- Thì ra cậu thích cậu ấy à, Sở Thiên....- Ừm- Tiếc thật nhỉ, tôi thích cậu như thế mà cậu không nhận ra...- Nhưng mà, người tớ thích, thích người thương cậu mất rồi....- Phải, người cậu thích là em gái tớ mà...Cp chính: Sở Thiên x Thanh HàCp phụ: Thanh Thanh x Ngô Mặc LâmCuộc tình xoay quay giữa bốn người, rốt cuộc sẽ đi về đâu?- Thể loại: Thanh xuân vườn trường, ngôn tình, đô thịTác giả: LYAN…
Lúc nhỏ, cậu ấy dắt tay tôi đi qua con đường đầy lá rụng, trong ánh chiều tà, có hai cái bóng bằng nhau trải dài trên mặt đất. Lớn lên một chút, cậu ấy đèo tôi bằng xe đạp, tôi đặt tay lên vai cậu ấy, gió chiều thổi mùi hạt dẻ rang đường hòa cùng mùi comfort trên áo cậu ấy làm tôi vương vấn. Đi đi về về, tôi đã không để ý, nhưng chẳng biết từ bao giờ, tôi đã luôn chờ đợi kim đồng hồ chỉ sáu giờ sáng, chờ tiếng chuông chiều tan học để có thể nhìn thấy cậu ấy, để có thể ở gần cậu ấy.Thời gian thì trôi, mọi thứ dần dần đều trở thành kỉ niệm.…
2 au cùng sáng tác-------------------------------tôi đã từng là một người thích mưa , có thể nói là khá thích , mỗi khi thấy những đám mây đen trên bầu trời , tôi lại háo hức bởi trời lại sắp mưa. Tôi thích mưa , có lẽ bởi mưa thường xuất hiện vào mùa hè , tôi thích cảm giác mát mẻ mà những cơn mưa mang lại . Nhưng có lẽ lí do quan trọng khiến tôi thích mưa là về việc tôi được đi dạo dưới chiếc ô cùng với cậu ấy , người mà tôi hết mực yêu thương và cũng có lẽ tôi đã thích mưa bởi vì ngày trời mưa vào mùa hạ năm ấy cũng là lúc mà cậu ta đồng ý lời tỏ tình của tôi .…
Tên truyện: Trăm năm không quên được người. Tác giả: Arie NguyễnTình trạng: On-going Giới thiệu: Bà ngoại của Phượng Mai là giáo viên mầm non. Trước đây đã từng giúp đỡ cho một cậu bé đi lạc tìm lại mẹ mình. Kể từ đó, cậu ta lúc nào cũng lẽo đẽo theo bà. Sáng qua nhà bà học bài, trưa qua nhà bà ăn cơm, tối qua nhà bà trò chuyện. Cứ thế cậu ta đã trở thành " dân ăn bám " lúc nào không hay. Năm đó, Nhị Khải mười bảy tuổi. Vẫn như thường lệ, cậu đạp xe qua nhà bà. Vừa đến trước cửa đã thấy bóng dáng của một nữ sinh, thân hình gầy yếu, mặt nhợt nhạt vô cảm xúc cùng với một đôi mắt buồn bã. Người ta gọi cô bé đó là Phượng Mai, là cháu gái của Bà Lý cho thuê nhà. ...Truyện do tớ viết và tự mình lên ý tưởng. Bìa đẹp lung linh được design bởi @_hamiii | @_travelteam_…
Tình yêu như một cơn gió mùa xuân thổi qua, nhẹ nhàng, ấm áp đến lạ kì, nhưng đôi khi chúng lại mãnh liệt như cái nóng của mùa hè oi bức. Thu sang cũng là lúc ta có những bất đồng về quan điểm, chẳng thể nào hiểu được đối phương đang nghĩ gì. Đông đến cũng là lúc ta tự "giải thoát" cho nhau khỏi những nỗi đau, chỉ mong sao họ được hạnh phúc...Mùa xuân lại đến mang theo bao nhiêu điều mới mẻ, nhưng đọng lại đó là những kí ức của thanh xuân, những tháng ngày ta vui đùa cùng nhau...Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông như một đời người, cũng như là một niềm hạnh phúc ngắn ngủi mà ta cố gắng vun đắp để rồi khi nhận ra...tất cả cũng chỉ là sự nhất thời...Nhất thời bồng bột...Nhất thời yêu anh...Nhất thời nhớ đến anh...Nhất thời em khóc vì anh...Tất cả chỉ là nhất thời!Để rồi chỉ còn mình em bơ vơ giữa chốn đông vui, em cảm thấy lạc lõng cũng không thể tựa vào vai anh. Đau đến thấu tâm can cũng không thể nói cho anh nghe, hạnh phúc đến mức vỡ òa, nhưng người sát cánh bên em lại không phải là anh. Tại sao vậy, tại sao lại bỏ em một mình...xin anh đó, hãy cho em biết lý do tại sao!…
Cả cuộc đời Chi Khanh chưa từng nếm được hương vị của may mắn. Trước khi xuyên vào cuốn truyện nào đó ngày bé cô từng đọc, cô cứ nghĩ cô đã không còn gì để mất, cho đến khi cô mất mạng...Sau khi Chi Khanh xuyên vào truyện, vừa nhận ra cô trở thành nhân vật nào đó đóng vai trò làm nền cho sự phát triển của nữ chính, cô rất muốn an phận mờ nhạt như vậy đến cuối đời, thì đột nhiên phản diện bỏ vai và bắt cô gánh chịu hết tất cả...…
Gặp nhau trong năm tháng rực rỡ nhất của tuổi trẻ, cùng trải qua những rung động đầu đời... nhưng cũng lạc mất nhau giữa biến cố và trưởng thành.Nhiều năm sau, khi tái ngộ giữa thành phố đông đúc, liệu họ còn kịp giữ lấy một đoạn tình từng bỏ lỡ?…
Thể loại: đam mỹ, vườn trường, thanh xuân.Tình trạng: đang tiến hành.Nội dung: câu chuyện xoay quanh cuộc sống học đường cấp 3 của hai bạn học sinh Nguyễn Trọng Nhân và Trần Mẫn Thiên. Vẫn là cốt truyện quen thuộc, ghét trước yêu sau. Cả hai đều không ai nhường ai, cùng nhau tranh đua, rồi cùng nhau chơi đùa.-----------Đây là truyện đầu tiên Lủn viết, trong thế giới của Lủn thì quan hệ đồng tính đã được xem là bình thường. Đây đều là những ý tưởng đã ấp ủ trong Lủn, sợ lớn rồi quên mất nên giờ viết ra. Ý tưởng thì nhiều mà diễn đạt chưa tốt lắm, nên là cố gắng học hỏi ạ.Cám ơn các bạn độc giả rất nhiều. Nếu có bất kỳ ý kiến gì xin hãy mạnh dạng đóng góp ý kiến để Lủn phát triển thêm.…
Tên truyện : Tháng ngày làm Phúc tấn của Phó HằngTác giả: Đông Nhân • 东茵 Editor: hopeSố chương: 34 chương + 1 phiên ngoạiThể loại: nguyên sang, thanh mai trúc mã, Thanh xuyên, cung đình hầu tước, ngọt sủng, HE. Nhân vật chính: Nạp Mộc Trác, Phú Sát Phó HằngTrợ diễn: Càn Long, Phú Sát Dung Âm, bá quan văn võ,...- Văn án ①Đối với Nạp Mộc Trác mà nói, trò đùa lớn nhất mà ông trời dành cho nàng, chính là ném một người chuyên biên soạn dã sử như nàng, ném vào trong chính sử.Nạp Mộc Trác xuyên về triều đại nhà Thanh, nhìn ai cũng như đang nhìn một xô bát quái đầy máu chó.Giống như phu quân Phó Hằng của nàng, chuyện xấu truyền ra so với tấu chương Càn Long ban ra còn nhiều hơn. Phú Sát Phó Hằng, một thanh niên tài tuấn chỉ mới hai mươi tám tuổi đã đạt đến vị cực nhân thần, nhưng điển cố được nhiều người biết đến nhất, lại là 《Phu nhân ta cùng Càn Long Hoàng đế đôi ba chuyện》và 《Nhi tử của ta Phúc Khang An thân thế mơ hồ》.Nạp Mộc Trác: Bảo bối chàng tin ta, con trai của ta chính là chàng thân sinh mà!Phú Sát • mặt đầy hoang mang • Phó Hằng: ? ? ?Nạp Mộc Trác: Ta không có, ta không có, dã sử tất cả đều là nói lung tung!…
Truyện kể về 1 cô gái tên Đổng Điềm Điềm , sở thích là chụp ảnh và cũng là sinh viên năm nhất khoa nhiếp ảnh . Sau cuộc gặp gỡ định mệnh với đàn anh khóa trên là sinh viên khoa mỹ thuật kiến trúc Trần Mục Thần , chuyện gì sẽ xảy ra với họ ... Hãy nhớ đón xem truyện nhé !!!…
Thể loại: Ngôn Tình, Thanh Xuân Vườn Trường, Hiện ĐạiTác Giả: Muốn Ăn KẹoTình trạng sáng tác: Đang trong quá trình updateNhân vật chính: Nguyễn Lê Duy Anh & Trần Phương Linh____________Vì đây là truyện đầu tay nên có một sỗ lỗi sai dù nhỏ hay lớn, nên hi vọng các độc giả có thể hoan hỉ đón nhận "Dấu Yêu".Truyện dựa trên mối tình ở hiện thực của tác giả, tuy nhiên đã có cải biên một số chi tiết.Cảm ơn quý bạn đọc vì đã chọn "Dấu Yêu"(*≧∀≦*)…
*ảnh bìa: nguồn pinterest*tình trạng truyện: đang viết*lịch truyện: 1 tuần 1-2 chươngNăm ấy nếu tớ chịu mở lòng mình mà nói cho cậu biết rằng cậu là người mà tớ không thể đánh mất thì có lẽ chúng ta đã không lạc nhau.…
Tác giả: Họa Trản MiênEdit by Tiểu Quỷ Nhỏ Nhen【Đối với Đào Tư Miên mà nói, đời người khó khăn, chỉ riêng gặp Lê Gia Châu ^_^ 】Tự luyến huyễn khốc (diễn tinh chơi tiện) nghiên cứu khoa học lão đại x ngoan mềm điềm đạm (lãnh manh lời nói thiếu đánh cực soái) bạch phú mỹNghiên cứu sâu ngành sản xuất. Lời của tác giả:1, Các từ hình dung trong ngoặc là mong muốn của nhân vật chính, không liên quan gì đến tác giả.2, Song hướng công lược, song C song học bá song huyễn khốc, độ ngọt ++++3, Đại học vườn trường + xã hội, nửa ngành sản xuất, phấn đấu trưởng thànhKhẳng định: Một phần của kiến thức chuyên môn hoặc tài liệu tin tức trong bài viết này đến từ Baidu, MBA think tank, v.v., và một số nhân vật được soạn lại từ nguyên mẫu chứa sự phóng đại nghệ thuật.Tag: Có một điểm mềm*, nhân sinh truyền cảm hứng, điềm văn*Có một điểm mềm (情有独钟-Tình hữu độc chung): thành ngừ Trung Quốc, có ý nghĩa đặc biệt thích một cái gì đó, đề cập đến tình yêu độc quyền.Nhân vật chính: Đào Tư Miên, Lê Gia Châu ┃ vai phụ: Hứa Ý Lăng, Trình Quả, Tương Thì DuyênMột câu nói ngắn gọn: Anh nói yêu em ~*Lời của editor: Đây là bộ đầu tiên mình edit mong mọi người ủng hộ và góp ý ở những chỗ không hợp lý để mình sửa nhé!!! Yêu ạ :))) PS: Mình edit chậm lắm í nha =)))…
Người ta nói đi một vòng tròn sẽ quay trở lại với nhauChẳng phép màu nào xảy ra nữa Khi cuối cùng đi một vòng lại làm vết thương càng thêm sâu nặng, tay trắng vẫn hoàn trắng tay…
Author: Mộng Hồi, Hoa LinhThể loại: sủng ngọt, thanh xuân vườn trườngNam sinh ma đêm khuya đi nhờ xe của cô lại chính là học sinh mới chuyển đến?! Aaaa, cậu ta còn ngồi sau lưng cô nữa kìa!!!Từ từ, tại sao nam sinh ma kia lại có bộ dáng đẹp mắt thế kia? Đinh Vãn Tâm, mày phải thật bình tĩnh!Nam sinh thấy bộ dáng rõ ràng muốn nhưng lại cố tỏ ra bình tĩnh của cô thì cười khẽĐinh Vãn Tâm cảm giác như mũi tên tình yêu đâm thẳng vào trái tim mình. Tiết tháo, mày đừng bỏ tao lại chớ!!!…
Chiếc xe đột nhiên nghoẹo một cái, thì ra là do Trần Lục Nam vừa mới bỏ một tay, chỉ để một tay giữ càng xe. Hắn thẳng lưng, vỗ ngực cái bộp, dõng dạc nói: " Mẹ nói thanh mai trúc mã là tớ sẽ phải chở cậu đi học mãi mãi, cho đến một ngày chở cậu về nhà tớ mãi mãi!"Nói xong hắn cười giòn tan... . Tôi nhìn thấy cả giọt mồ hôi qua lớp áo trắng mỏng trước mặt mình, chảy dài một vệt, cuối cùng thấm ra lớp áo, tan thành một chấm mờ mờ ở cuối lưng..Sau đó còn nghe tiếng thở dài yếu ớt: " Thật là bất công !Tôi đột nhiên lại thấy vui vẻ, chẳng thèm so đo với tên nhóc đó nữa.…