em an thành thỏ bíuanh khang thành mèo ngốhíu đinh thành cáo chill guy thế lân thành báo đen xì-bối cảnh ; dạo gần đây, học sinh ở ngôi trường phép thuật hogwarts truyền tai nhau một truyền thuyết đô thị rằng "học sinh nào chọc ghẹo một giáo viên bí ẩn nào đó sẽ bị biến thành động vậy ngay tắp lự, có phép giải cũng không giải được"một ngày kia, điều đó truyền vào tai an đặng - một học sinh chưa có giáo viên nào chưa quậy khiến nó nổi máu muốn bày trò liền rủ bảo khang minh hiếu thế lân đi quậy cũng mìnhai ngờ mấy ngày sau 4 người cùng mất tích, khi được tìm lại thì cả 4 đều biến thành những động vật nhỏ dễ thưn..…
• Truyện: Mùa Hạ Năm Ấy• Thể loại: Tiểu thuyết thiếu niên • Tác giả: Sữa Chua Nếp Cẩm (suachuanepcam_)• Ảnh bìa: Lụm trên Pinterest và edit chữ bằng Canva :>---------------------------------• Đây là lần đầu mình viết truyện tiểu thuyết, còn non tay nên mong mọi người đọc với sự vui vẻ, hoan hỉ và góp ý cho mình ạ.• Tất cả các nhân vật, tình tiết, bối cảnh, sự kiện,...trong truyện là hư cấu, hoàn toàn không có thật, do trí tưởng tượng của tác giả.• Nếu truyện có lỗi về chính tả, logic truyện chưa hợp lí,...mong mọi người góp ý qua tài khoản Wattpad này.---------------------------------"Tuổi mười bảy - cái tuổi đẹp nhất của đời người, bởi nó có những tháng ngày nhiệt huyết của tuổi trẻ, say sưa với đam mê riêng và cả sự xao động của trái tim trước những điều đẹp đẽ, bồi hồi trước những cảm xúc chẳng thể nói thành lời. Ấy vậy mà tôi vẫn chưa cảm nhận được cái nhiệt huyết thời niên thiếu, nhịp đập loạn của con tim khi nhắc về ai đó."Rồi đến một ngày, Khánh Đan sẽ cảm nhận được sự "rung động" đến "quắn quéo", "ngại ngùng" khi nhắc về ai đó thôi. Đó là ngày Minh Đăng - chàng lớp trưởng lạnh lùng, khó ưa trong mắt Khánh Đan trở thành cậu bạn bàn trên của cô. Dần dần, khoảng cách giữa hai người sẽ rút ngắn lại, sự cởi mở và chân thành của đối phương khiến cái nhìn về nhau trở nên tốt đẹp hơn. Và rồi, Khánh Đan, Minh Đăng "từ thích thích thành yêu yêu rồi thương thương".…
Tác giả:Mười ba ngôn【7.29 tính toán đổi cái ngôi cao càng đại gia có duyên gặp lại đi 】【 ta là Saiki Kusuo, trong truyền thuyết siêu năng lực giả. 】【 tuy rằng có được trong vòng 3 ngày hủy diệt toàn nhân loại lực lượng, nhưng ta hoàn toàn không có hứng thú làm loại chuyện này. 】【 ta lớn nhất mộng tưởng chính là làm một cái có được ăn không hết cà phê pudding người thường. 】【 nhưng mà, ba phút lúc sau sắp phát sinh một sự kiện, đem cho ta vốn dĩ liền nhiều tai nạn hằng ngày mang đến thật lớn thay đổi. 】Tề thần vì thế ( già ) giới ( phê ) cùng ( bố ) bình ( đinh ) trở thành thẩm thần giả chuyện xưa.Bắt đầu trước cứu phòng bếp, mặt khác xem tâm tình.Ám đọa bổn hoàn có, toàn viên đơn mũi tên có.OOC báo động trước, tư thiết cao như núi, thả bay tự mình chi làm.CP chưa định, đại khái suất vô CP, If nhiều kết cục khả năng.Chỉ do luyện viết văn, không v.Lần đầu viết văn, hoan nghênh đại gia ở bình luận khu cùng nhau chơi đùa!Tag: Tổng mạnNgọt vănSảng vănTề thầnTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Saiki Kusuo ┃ vai phụ: Chúng đao kiếm nam sĩ ┃ cái khác:…
Tôi chưa từng nghĩ sẽ có một ngày Trần Vũ Nhật Hoàng sẽ bước vào cuộc đời tôi. Càng không nghĩ rằng bản thân sẽ được yêu bởi một người như thế.Ý tôi là, Trần Hoàng đẹp trai, nhà thì giàu và 10 điểm tinh tế. Mà tôi thì điển hình là một đứa bê tha và không biết chăm sóc bản thân. Chỉ sau khi gặp Trần Vũ Nhật Hoàng, được nó cưng như trứng thì tôi mới tìm được phiên bản tốt hơn của mình.Giống như đang bị cảm cúm, người thì nóng rồi lại lạnh, nôn nao và được dỗ cho uống thuốc.…
thể loại : đam mỹ hiện đại, 1v1, nhẹ nhàng, chữa lành, tình cảm, ngọt sủng, sảng văn, biến thành động vật, HE thiết lập nhân vật : mềm yếu hay làm nũng, mau nước mắt mèo nhỏ nhân viên thụ x ông chủ lớn giàu có, chiếm hữu mạnh, yêu đơn phương cônggiới thiệu : Đào đào vừa là mèo Munchkin chân ngắn cũn vừa là nhân viên tiệm bánh của Tần Minh. một ngày đẹp trời sau giờ làm, đào đào nhỏ vừa hoá thành mèo lại bị Tần Minh đi ngang qua tưởng là mèo hoang liền nhặt về nuôi. ông chủ lớn đang đi dạo thì đụng phải cục lông trắng biết meo meo : "... chắc không ai biết đâu " mèo nhỏ đang trên đường về bị ông chủ lớn xách đi : " cứu bé!!!! "…
Triệu Huyên là tam tiểu thư đích xuất chi trưởng của Võ Ân Hầu Phủ, vừa sinh ra đã được Phùng Thái Hậu sắc phong Vĩnh An Huyện Chúa, ban thực ấp, cấp bổng lộc, có triều phục áo mũ, ấn chỉ tượng trưng thân phận, được Thái Hậu lão nhân gia xem như tôn nữ ruột thịt. Năm nàng 13 tuổi, Thái Hậu bệnh nặng, tưởng chừng dầu cạn đèn tắt, hoàng đế chỉ hôn cho Thất Hoàng Tử làm Thất Hoàng Tử Chính Phi, sau cập kê sẽ cử hành hôn lễ. Thất Hoàng Tử là đích hoàng tử, bào đệ của Hoàng Thái Tử, sau này sẽ được phong Thân Vương, thân phận tôn quý tới nhường nào. Vĩnh An Huyện Chúa thân phận có tôn quý thì thế nào? Dân gian đồn đại nàng cũng chỉ là 1 con ma ốm, 1 cái ấm sắc thuốc, đi vài bước cũng phải có người dìu, có kiệu nâng, không biết khi nào sẽ đi đời nhà ma, sao có thể đảm đương vị trí hoàng tử chính phi, giúp hoàng thất khai chi tán nghiệp, cai quản nội mệnh phụ? Hoàng Hậu Cao Thị xiết chặt chuỗi Phật châu, tức đến suýt ngất xỉu, đích trưởng tỷ của nó - Thái Tử Phi chưa qua cửa Triệu Nhan do hoàng đế chọn lựa, bà cũng không tính toán. Nhưng thê tử của ấu tử bà , bà vốn định để cho biểu chất nữ yêu quý Cao Ngọc Trân tài nữ kinh thành đảm đương. Bà bà của bà thật cao tay, phu quân bà vốn là đứa con ngu hiếu có tiếng, nhưng có nguyên tắc của mình. Giờ mẹ ruột hấp hối căn dặn, bệ hạ há có thể chối từ. Vậy là hôn sự của Triệu Huyên được định xuống. Tính toán của Cao Thái Hậu, Cao gia đại phòng và cả Võ Ân Hầu vốn muốn gả thấp ấu nữ đều tan thành bọt nước...…
Đây là câu chuyện khá nhảm nhí và viết theo logic của chị Vịt. Mong các bạn đón nhận và góp ý!Tiểu My là cô bé lưu ban lớp 10 đã được 3 cái xuân xanh. Ba mẹ bắt cô phải học giỏi, muốn cô trở thành kế toán ưu tú, muốn gả cô vào một gia đình có tiền. Quãng thời gian đi học đối với cô như là cực hình, cô không thích học hành, cô ghét phải dậy sớm đi học. Cô không thích nghe mẹ cằn nhằn, không thích nghe bố giảng toán lý hóa. Cô mong ước trở thành nhà thiết kế thời trang. Bỗng nhiên một ngày nọ, trời xanh có mắt nghe thấy tâm tư của cô và đã tiễn cô một đoạn.Cô xuất hiện ở một nơi xa lạ, cô trở thành tiểu thư của một gia đình giàu có. Cô được học thêu thùa, không cần phải nhìn các con số nhảy trước mặt. Và... cô bị ép gả vào cung. Đoán xem với tính cách của cô liệu hoàng cung có còn yên bình như vẻ ngoài của nó....Au: Chị Vịt…
Truyện kể về một cô gái tên Mạc Lý Kiều Linh- xinh đẹp, giàu có. Cô đã đi qua tuổi 17 với những rung động đầu đời để rồi lại vấp ngã. Sự phản bội về tình bạn lẫn tình yêu đã khiến cho cô cảm thấy vô cùng cô độc. Sự đau khổ ấy tưởng chừng đã dừng lại ở đây nhưng nào ngờ một biến cố lớn tiếp tục ập vào đầu cô khiến cô vô cùng đau đớn, buồn bã. Nhưng vào chính lúc mà cô cô đơn, tuyệt vọng nhất, chỉ muốn tìm cho mình một lối giải thoát thì người con trai ấy xuất hiện, giúp cô vượt qua bao giông tố trong cuộc sống.........…
【 văn án 】 Nam phối là làm và vân vân? Chính là tô đậm nam chủ đích, chính là lấy đến vật hi sinh đích, chính là bị xứng đáng phun tào đích. Mỗ Thiên, Dư Sâm hưng trí bừng bừng đích phun tào một quyển tiểu thuyết, nói: "Nam phối cũng quá tốn đi, tùy tiện một người đều có thể đem hắn giết chết." Vì thế hắn xuyên qua . . . . . . ←_←【 không khỏi rất tùy tiện đi. Cái gì? Có nhiệm vụ? Tuy rằng phải đi nguyên tác quá trình, nhưng là không thể bị trừ bỏ nam chủ bên ngoài đích người thứ ba giết chết, Bằng không nguyên bản đích chính mình cũng sẽ băng điệu, ngay cả trở lại trong hiện thực đi đích có thể tính đều không có. Chính là —— từng bước sai từng bước sai. Ai có thể nói cho hắn, này nội dung vở kịch rốt cuộc là làm sao vậy? Vì cái gì không phải nguyên tác ? Vì cái gì nam chủ hội hắc hóa? Còn muốn phải áp đảo chính mình! 【 nam phối ở bất tri bất giác trung thế nhưng bị hắn tẩy trắng, nằm tào! Chủ Thụ, thuộc tính: bình thường thụ, cố gắng thụ, không nhẫn nhục chịu đựng. Công thuộc tính: mặt than công, cứu thế chủ công, vi áp đến thụ không tiếc hắc hóa công. Nội dung nhãn: dị quốc kỳ duyên dị thế đại lục thiên chi kiêu tử thiên tác chi hòa Tìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: Dư Sâm, Rust ┃ phối hợp diễn: =A= tạm thời không nghĩ tới ┃ cái khác: đại ôn xuất phẩm…
Với hình dáng thô sơ, một cây thường xuân với sự kêu căng vừa chớm nở. Nó đã vươn mình trong bước chân đầu tiên của thế giới loài người. Những cái kì diệu trông như vô nghĩa trên địa cầu làm cho yêu thụ ngàn năm cảm thấy khó hiểu và có các suy nghĩ lệch lạc. Rồi tự trong miệng, suy nghĩ của nó - À, không! của cô ấy bỗng thốt lên hàng chữ, rằng cô chưa được nghe, nói hay từng tự ngẫm sẽ là lần đầu tiên sẽ cất: "Lũ người ngu xuẩn."…
Hà Nhiên là cậu bé hồn nhiên, ngây thơ, em đang là học sinh cấp 3, vừa vào lớp 10. Em có hoàn cảnh khó khăn tuy vậy thành tích học tập của em luôn đứng đầu. Em có thích thầm bạn cùng bàn, bạn ấy như ánh sáng soi rọi mọi tâm tối của đời em, nhưng hình như cậu ấy không thích em."Nè Hà Nhiên, cậu tránh xa tôi chút đi.""Tôi không thích cậu Hà Nhiên.""Cậu khiến tôi kinh tởm đấy, Nguyễn Hà Nhiên.""Liệu cậu có thể thích tớ dù chỉ một chút không? Thời gian có mang lại câu trả lời cho tớ không? Có thể để tớ cảm nhận chút hơi ấm của ánh nắng khi mặt trời đi qua có được không?" Tác Giả: Thiên Tinh…
Author: HarunoSakuThể loại: shoujo truyền thống mấy thím ơi~ (?) nghi hoặc có thể là girl love.Nội dung: không lụm mấy fic phổ biến, tự nghĩ ra 100% tuy nhiên trong một vài trường hợp có trùng ý với một vài người khác.Tôi- Mỹ Lan. Một cô gái khá là nghiêm túc, ghét mấy chuyện yêu đương nhăng nhít. Tuy nhiên có một bí mật thầm kín không thể cho ai biết, đó chính là tôi là một author có bút danh Mộc Lan Hạ chuyên viết truyện tình cảm khá nổi tiếng trên thị trường VN (tui nổ đấy)Và đối thủ của tôi là một cô gái có bút danh là Thỏnami.Chúng tôi cạnh tranh công bằng với nhau khá là khốc liệt.Tuy nhiên, giữa chúng tôi có gì đó rất gần gũi với nhau.Một thứ gì đó có thể cho chúng tôi đoán được thân phận với nhau.Một khoảnh khắc kì lạ,…
Ai mà nhớ nổi câu chuyện dài thế mà mô tả, chỉ nhớ muốn viết về em, cô gái đầy dở người, em thích nói rằng :" thế giới thật đáng sợ "0.0- biểu cảm mặt em mỗi khi nói câu ấy -_- à mà bánh mì chấm sốt vang ngon lắm làm bìa đi =))))…
Tác giả: Triệu Thập Dư.Editor: Thu Thu ( Lucy Cưng).Giới thiệu:Tam thiếu gia Thành Bắc - Hoắc Lâm nổi tiếng là người học rộng tài cao, ưu nhã, thân sĩ, vô cùng nổi bật.Nhưng Nam Từ lại biết, người đàn ông kia nhã nhặn đẹp đẽ bao nhiêu thì lòng dạ hiểm độc, đáng sợ bấy nhiêu.Hắn nắm vuốt cằm của cô, cười như không cười, hỏi: "Sợ tôi?"Cô kiên trì, sợ hãi gật đầu.Hắn mỉm cười cúi người, môi mỏng nhẹ ghé sát tai của cô, giống người yêu thân mật nói nhỏ."Vậy cũng phải chịu đựng."Về sau, cô bị người ta gây chuyện, đối phương đỗ nước chanh vào người làm toàn thân cô ướt sũng.Hắn sau khi biết, hắn thay cô trả lại gấp mười.Cuối cùng, chậm rãi sát tay, giống như cười mà không phải cười: "Ai cho các người lá gan đụng vào người của tôi ?""Về sau đối người khác không cần nhẫn nhịn""Bao gồm cô?"". . . Trừ tôi."Chuyện khinh bạc em, chỉ có tôi có thể làm.…
Mong các bạn thông cảm và bỏ qua cho Vĩnh An nếu có sơ sót hay lối viết có gì đó không vừa ý. Mình mong truyện của mình có thể mang đến chút gì đó vui vẻ và thư thái trong cuộc sống bề bộn này...........~>∆<~.......................Thể loại: Hiện Đại, tiêu chí ko ngược tàn tạ ko não tàn ko S/OE Nhân vật: Đặng Giai - Lăng Mạc, Tần Vũ Văn Án :"Thanh Xuân có anh, có tất cảMất đi anh rồi liệu còn xuân..." Trái Đất 7 tỉ người thì bạn càng có nhiều sự lựa chọn, không gặp người này thì sẽ gặp người kia. Nếu bạn vẫn chưa tìm thấy một nửa dành cho mình thì do vấn đề thời gian thôi. Giống như câu mà người ta hay nói: "Có lẽ hạnh phúc tắc đường nên đến trễ". Mà cuộc sống này đâu chỉ có mỗi tình yêu, còn nhiều việc bạn muốn trải nghiệm một mình trước khi đi cùng ai đó mà, phải không? tình yêu là như thế, không phải cứ tìm ra nhau là có thể cùng nhau đi tới đoạn cuối của con đường!Cô thích anh, thích rất lâu. A là ánh hào quang rực rỡ trong mắt cô và chỉ sáng rực trong đôi mắt của thiếu nữ ấy. Nhưng cô biết anh mãi mãi chỉ nằm lại với những kí ức thanh xuân... Phải yêu sai người mới gặp được người mà chúng ta cho là đúng...…
Giữa những ngày nắng đầu hạ tại thành phố biển Đà Nẵng, cô gái lớp 11 trầm lặng - Triệu Hi Vi, sống lặng lẽ như một cơn gió thoảng, chưa từng để tâm đến bất cứ điều gì ngoài trang sách và thế giới riêng trong tâm trí mình.Cho đến khi Nguyễn Duy Quân - đàn anh lớp 12 với nụ cười tinh nghịch và ánh mắt ấm áp - xuất hiện. Anh không ồn ào, không vội vã, chỉ lặng lẽ đi sau cô từng bước, đều đặn như ánh mặt trời mỗi sáng. Một người nói nhiều, một người ít nói. Một người chủ động, một người thờ ơ. Nhưng giữa những khác biệt tưởng chừng không thể hòa hợp ấy... lại chớm nở một điều gì đó thật khẽ khàng."Thanh Xuân Của Chúng Ta" không ồn ào như một bản nhạc rock, cũng chẳng đẫm lệ như một khúc tình ca chia ly. Nó là những khoảnh khắc thật đời: một ánh mắt trao nhau vội vã, một buổi sáng nắng nhẹ, một lần tim đập lệch khi ai đó gọi tên mình. Là những xúc cảm đầu đời - trong trẻo, bối rối, và mãi mãi không thể lặp lại.…
" Choang " một tiếng, ta thật sự ném cái điện thoại trả góp mấy năm cực khổ đi rồi, thật sự là tức quá, tác giả truyện này thật sự tam quan có vấn đề, sao lại có thể viết ra cái loại kết cục não tàn như thế chứ...Nữ chính đã trọng sinh rồi, sao vẫn có thể đến với tên đã giết hại cả nhà, giết sư phụ, bắt nhốt, hành hạ, chà đạp bản thân khiến bản thân xảy thai ở kiếp trước được chứ. Tác giả dùng cả tấn Vim để tẩy sạch sẽ cho nam chính.Trừ nam chính nữ chính được hạnh phúc ra, thì kết cục của các nhân vật phụ đều là lót đường cho họ không có người nào lành lặng hết.Đặc biệt là bias của ta, cả hai kiếp đều chung tình với nữ chính. Kết cục thế nào, là vì cô ta mà phải lấy Vương Mạn Nguyệt, một yêu nữ, bị cô ta điều khiển như một con rối. Sau đó, bị chính người bản thân yêu nhất đâm, còn bị buông những lời tàn nhẫn.Cuối cùng, đau đớn mà hắc hóa, nam chính cùng nữ chính nhờ vào sức mạnh tình yêu to lớn mà tiêu diệt bias của ta, bias vì nhập ma mà vĩnh viễn không được siêu thoát.…
Đây là lần đầu tiên tớ viết truyện. Nên tớ biết chắc sẽ rất dở và có nhiều sai sót. Các cậu có thể góp ý và nhận xét, tớ sẽ tiếp thu. Nếu thấy hay hãy tặng tớ một vote và chia sẻ với mọi người nhé. Đứa con đầu lòng của tớ nói về cuộc sống thời đi học của 12 ng hoàng đạo. Nó chủ yếu nói về Xử Nữ vì tớ cung Xử và người viết chung với tớ cũng vậy. Ngoài ra, tớ cũng sẽ xoay quanh cung Bạch Dương và Cự Giải_hai cô bạn thân của Xử. Những nhân vật khác có phần lu mờ nhưng không sao, sẽ có một đến hai chap riêng cho từng nhân vật.~Tác Giả~: Blue(tớ), Pink(mình)…
Thar: một cậu bé lạnh nhạt, vô cảm, chưa hề biết vui vẻ là gì khi ở dưới trướng cha mẹ cậu.Joy: một cô bé vui tươi, hạnh phúc luôn lan tràn, nụ cười luôn trên môi.Vin: một cậu bé nghịch ngợm, phá phách, luật lệ là thứ vô nghĩa với cậu.Dian: một cô bé dịu dàng, bao dung với tất cả nhưng lại không với chính mình.----------Bốn cô cậu ở tuổi mới lớn, bốn tính cách ngược đời với nhau, liệu sẻ hoà hợp lại thành 1 bảng màu toả sáng? Liệu sẽ cùng nhau bước đi trên con đường đời dài kia? Tất cả sẽ được hé lộ...…