Ngẫu hứng viết chơi
Ngẫu hứng viết…
Ngẫu hứng viết…
"Trễ giờ rồi! Trễ giờ rồi!"Bạn thấy một nàng tiên nhỏ bay vụt qua người mình, miệng liên hồi lầm bầm lo sợ. Bạn tò mò đuổi theo nàng tiên ấy, rồi vô ý ngã vào một chiếc hố sâu. Bạn mở mắt, chẳng biết mình đang ở nơi nào. Xung quanh duy chỉ có một màu đen tĩnh lặng, bạn không biết mình cần phải làm gì và một nàng tiên nhỏ bay đến bên bạn. "Hãy nói đi!" Khẽ lên tiếng, nàng tiên mỉm cười, tựa hồ đang nhìn thấu từng suy nghĩ hỗn loạn trong tâm trí. Cô ấy biết được những khó khăn bạn đang mắc phải và cô ấy sẽ giúp bạn. Hãy nói đi, kể cho cô ấy nghe câu chuyện của bạn, những thứ bạn tưởng tượng ra và nàng tiên nhỏ sẽ hóa phép cho nó trở nên thật hoàn hảo. "Bạn có ý tưởng, nhưng bạn thật vụng về trong việc thể hiện nó, phải chứ?"Mời bạn đến với vùng đất của chúng tớ!Nơi mà bạn có thể hoàn thành giấc mơ của riêng mình. Các nàng tiên ở đây sẽ giúp các bạn hoàn thành những ý tưởng đó. Vậy thì còn chần chờ gì mà không đến với chúng tớ ( •̀ᄇ• ́)ﻭ✧[FOD_Fairies Of Darkness]Bookcover made by Beo - FOD Design Team#FOD #fairiesofdarkness…
"trái tim em đã quá ích kỉ và ngu ngốc khi đã rời bỏ anh..." -☁️nhân vật: Triệu Vy (nữ chính), Bảo Huy ( nam chính) , Việt Đức ( nam chính 2) , và một số nhân vật phụ khác...????ficdate: 1/9/2018????credits hình cover: internet (bạn nào biết nguồn chính thì cmt giúp mình vì mình quên rồi :'( ) *take out w full credit, lấy fic nhớ xin tác giả hoặc ghi nguồn*…
Tâm hồn của một cô gái trung học lần đầu biết thế nào là tình yêu...…
lời nói đầu tiên xin chào các bạn các bạn có biết tại sao mình lại để bìa ảnh như vậy không vì mình chỉ mới viết truyện nên mình xin giới thiệu về bản thân mìnhtuổi: của mình từ 13 đến 14 tuổi và mình thật sự không biết tuổi mình là bao nhiêu nữavề sở thích và không thíchsở thích:nghe nhạc xem anime love live thích đi Nhật Bản và thích món ăn nhật bảnkhông thích:nhạc kpop và luôn sống nhạt nhẽo luôn thích sống tự lập và không có tình cảmtổng kết: lại là mình không có bạn Nhưng mình có một người bạn nhật gốc Việt…
Mười mấy năm trước, trong phòng trẻ sơ sinh ấm áp như mùa xuân, sự xuất hiện của cô đã khiến cậu giật mình, bật lên tiếng khóc chào đời lần đầu tiên.Mười mấy năm sau, cậu là một chàng trai trí mạo song toàn, còn cô, trở thành một cô gái võ lâm với công phu mèo ba chân.Rõ ràng là cậu em trai nuôi suốt ngày tò tò đi theo sau cô, sao giờ lại trở thành chàng trai mà ai cũng phải ngước nhìn?Cái gọi là cuộc đời... chính là cơm ăn thì giống nhau nhưng nuôi dưỡng ra những người khác nhau.Sửa nguyện vọng thi đại học của cô, lại còn không biết xấu hổ phá hoại vận đào hoa của cô, cô nhịn!Cho dù không có cậu, cô cũng không hề nghĩ tới chuyện chim sẻ hoá phượng hoàng!Nhưng! Khoan đã, tự dưng lại ôm cô là sao???Cô khom lưng khoá vai nhấc bổng cậu lên...Chỉ nghe âm thanh rơi xuống nước thê thảm...Cô và tình yêu của cô, lá vàng rơi rụng...…
a fanfiction dedicated to kt24: tàu lượn kt24 trong đa vũ trụ "nếu ở một vũ trụ khác chúng ta chưa từng lựa chọn cầm lên chuột và bàn phím thì chúng ta là ai?" ---non-couple, only kt24 (feat. coaches, ktcl24 & ktcon)trải nghiệm đọc tốt nhất khi bạn là ktcon…
Một người thà say mèm trong rừng đào mười dặm để quên hết quá khứ, một người nặng tình ba đời ba kiếp mòn mỏi đợi chờ. Bóng hình bắt gặp đó, như đúng như sai. Những chuyện cũ đã quên đó, như hư như thực Mười dặm hoa đào chiếu rạng đôi mắt bi thương, nhưng chẳng thể nào quên đi được giây phút nhìn thấy gương mặt nàng trong quá khứ.…
" Mùa hè năm ấy cứ ngỡ cầm chắc đôi tay sẽ bên nhau đến trọn đời Rồi bao mùa trôi, bàn tay ấy xa tầm với Bầu trời năm ấy còn xanh Nhưng đáng tiếc em đã không còn thuộc về anh Em là một nỗi buồn đẹp nhất anh cất để dành. "SHORTFIC LẢI LƠ ~~…
Harry quay về năm 1946 và giải quyết Tom Riddle, chấm dứt những nỗi đau và ám ảnh hậu chiến mà cậu phải chịu suốt từng ấy năm. Bất chấp các hệ luỵ về đứt gãy thời gian mà quý cô tóc xù cảnh báo cậu…
Lần đầu tiên Thành Nhân rung động với Phương Quyên là vào một buổi sáng cuối hạ, trong lớp học năm lớp 11. Cô gái ấy ngồi xéo bàn, mái tóc buộc cao, nụ cười vô tư như thể cả thế giới này chẳng có điều gì đáng để bận tâm. Phương Quyên không phải là kiểu con gái dịu dàng, e lệ như trong sách vở. Cô bướng bỉnh, nghịch ngợm, đôi khi hơi "mõ hỗn", nhưng lại mang trong mình một sự chân thành đến mức khiến người ta không nỡ ghét bỏ.Thành Nhân chưa từng tin vào "tiếng sét ái tình" - cho đến khi trái tim cậu đập lệch một nhịp chỉ vì ánh mắt ấy, nụ cười ấy. Cậu đem lòng thích cô từ lúc nào chẳng hay, âm thầm dõi theo từng bước chân, từng hành động nhỏ của cô gái ấy suốt một năm ròng.Tình cảm ấy chẳng có khởi đầu rõ ràng, cũng chưa từng được thốt ra thành lời. Chỉ có ánh mắt nhìn nhau trong im lặng, những tin nhắn hỏi bài vu vơ, và vài lần trái tim khẽ run lên mỗi khi hai người vô tình chạm tay.Nhưng rồi, vào năm cuối cấp - khi những ước mơ, lo âu, kỳ vọng và áp lực bủa vây - một hiểu lầm không kịp hóa giải đã khiến họ xa nhau. Không nước mắt, không lời trách móc, chỉ là... cả hai lặng lẽ bước đi về hai hướng ngược nhau.Có lẽ mỗi người đều từng có một mối tình như thế: non trẻ, vụng về, ngốc nghếch... nhưng lại khắc sâu đến tận cùng ký ức. Phương Quyên chính là mùa hạ của Thành Nhân - rực rỡ, ồn ào, và mãi mãi ở lại trong những năm tháng thanh xuân không thể quay lại.…
Đây là truyện mới lạ nhất, ảnh mình vẽ mà hơi xấu 1 chút nha, có gì mấy bạn có ném đá nha xin lỗi,mình tô màu kô được đẹp cho lắm nha . Mong các bạn ủng hộ mìk . Thank you . 。^‿^。…
Do thích truyện cổ đại quá nên mình lập ra một list để dành đọc , và cho mọi người xem Nguồn : https://www.google.com/url?sa=i&source=web&cd=&ved=0ahUKEwiBz_6rus_iAhVHfysKHZRSADwQzPwBCAM&url=https%3A%2F%2Fmatden125dotcom.wordpress.com%2F2014%2F05%2F30%2Flist-truyen-co-dai-hoan%2F&psig=AOvVaw38wN-uLAJ6Exc45GAF-9Ze&ust=1559724945957388…
mảnh tình năm ấy, hòa cùng mưa, phủ lấy tâm trí một màu ảm đạm của kỉ niệm cuối cùng tôi còn nhớ về anh…
Thể loại: Nhất công nhất thụCouple: Tạc mao, tiểu bạch, kiện trí, cường thụ X Phúc hắc, trung khuyển , thâm tình công.Tình trạng: On-going...Và rồi số phận đưa đẩy... họ gặp nhau... Giữa họ nhen nhóm một thứ tình cảm lạ lẫm... Lập Thành không hiểu... Cao Hiên không rõ... Không một câu chữ nào có thể lý giải được thứ tình cảm ấy...…