*Giới thiệu: Omega luôn bị coi là tầng lớp thấp nhất của xã hội, Alpha hay Beta đều xem họ là những cái máy đẻ, đã nhiều lần Omega đã cố gắng đứng lên chống chọi nhưng mọi thứ đều vô nghĩa vì họ quá yếu so với Alpha và Beta. Vào ngày định mệnh ấy đã có một Omega làm thay đổi hoàn toàn định kiến đó, Midorya Izuku - Omega được xem là sự ban phước của chúa trời.----📌 Được chuyển từ Mangatoon sang đây.📌Note: Tôi là tác giả của nó, không phải chuyển fic trái phép. Xin hãy đọc kỹ!📌Acc Mangatoon: Điêu ThuyềnThanks for watching ❤️…
Park Jongseong thương em đã lâu nhưng cứ ậm ờ không dám nói. Vì có lẽ lời yêu của anh đã để quên mất ở nơi mặt trăng xa xôi, phải cả đời bên em mới lấy lại được.…
Từ bạn đến yêu, khoảng cách đó là bao xa?Tình bạn có giống tình yêu?Là tình bạn hay tình yêu?Lực đẩy nào để đẩy bạn thân thành bạn gái?Tuổi trẻ là phải dám dấn thân, dám chấp nhận và dám đổi thay.…
Có lẽ cả anh và em đều chẳng định trước được tương lai?Nhưng nếu cố gắng có lẽ ta sẽ níu giữ được hạnh phúc thì sao?Hạnh phúc trong thế giới đầy rẫy tà ác và nhẫn tâm này..."Luhan - Anh là Idol của công chúng. Được nhiều người biết đến.Jinji - Cô cũng là người của công chúng và còn hơn thế nữa. Cô hoàn hảo.Mọi người nói:"Cô chỉ là một đứa hoàn hảo đến nỗi người ta sợ cô"Anh lại nói trong đau khổ:"Em quá hoàn hảo rồi? Tôi có quyền gì mà trách em cơ chứ?"... Sau bao chịu đựngCô cuối cùng cũng lên tiếng:"Tôi chỉ muốn là một con người bình thường như bao con người khác. Em chỉ muốn là người con gái yếu mềm trong lòng anh. Khó! Điều đó khó hơn em tưởng!"…
Họ, bốn con người, bốn số phận khác nhau vô tình bị đẩy vào vòng xoáy quyền lực.Một Ed sôi nổi. Một Anna lạnh lùng. Một Sherry đáng yêu. Một Kin năng động.Họ buộc phải dùng sức mạnh để bảo vệ bản thân và những người thân yêu.Trận đấu sống còn giữa những người bạn.Thế lực bóng tối sẽ dùng mưu kế gì để đoạt quyền lực ? Cái giá phải trả cho lòng tin bị đánh mất là gì ?Họ sẽ thất bại hay chiến thắng ?" Không lẽ tất cả những gì cậu làm chỉ là vì tham vọng thôi ư ?"" Bọn tôi sẽ không để yên cho cậu đâu !"Tình trạng : Hoàn thành.Lưu ý : không tuỳ tiện mang truyện đi nơi khác mà không có sự cho phép của mình. Trừ Wattpad cá nhân ra thì những nơi khác repost đều không được sự cho phép của tác giả.…
Bounnoppanut - chủ tịch tập đoàn lạnh lùng, nghiêm túc và tàn nhẫn - chưa từng để ai làm lay động trái tim mình. Cho đến khi Prem, cậu học sinh 18 tuổi siêu quậy và đáng yêu, bước vào đời anh trong một chương trình hợp tác giữa tập đoàn và trường học. Những lần va chạm hài hước, những trò nghịch ngợm vô tình của Prem dần khiến Boun thay đổi, mở lòng và cảm nhận được sự ấm áp mà lâu nay anh chưa từng trải qua. Một câu chuyện ngọt ngào, vui nhộn về tình cảm, sự trưởng thành và sức mạnh của tình bạn vượt tuổi tác.…
Hắn: Thông minh, ít nói, yêu thương cô bằng cả tấm lòng. Cô: yếu đuối trong thâm tâm nhưng luôn tỏ ra cứng rắn."Hãy quay về bên tôi, chúng ta làm lại từ đầu, tôi hứa sẽ chăm lo yêu thương em bằng cả cuộc đời này" Cô bỏ đi ra nước ngoài biệt tăm hơn 5 năm qua, hắn không nghe lấy một tung tích gì về cô trong suốt những năm ròng rã, hắn sống trong nhung nhớ tột độ, trong day dứt cũng tột đỉnh. Hắn nói giọng bất lực với cô bạn thân "Sana à, chỉ cần tôi nghe một chút tin tức gì em ấy, chỉ cần một chút tin tức thôi, tôi cũng sẽ từ hôn ngay lập tức với tên thiếu gia kia, nhưng cậu biết không.. tôi lại không"…
Tuôi sẽ cập nhật những bức ảnh đẹp nhứt trong bộ sưu tập ảnh của tuôi . Và vì tuôi là 1 fan mứt nết , fan qq , ... nên sẽ đăng xen kẽ dìm lẫn đẹp nhé . Còn tuôi sẽ cho các mẹ vote nam thần , nữ thần…
Hellooo ngôi nhà chung Wattpad Sau 77 49 lần đọc những câu chuyện trong Wattpad, xong tớ tự nhiên yêu đời lên quá thể đáng hihiiii.Tớ cũng muốn thử sức mình dùng nó ở đây ghi lại một số câu chuyện và trải nghiệm của tớ. Lần đầu tớ viết có lẽ viết có thể chưa được chắc tay mọi người hoan hỉ góp ý nhé.Thank you cả nhà iuuuu.…
Drop từ năm 2016. Đây là một thời kí ức trẻ trâu bay bổng trên trời cao của mình nhưng với mình rất đáng quý nên mình sẽ không xóa. ----------------------Họ là nhân duyên.Dù có đi cùng trời cuối đất vẫn chạm mặt nhau.Họ là nghiệt duyên.Dù chạm mặt nhau bao lần vẫn chỉ biết tổn thương nhau.Họ là lương duyên.Dù đau đớn vô tận vẫn mãi dành tình cảm cho nhau.Thế nào là quên?Trong khi vì người tám năm trước vẫn có thể lặng lẽ khóc.Thế nào là nhớ?Trong khi đã gần tám năm vẫn không hề nghĩ tới người.Thế nào là thương?Trong khi nói bao lời yêu thương mà cũng chỉ biết làm người đau.Thế nào là tàn nhẫn?Trong khi nhìn người đau đớn xót xa vô cùng.Và...có lẽ cả đời này, người vẫn mãi trong tim tôi.…
Lời kể : "Ngày xửa... ngày xưa... Có một nàng công chúa đẹp đến mức cả thế gian cúi đầu, nhưng trái tim nàng là đóa hoa kịch độc-ai chạm vào cũng chết trong mộng mị."Thuở bé, cô gái lớn lên bên những câu chuyện bà kể dưới ánh đèn dầu. Bà kể về một nàng công chúa đẹp đến nỗi tiên nữ phải che mặt, những mỹ nhân biển sâu cũng cúi đầu, hoa lá cũng giấu mình vì thua kém. Nhưng vẻ đẹp ấy là một lời nguyền. Bên trong nàng là con bọ cạp lạnh lùng, tàn nhẫn, những gai nhọn giấu dưới cánh hoa, ai si mê nàng đều chết trong tuyệt vọng ngọt ngào."Đẹp quá cũng là một loại tội lỗi, cháu ạ," bà từng nói thế, chạm nhẹ vào tóc cô bé ngày nào.Rồi bà ra đi. Nhiều năm sau, cô gái trở lại căn nhà cũ trong một chiều giông gió-chỉ định thu dọn rồi rời đi. Nhưng cơn bão buộc cô qua đêm trong căn phòng xưa, nơi mọi thứ nằm im như chưa từng có thời gian.Đèn dầu leo lét. Búp bê xếp hàng lặng im. Hộp nhạc ngủ quên. Những cuốn truyện cổ tích rách mép. Cô chạm tay vào bìa sách cũ, khẽ cười thì thầm:"Nếu em là nàng công chúa ấy... em không cần ai yêu mình,...."Gió ngừng. Mưa xa dần. Trong gương, cô thấy chính mình-hay là một bóng hình khác? Ánh mắt sâu thẳm, nụ cười mong manh, kiêu bạc.Một câu hát vọng về như gió: "Ngày xưa có một nàng công chúa...Ai nhìn thấy nàng đều chết trong mộng mị...Còn nàng, mãi mãi không bao giờ tỉnh lại..."Đêm đó, cánh cửa cổ tích mở ra.Và cô bước vào-hay đúng hơn, chính cổ tích đã bước vào cô.…