mà vì anh nghĩ cô sẽ không đi đâu cả.Đến khi quay đầu, chỉ còn lại lưng cô - và một thế giới đã không còn chỗ cho anh.Cô không trả thù.Cô chỉ bước đi, và sống một cuộc đời... mà ở đó, anh không còn đủ tư cách để được thương.---…
Đọc rùi sẽ biết 😊…
Chúng tôi sinh ra ở cánh rừng này…
Chào các bạn! Mình là Pun. Hôm nay lần đầu tiên đăng tác phẩm đầu tay. Mong mọi người ủng hộThân<…
Boun Noppnut là sinh viên năm 2 đại học là một học sinh ưu tú, học giỏi, đẹp trai, anh luôn được các cô gái trong trường để ý vì Độ đẹp trai và giỏi thể thao của anhPrem Warut cũng là sinh viên năm nhất và mới vào trường, trong cậu đáng yêu và dễ thương cậu có tính cách rất lạnh lùng và khó gần_____________________________và một ngày nọ thì Boun gặp được Prem, và 2 người đụng trúng nhau, làm sách vở của Cậu rơi hết ra ngoài, anh giúp cậu luận lại,trong lúc đang lượm thì hai tay chạm nhau và bú mắt nhìn nhau rất sâu đậmmặt bên bắt đầu đỏ rực lên, sực nhớ nên hai người rút lại và luận tiếp, sau khi rửa xong thì anh hỏi cậu:B: Cho tôi xin lỗi nhaP: À không saobắt đầu thì anh hỏi thăm cậu cậuB: thế là cả hai trở về lớp_____________________________Vài ngày sau:trong một lần trong lớp của Ohm, Ohm Boun đi học nhóm cùng, Ohm và FlukeOhm: À, Boun, ra chơi xuống học bài chung với tao và Fluke ko?B: À, Okthế là ra chơi, Ohm, Và Boun và Fluke xuống đây học chung với nhauAnh liền gặp lại Cậu, bốn ánh mắt nhìn nhau khiến cho mọi người trong nhóm thế lạSammy: Prem có biết Boun hả?P: À bữa trước có gặpsau khi mọi người đến thì liền ngồi vào bàn lấy sách vở ra họctrong lúc đang học nhóm chị ánh mắt Anh luôn nhìn về phía cậu liên tục, cậu ngước nhìn lên thấy anh nhìn mình đắm đuối, cậu cảm thấy ngại và mặt đỏ ửng lênFluke Nguyên qua định hỏi mượn bút cậu thì thấy hai người đang nhìn nhau rất đắm đuối, Fluke hỏi:Fluke: PremPrem: HảFluke: Mượn bút á! mà sao mày và Boun nhìn nhau cười dữ vậy anh liền ngước mặt xuống vỡ rồi nhếch mép…
"-Sao lúc nào trông em cũng tích cực thế nhỉ, giá như anh có thể sống bằng một phần mười của em-Em thì không anh à, em sợ nếu em cứ thế này mãi, bất chợt một mai em biến mất, cũng chẳng ai biết vì sao..."Nó, một cậu bé chưa tròn 18 nhưng lại trải qua không biết bao nhiêu sóng gió thăng trầm, từ gia đình, đời sống đến tình cảm. Mặc vậy, cậu luôn dịu dàng với đời, mạnh mẽ lên từng giờ, chỉ mong một ngày cuộc đời nhẹ nhàng với cậu. Và rồi cậu bỏ quên chính mình ở lại, một con người yếu đuối, tiêu cực, luôn mơ ước được một lần cảm nhận tình yêu thương.…
Truyện hơi nhạt...…
Lysette là một con búp bê, và là món đồ chơi ít được yêu thích nhất trong phòng của cô chủ Patricia.Lysette xinh xắn, gương mặt giống hệt như cô chủ vậy. Đó cũng chính là lý do mà nó được tặng cho cô vào dịp sinh nhật thứ mười. Nhưng trái ngược với cô chủ, Lysette luôn cười thật rạng rỡ. Và Patricia thì ghét nụ cười đó vô cùng..."Em không phải là một con búp bê bình thường. Em là Lysette. Em được tạo ra từ rất lâu rồi, ở một nơi rất xa nơi này. Khi được ban cho sự sống, em không hề mang bất cứ cảm xúc gì cả. Nhưng với mỗi người chủ của mình, em nhận được cảm xúc từ họ."-------------------Ảnh bìa: commission của mình, thực hiện bởi bạn A Serene BeingEdit bìa: Lang Thang Trên Mây(2020)…
Lan Ngọc Trang Pháp…
- anh điên rồi ! bọn họ...có đáng không?- vậy còn Yoongi?- anh nói gì cơ? Yoongi..- phải, vậy em nói xem có đáng không."Cả hai ta đều rất yêu nhau, nhưng chỉ tiếc rằng chúng ta không thể tiến đến với nhau""Vì em chỉ muốn tốt cho anh thôi, Vì vậy Yoongi của em.. hãy thật hạnh phúc nhé!"NXB: 18/10/2021NHT: 1/11/2021…
Chỉ là diễn thôi mà ...…
Đối với mọi người thì bữa sáng của họ thật bình thường ... có thể là 1 miếng sandwich kẹp đơn giản hay là một tách caffe gì đó. Nhưng đối với Taeyeon thì bữa sáng của cậu ấy là một thứ gì đó đặt biệt hơn, đặt biệt ở chỗ là chỉ có mỗi cậu ta được thưởng thức nó, hay nói cách khác là nó được dành riêng cho cậu ...…
"Ba! Khi người ta đau người ta sẽ khóc phải không ba? "Điều này con nghe chị nhà văn bên cạnh nhà mình nói thế. Lúc ấy con thấy đúng lắm. Con cũng thường khóc khi con đau thôi mà! "Con gái! Khi người ta đau người ta sẽ khóc. Nhưng người ta khóc lại vì rất nhiều lí do. "Lần đó ba nói với con như vậy. Con vẫn nhớ! Ba cũng xoa đầu con như mọi lần và mỉm cười thật hiền với con.Nhưng con thắc mắc lắm. Không đau thì người ta khóc làm gì? Vì vậy, con nhìn ba, vẻ mặt mờ mịt:"Người ta khóc cả khi không bị đau sao ạ? ""Ừ! Sau này con lớn lên con sẽ hiểu! " Ánh mắt ba bất chợt nhìn về nơi nào đó thật xa xăm mà con không biết, rồi ba lại nói: "Nước mắt rất quý giá. Hãy khóc khi con cảm thấy thật xứng đáng. "Khóc khi con cảm thấy xứng đáng? Con không hiểu nhưng con tin những điều ba nói là đúng. Vì người con tin tưởng nhất chính là ba. Và trước lời dặn vu vơ của ba, con gật cái đầu nhỏ của mình. Gật thật mạnh. Khi ấy con sáu tuổi.…
vì tình yêu đôi khi không như ta ước muốn..…
mong một xuân và năm mới ấm nồng.…
Từ khi biết được sự thật đằng sau cái thế giới tưởng chừng như vô hại này, tôi quyết tâm lật đổ nó.Ngày viết : 9/4/2023Ảnh đều được lấy từ Pinterest.Cảnh báo : Ooc, lệch nguyên tác, thời gian đôi khi không hợp lí, lệch tuổi, 80% truyện là tôi chém :)))Không được Reup dưới mọi hành vi.Truyện chỉ đăng ở Wattpad, không được mang đi nơi khác.Mong mọi người ủng hộ, không ném gạch đá.…
Truyện tớ viết còn rất yếu, mong đừng nhận xét nặng lời :D…
Viết trong lúc tâm trạng ko ổn định và là truyện đầu tiên ko phải fanfic :)Có gì sai sót bỏ qua cho Min nha :">…