˙sɥʇɐǝɹq dǝǝp 'ǝnƃuoʇ ǝʇıq
đằng sau hai đường thẳng song song, đéo biết sống được bao lâu.…
đằng sau hai đường thẳng song song, đéo biết sống được bao lâu.…
Tớ thích đọc, nhưng sách lại quá nhiều, chẳng bằng bắt đầu từ cái thân thuộc nhất - SGK.Các ngữ liệu SGK Ngữ văn từ lớp 6 ( xuất bản 2002 -2017), tớ đều cố gắng up bản full của ngữ liệu, nên đừng quá thắc mắc nếu thấy khá lạ nhé.Số lượng khá nhiều nên lỗi font, chính tả, hay ngắt câu, cắt đoạn, sai sót nhiều lắm, các bạn chú ý giúp tớ một chút nhé :(…
Truyện này chủ yếu là để xả stress, nhẹ nhàng, nói về gánh nặng và áp lực cuộc sống, và đôi khi là một số tâm sự của tác giả, ai muốn có thể vào đọc.Không cưỡng cầu.Truyện có một số chủ đề nhạy cảm, nếu không muốn có thể click back.Tác giả: Nấm…
Không có gì để nói…
Một câu chuyện kì bí xảy đến khi một con người đã đạt đến đỉnh điểm sự cuồng loạn. Nỗi tuyệt vọng bắt đầu bằng sự xa lánh của mọi người xung quanh để rồi tất cả biến mất không còn cái gì gọi là sự tồn tại... Nhưng điều đó khiến người ta cô đơn hơn đúng không? _Một câu truyện flashback từ trong tiềm thức của một thành viên lớp 7A5__Special Story For 7A5_…
Tiểu Dĩnh một thiếu nữ lớn lên trong một thành phố nhỏ , biến cố gia đình ập đến làm thay đổi mọi thứ của Cô, Cô như trở thành tội phạm gây ra cái chết của mẹ mình . Tiểu Dĩnh di cư đến một thôn quê, ở đây Cô bắt gặp một Bầu Trời mới .... liệu Cuộc đời Cô có thể vượt qua tất cả mà có được hạnh phúc không !…
À chỉ là truyện cười thoai=)))…
Phương - cô gái 20 tuổi học Quản trị khách sạn, lạnh lùng, lý trí và từng nghĩ không cần ai bên cạnh.Phúc - một chàng trai ngốc nghếch, thật thà, tinh tế đến mức khiến người ta thương mà không biết vì sao.Họ gặp nhau giữa Sài Gòn,xa nhau giữa lựa chọn,và tìm lại nhau giữa một lần... lạc ở chợ đêm Hà Nội.Không tình tiết cẩu huyết.Không tổng tài.Chỉ có hai con người bình thường - chọn yêu nhau một cách... không bình thường:im lặng chờ đợi, không ràng buộc, và cuối cùng... vẫn trở về bên nhau.…
"Khi tôi bước đi trong âm giai của anh, tôi cảm nhận được chính mình."Yêu thầm tựa cơn mưa đầu hạ, bất chợt giáng xuống khiến lòng người trở tay chẳng kịp. Mưa không lớn nhưng từng giọt lại nặng trĩu, lạnh buốt rơi xuống đôi vai gầy, thấm ướt y phục, thấm sâu tận tâm can. Ta đứng đó, giữa cơn mưa vô tình, chẳng tìm nơi trú ẩn, cũng chẳng buồn né tránh. Rõ ràng chỉ cần một bước chân rời đi là có thể thoát khỏi màn mưa ấy, vậy mà lòng lại chẳng nỡ. Có lẽ bởi ta sợ rằng, nếu quay lưng, sẽ đánh mất chút hơi ấm mong manh mà bản thân vẫn lặng lẽ gìn giữ.collaboration@gasotcayjolibe x@jickzjickz13Mong mọi người ủng hộ truyện của bọn tớ ạa…
Trong một đoạn tình cảm, cần có người quay đầu. Quay đầu là nhường chỗ cho phút yếu lòng, là để thấy mình cần nhau. Quay đầu là để thấy người đến sau, để cho nhau một cơ hội. Cũng là trao niềm tin cho một lần lầm lỡ, là tình mình không chia đôi.Tiếc thay, cậu lựa chọn không quay đầu dù chỉ một lần.Thật buồn vì chúng ta chẳng là gì của nhau, thật vui vì chúng ta chưa là gì của nhau.Bìa truyện được design bởi @Suongomega của colorteam.[Kiều Vy]…
chuyện xoay quanh cuộc sống của tôi…
Alice Hardgore - đây không phải cái tên thật của cô- cái biệt danh này được những đứa trẻ và người dân trong ngôi làng đó đặt ra. Alice đã từng là một cô bé hồn nhiên, trong sáng. Nhưng tất cả mọi thứ đã thay đổi sau khi bước chân ra khỏi Cõi Mộng (Wonderland) ... '' Alice đã thay đổi quá nhiều và không còn là cô bé hồn nhiên ngày xưa"... Nhưng lại một lần nữa, Hardgore Alice lại quay trở về Wonderland, nhưng không phải Alice năm xưa nữa mà là ai?…
Thế giới kì thị?Tình bạn đổ vỡ?Cuộc đời Dương An Nguyên sẽ đi về đâu?Liệu sẽ sống mãi trong hận thù hay hạnh phúc viên mãn?...Xem chuyện để biết nhé!!…
Ngã tư dẫn lối ta đến định mệnhNgã tư là nơi ta lựa chọn định mệnh cho chính mìnhMà không có vị thần nào dẫn đường soi lối.Thestra Catenburgh, cô gái mồ côi từ tấm bé, vô tình gặp gỡ Sommerge Cyrens, một Prime và cũng là hiệu trưởng của ngôi trường cô đang theo học. Tại vùng lục địa ma thuật kỳ bí Pwoqier, liệu ma thuật sẽ phù phép lên cuộc đời họ điều gì?Tất cả rồi đều sẽ phải bước qua ngã tư để trưởng thành.…
Tâm hồn của một cô gái trung học lần đầu biết thế nào là tình yêu...…
Lúc bé Chaeyoung nói mình yêu những cánh chim rợp trời. Tôi liền trèo tuốt lên đỉnh cây, định bắt cho em con chim sẻ. Chim sẻ tung cánh bay mất.Tôi ngã để lại vết sẹo dài trên cánh tay. Lớn lên Chaeyoung lại bảo mình yêu sự tự do.Tôi không thể nào cho em tự do được. Nó là của em mà. Lúc này tôi chẳng biết làm gì cả, chỉ biết để em rời đi. Bây giờ vết sẹo đó đã len lõi vào tim tôi rồi.Dù bé hay lớn, tôi vẫn không thể làm gì cho em. Mai em đi xin đừng gọi tên tôi. Hãy để cho tôi chút mạnh mẽ cuối cùng. Tôi sẽ khóc mất.…
Thơ, Tuỳ bút của An Nhiên…
tuyệt vọng kéo đến khiến tớ cảm thấy bị bóp nghẹt nhưng không có nơi nào đề tâm sự , nó đơn giản là nhật ký những ngày buồn của tớ thui!…
is so sad1 câu chuyện ngắn nhưng nó xoay quanh những câu thơ buồn…