"và kể từ đó, họ luôn ở bên nhau mãi mãi."101 mẫu chuyện nhỏ ở ổ nhỏ của ếch và sóc.1000+ words per chapter. có nhắc đến tuyển thủ khác (mostly kt23/25, gen25,...).có couple phụ tùy từng chapter - sẽ thông báo đầu chương.notice: - hiện đã xóa "song phương thầm mến".disclaimer:imagination! out of character! (maybe) badwords! lowercase!cập nhật siêu chậm + không có lịch cụ thể.…
Kiếp này không được...thì kiếp sau.Câu nói ấy từng nhẹ như gió, như nụ cười dưới mái hiên ngày nắng nhạt. Nhưng khi thời gian trôi qua, khi cái gọi là "kiếp sau" cứ lặp đi lặp lại như một bản án không hồi kết, thì mới hiểu...không phải tất cả lời hứa đều là hy vọng.Qua bao vòng luân hồiKhông biết đã từng ch3t đi bao nhiêu lần, từng sống lại bao nhiêu kiếp, từng lạc bao nhiêu chốn nhân gianChỉ có mình là nhớ.Chỉ có mình là gánh cả ký ức của trăm năm, của ngàn năm, của hàng vạn lần gào thét trong tuyệt vọng, khóc cạn nước mắt rồi, vẫn không thể thoát Như một đứa trẻ đứng giữa lễ hội đèn trời, ngẩng đầu nhìn ánh sáng bay lên, trong tim bỗng dâng trào cảm giác mất mát dữ dội. Nhìn thấy một người đứng giữa dòng người đông đúc, quay đầu nhìn lại. Đôi mắt lạ nhưng thân thuộc đến rợn người. Không gọi được tên, không nhớ được điều gì, chỉ biết chạy theo. Nhưng đèn tắt. Người lẫn vào bóng đêm. Lạc mất.Mỗi kiếp, lại đau thêm một chút.Mỗi lần tái sinh, vết thương trong lòng không mất đi, chỉ sâu hơn.Tình yêu ấy không còn đẹp. Không còn dịu dàng.Nó trở thành ám ảnh. Trở thành gánh nặng. Trở thành xiềng xích siết lấy cổ, khiến mỗi nhịp thở đều nghẹt thở, mỗi bước chân đều nặng như đá đeo chân.Biết là không nên tiến lại gần.Biết là nên quay đi.Nhưng không làm được.Lại bắt đầu một hành trình mới. Một cuộc đời mới để lặp lại những điều cũ. Gần nhau- rồi lạc nhau. Thương nhau- rồi tổn thương nhau. Nhận ra nhau- rồi mất nhau.Luôn là mình nhận ra trước.Luôn là người ấ…
"Tại sao lại đến và cứu rỗi tôi sau đó lại bỏ đi biệt tích!?.""Cứu rỗi!?.""Tôi đã cứu rỗi cậu bao giờ!?.""Đó chỉ là do cậu tưởng tượng mà thôi."CP: Hera(oc)×???Warning: truyện sẽ không đúng với nguyên tác vì nó là trí tưởng tượng của tác giả, cảnh 18 sẽ có nếu không thích hợp bạn có thể rời đi.Cre: by Omochii.Vui lòng không mang đi đâu hoặc đạo nếu không có sự đồng ý của mình. Cảm ơn.…
Top!Lehends x Bot!KiinSon Siwoo mau tỉnh dậy đi.❌Không phải truyện cổ tích❌Fic có thể gây khó chịu, mọi người cân nhắc trước khi đọc nhé❌Không phải SE cũng không phải HE, không có ai chết nhưng vẫn dark lắm…
Rảnh rỗi ở konoha quá thì làm j (^^) •WARNING: fic mất não, vui lòng cất não trước khi đọc! Fic này mang tính chất giải trí vui lòng đừng cmt ác ý (^^)…
2 số phận 2 cuộc đời Cùng tồn tại Ngược lối đi Người đời truyền tai nhau về mối quan hệ được bảo chứng bằng bản cam kết vĩnh cửu. Nhưng lại mơ hồ suốt hàng trăm qua bởi lẽ không ai biết làm cách nào thực hiện bản cam kết ấy. Món bảo vật bị thế giới lãng quên chìm vào giấc ngủ sâu trong tăm tối chờ đợi người đến gõ cửa. Nó sẽ làm gì để dẫn lối cho 2 cuộc đời song song ngã bước giao nhau nơi giao lộ định mệnh. Dấu "..." tiếp nối hạnh phúc hay dấu "." hết cho mối tình đầu chưa từng được gọi tên. Jeong Jihoon sẽ là bản cam kết vĩnh cửu mà Faker tìm kiếm hay sẽ là một ai khác. Tất cả sẽ được vén màn sau những đổ vỡ và hạnh phúc gói gọn trong một món đồ mang tên: "Nó" - Vật thiêng dẫn lối, cam kết một đời.…
Người mà Jungyeon yêu thật sự là ai, có lẽ mỗi chúng ta đều có đáp án riêng của mình.*Natsukashii là cảm giác khi ký ức trở về từ những điều nhỏ bé, quen thuộc nhất. Đa phần là những kí ức tốt đẹp, khiến bạn mỉm cười lặng lẽ và bình yên.…
Nụ cười của thiên thần là điều cô muốn, cô muốn mọi điều hạnh phúc đến bên mình, ấy thế mà điều đó lại không xảy ra. Còn anh là chàng quý tử giàu có quyền lực, điều mà bao người trần gian ước ao. Cuộc sống của cô thì khó khăn chẳng khác địa ngục, còn anh lại chẳng khác gì thiên đường. Trớ trêu thay, cuộc đời như hai thế giới lại thầm yêu nhau.Đôi lời: Thứ lỗi cho mình vì ảnh bìa, chữ của nó khá phèn, nhưng vì mình không có tiền làm bìa đẹp, cũng như lần đầu làm nên nó khá tệ. Thành thật xin lỗi.…