chủng chủng điềm dưỡng nhi
Đam mỹ sinh tử văn…
Đam mỹ sinh tử văn…
{ Fanfiction 12 chòm sao } Tuổi thanh xuân màu hồngTác giả: Pumpum + Wifi***** Nhân vật: *Nữ: Kim Ngưu, Sư Tử, Thiên Bình, Thiên Yết, Nhân Mã, Ma Kết*Nam: Bạch Dương, Song Tử, Cự Giải, Xử Nữ, Bảo Bình, Song Ngư_____________________1 ngôi trường rộn rã và sôi động.....1 lớp học vui nhộn, thú vị nhưng cũng đầy xúc cảm và nội tâm.....1 kỷ niệm đẹp đẽ được đắp nặn tinh tế....Và 12 con người mang số phận khác nhau.....Thanh xuân rực rỡ muôn sắc màu, nhưng màu hồng phấn của tình yêu luôn luôn đẹp nhất!…
bão kéo tới, gió mưa ầm ầmanh siết đôi tay, môi thì thầmđường mật yêu thương, ôi tình ái!mặc kệ nhân thế, em cứ say…
- Em nghĩ anh là người như thế nào -- Em tuyệt đối không trả lời câu hỏi này -…
Cảnh H+ của vợ chồng mới cưới. nội dung khá nhạy cảm. Cân nhắc trước khi đọc ❤…
Văn án chợt nảy ra, viết cho đỡ quên…
"Phác Chí Mẫn, ta yêu ngươi""Thái tử, xin người giữ tự trọng, nếu đồn ra ngoài, e rằng đầu ta khó giữ, người đừng làm khó ta""Nhưng ta thật lòng chung tình với ngươi""Vậy người thề đi. Có trời có đất, có người có ta, người thề rằng người động lòng với một nam kĩ như ta đi"Fic đầu tiên của tramkixxjoon_ không sử dụng lowercase.Mọi chi tiết trong fic không giống với lịch sử thực tế, xem xét kĩ trước khi đọc.…
Dựa trên một câu chuyện có thật…
Chưa hoàn thiện nhưng mắc khoe 🫠…
Tuy truyện là của tôi nhưng các nhân vật không thuộc về tôi bởi họ sẽ phải tự đấu tranh tư tưởng và đưa ra quyết định cho riêng mình. Họ có thuộc về nhau hay không là do sự lựa chọn của họ. Có lẽ câu chuyện này vẫn lặp theo một mô típ nhất định nhưng đâu đó trên những trang giấy là những ngày tôi từng khóc khi nghĩ về họ, đâu đó là những mong muốn mà tôi chưa thực hiện được. Tên câu truyện này cũng chính là lời tôi muốn nói với HunHan. Coming soon..…
Ta còn nhớ rất rõ năm đó phu quân dắt tay ta lên núi, hắn nói ta là ta không xứng đáng được sống, không xứng đáng là thê tử của hắn, lòng ta đau, phu quân bỏ lại ta trong rừng, ta mơ hồ cảm nhận được ta sắp bị sói vồ xong khi tỉnh lại ta thấy mình nằm trong vườn đào nhà ai, nhà ân nhân cứu mạng.Trích :Tế Thuỷ xoa xoa vết hằn trên cổ, Tại Nhan Vi nhíu mày :- Đừng động vào vết thương trên cổ ngươi, có sẹo rồi thì đừng có khóc lóc với ta, đòi ta tìm thuốc chữa sẹo để ngươi đi lấy phu quân khác.Tế Thuỷ hừ mũi :- Ta không thèm, nhìn đến nó tại lại muốn chết, sao không cho ta chết đi.Tại Nhan Vi nói :- Mạng ngươi không cần, ngươi cứ vứt. Ta cần mạng ngươi, ta cứ cứu.Trích hai :Trong cái thao tắm nhỏ bé này chứa đến hai con người, một người không mảnh vải che thân còn người kia y phục mong manh ước sũng, Tại Nhan Vi đưa tay lên má nàng liền bị nàng hất ra :- Đừng động vào ta!!!Tại Nhan Vi không giận cũng không vui, chỉ hỏi :- Vì sao?- Vì điện hạ đã có người trong mộng, vị quận chúa nơi Bắc Thần kia không đáng bị cắm sừng như vậy, người động vào ta khác nào đang cắm trên đầu nàng ta một cái sừng?Tại Nhan Vi như có ý cười :- Nàng ghen?- Ta không ghen.- Nàng biết gì không Tế Thuỷ?- Gì?- Nàng luôn nghĩ ta cứu nàng là tiện tay cứu giúp, nàng luôn nghĩ ta chăm sóc nàng là rảnh rỗi mà làm, nàng luôn nghĩ ta có người trong mộng nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ là ta yêu nàng hết.…
Warning: H…
hello mn mik là kim mong các bạn đọc chuyện vv…
vì một phần chúng tôi đói fic vcs và đã có một vị cứu tinh ban cho ý tưởng này để tui cook fanfiction🥹 và đó là lý do em nó được ra đời=)))))…