-Thể loại Vampire-Kết SE-Kinh dị, Giật gân (???)-Hai nhân vật chính: Cảnh Dạ Nghi (nam) x Đông Di Văn (nam)-Nếu sai sót xin được chỉ giáo-Tác giả: Tĩnh Điệp Ngư❌️Góc lưu ý❌️Truyện có phần tục tĩu, khó nghe.Ở trong truyện tôi, tôi rất muốn nghe các cậu bình luận và góp ý. Tôi tôn trọng các độc giả các cậu, và tôi mong các cậu cũng tôn trọng tôi.Xong rồi, chúc các cậu đọc truyện vui vẻ🙆♀️…
Năm 17 tuổi, tôi gặp một cô gái mang tên Lâm An.Cô ngồi phía trước tôi, im lặng như thể không thuộc về nơi nào cả.Cái tên ấy, dáng ngồi ấy, và đôi mắt như che giấu điều gì đó... cứ thế ám ảnh tôi suốt những năm tháng thanh xuân.Rồi một ngày, cô biến mất. Không một lời từ biệt.Năm 23 tuổi, tôi gặp lại cô, giữa một thành phố xa lạ.Vẫn là ánh mắt cũ. Nhưng lần này, ánh mắt ấy đã đầy những vết xước.Và tôi tự hỏi, liệu sau tất cả, mình có thể là người chữa lành cho cô không?Đây là câu chuyện về một mối tình âm thầm, dai dẳng - bắt đầu từ năm mười bảy tuổi, và chưa từng thật sự kết thúc.…
Chúng ta ai cũng từng có một khoảng thời gian không mấy tươi đẹp khi ở độ đôi mươi, có những mất mát, cả những đau thương và hận thù. Để rồi, khi thời gian qua đi, mỗi người lại thấy biết ơn những điều mình đã phải trải qua trong quá khứ, đau đớn nhưng kì diệu... Thanh xuân là khoảng thời gian mà cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, bất kể ai cũng muốn đôi lần quay trở lại. Vì chẳng ai là trẻ mãi, là được sống mãi với những lần đầu tiên, những trải nghiệm muôn hình vạn cảm xúc như vậy.Ai đã yêu và từng đau lòng, nhất định sẽ hiểu rằng không dễ dàng để có thể thoát khỏi cái nỗi ám ảnh ở quá khứ. Và rồi không ít người, để thanh xuân trôi qua như nắm cát vương vãi dần dần qua kẻ hở bàn tay chỉ vì những điều cô nghĩa, chỉ vì những người chẳng hề xem trọng mình.Một sáng thức dậy, nếu bỗng thấy tuổi trẻ của mình đã trôi đi quá nửa, bạn giật mình nhìn ra ngoài kia cuộc sống vẫn đang trôi chảy một cách hoàn hảo chúng ta hiểu ra rằng mình không nên đau lòng nữa, nhận â rằng mình phải sống thật tốt và vui vẻ cho kịp những năm tháng thanh xuân. Thanh xuân vì một cười mà cứ cất mãi để dành, nhưng dẫu người đó có trở lại thì thanh xuân cũng đâu có thể đem ra dùng được nữa ? Cho nên, hãy biết mình phải yêu thương lấy bản thân và biết mình phải tự trân quý chính mình. Thanh xuân này, tuổi trẻ này, phải là của chính chúng ta ! Đối mặt với những câu chuyện cũ bằng tâm hồn thanh thản, nhất định rồi buồn đau cũng hoá mây trời...…
Truyện thuộc thể loại ngôn tình, mang yếu tố học đường, thanh xuân.Một thiếu nữ mang tâm hồn mộng mơ tên là Trà Nhi, chỉ vừa tốt nghiệp cấp hai. Tình cờ một hôm đạp xe đi mua nấm giúp mẹ lại gặp được một cậu bạn siêu cấp đẹp trai - Quang Minh. Trà Nhi âm thầm cho cậu bạn được lên chức "nam thần" của cô. Thế là, cô đã dành cả mùa hè để theo đuổi, còn nam thần thì vẫn lạnh lùng ngó lơ. Cứ ngỡ hết mùa hè rồi sẽ chẳng còn cơ hội nào được gặp lại "chàng nấm đẹp trai" của mình nữa, ấy vậy mà cậu bạn cũng bước vào cùng một lớp với cô trong ngày nhập học.Cả ba năm cấp ba, Trà Nhi cũng có lúc muốn từ bỏ lắm đấy chứ! Nhưng cứ mỗi lần cảm nhận được sự chú ý của nam thần dành cho mình một chút là đã nạp đủ năng lượng cho cô tiếp tục theo đuổi cậu thêm một năm luôn đó. Rồi cứ vậy, cô đã theo đuổi suốt ba năm học, còn cậu bạn Quang Minh cũng phải học cách chấp nhận có một "nhỏ" hay lẽo đẽo theo sau mình.----Flory cảm ơn các bạn đã dành sự quan tâm đến tác phẩm đầu tiên của mình. Mình hiểu rõ truyện mình viết vẫn còn có nhiều sai sót, mong mọi người góp ý nhẹ nhàng để mình có thể ghi nhớ và sửa đổi, giúp truyện có thể hoàn thiện tốt hơn.Chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các bạn.…
1 câu chuyện thanh xuân dành cho anh - người em yêu suốt hơn 10 năm qua và mãi mãi ở lại tuổi 26.nếu sau này có duyên kiếp sau,em vẫn muốn được gặp lại anh và được gọi anh là Gió.…
Mùa hè năm mười sáu tuổi, Châu Mạn Nhu một mình đến hẻm Giang Ninh - một vùng quên yên ắng với những cánh đồng trải dài bát ngát và những khóm đinh hương nở rộ để dưỡng bệnh.Buổi tối, những làn gió mát lạnh thổi tung loạn xạ mái tóc của cô gái nhỏ. Châu Mạn Nhu vừa ra tiệm tạp hóa mua một chút đồ dùng, lúc đang đi trong con ngõ nhỏ thì vô tình bắt gặp một chàng thiếu niên gục đầu xuống ngồi bên đường. Đi lại gần thì mùi máu tanh vô cùng khó chịu. Châu Mạn Nhu liền lấy đống đồ y tế vừa mua ra băng bó cánh tay đang chảy máu của cậu. Làm xong cô phủi những hạt bụi còn xót lại trên áo thiếu niên rồi đứng dậy đi về.Tiếng chuông tan học vang lên, Châu Mạn Nhu đi men theo con hẻm nhỏ trở về nhà, đang đi thì bị một nam sinh chặn đường.…
[ NGỪNG HOẠT ĐỘNG] Bạn muốn tìm những bức ảnh đẹp, rõ nét ? Hay bạn muốn xem lại những quotes nói về thanh xuân đầy hoài niệm ấy ? Hoặc bạn muốn tìm ảnh để design ? Youth Team với collectors chăm chỉ này sẽ giúp bạn. Bạn chỉ cần tuân thủ luật lệ và đặt đúng đơn là bạn sẽ có đủ số lượng và chất lượng ảnh ngay tức khắc.Bìa by Hyhy…
Thể loại: thanh xuân, đơn phương, sad ending, âm dương cách biệt"Cậu đọc được những dòng nhật ký của cô vào lễ tưởng niệm".Một cuốn sổ màu xanh lam rơi lại bên vệ đường.Một lời tỏ tình muộn màng đến mức người nhận chẳng thể đáp lại.Cô đã rời đi vào mùa hạ năm ấy, âm thầm như cơn mưa rào tháng sáu.Đến rồi đi, chẳng kịp để lại cầu vồng.…
Đừng có trêu chọc tôi Tác giả : Alice TymanCp : Lươn lẹo, chu đáo công x Mưu mô, dễ gần thụ Đoàn Phong x Nguyên Ly, AxOVăn án : Nguyên Ly và Đoàn Phong là thanh mai trúc mã từ nhỏ, hai người như nước với lửa cứ gặp nhau là đánh. Cả hai đều phân hoá muộn nhưng lại phân hoá cùng một lúc....?!!…
THỨ HẠNG CAO NHẤT CỦA TRUYỆN ĐẾN THỜI ĐIỂM HIỆN TẠI: ĐỨNG #5 MỤC TAG #shounenaiLƯU Ý DÀNH CHO MỤC ĐAM MỸ : Một số chương mình sẽ set private (chế độ riêng tư chỉ dành cho người follow đọc được) nên các bạn nào muốn đọc đầy đủ hãy follow mình để theo dõi các chương mình set private! tránh trường hợp bật ngữa vì thiếu đi đâu mất vài chương, hoặc mất truyện vì chưa follow!TÊN TRUYỆN: CỬA HÀNG HOATÁC GIẢ: GUDGALDESTINEETÌNH TRẠNG TRUYỆN: ĐANG THỰC HIỆNNhân vật chính: | Mạc Lâm Phong x Đoàn Dư Thanh |Thể loại: Đam mỹ, đoản văn, hiện đại, nhất công nhất thụ, thanh xuân, ấm áp văn, siêu ngọt sủng, kết thúc viên mãn.-----KHÔNG ĐỒNG Ý BẤT KỲ MỘT HÀNH ĐỘNG ĂN CẮP CHẤT XÁM NÀO.KHÔNG CHUYỂN VER.| DO NOT TAKE OUT WITHOUT MY PERMISSION |KHÔNG ĐƯỢC SỬ DỤNG BẢN NÀY KHI CHƯA ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP.…
Bài đầu tiên được viết bắt đầu từ tháng 11/2021... Hầu hết chúng đã được đăng đâu đó trên những groups khác nhau. Dù là ở đâu, điều tôi hy vọng vẫn luôn là, cảm xúc sẽ chạm tới cảm xúc. ♥️…
Câu chuyện về con bé học sinh mới của A5 vô tình "tương tư" chàng lớp phó học tập của A10 và 1001 câu chuyện xảy ra sau đó...[...]"Là thằng phó A10 'cua' người của tụi này trước!""Ủa, chứ hong phải nhỏ Anh bên A5 chúng mày thích thằng phó A10 trước à?""Eooo, đừng có mà điêu nhá.""Nói điêu làm...cờ hó!"Rốt cuộc thì hai cái lớp này cũng không chịu nhường nhịn nhau một câu...Sắp rước "dâu" đón "rể" về rồi mà cứ....Sui gia gì mà kì cục!…
"Chúng tôi cứ chạy, cứ chạy, và để lại sau lưng một mảnh trời, mảnh trời cất giữ tất cả những hồn nhiên, tươi sáng nhất, những khoảnh khắc chúng tôi bên nhau cao giọng hát ca. "Một vài dòng được viết bởi một cô gái 16 tuổi với thật nhiều ước mơ... #mit…
"Đông Hạ", vì sao có cái tên này vậy?Chu Hà Anh, sinh vào ngày 17 tháng 6, vào một mùa hè nóng bức khiến ai cũng bực bội muốn qua nhanh.Nguyễn Trần Đăng Khoa, sinh vào ngày 19 tháng 12, vào cái lạnh giá mà ai cũng muốn có người nắm tay."Hi vọng người cậu thích cũng sẽ thích cậu""Hi vọng Hà Anh và Đăng Khoa sẽ có một kết cục đẹp"Đáng yêu nhắm, ủng hộ Cừu nhé. Cảm ơn mọi người rất nhìuuu💗…
tuổi hồng thơ ngây, xàm, không có thật, 3 xuauthor: đờ tkhông có năng khiếu nhưng thích viết---'Viết về một người đã để lại ấn tượng sâu đậm với em trong suốt khoảng thời gian đi học.'"cái đề xàm lông gì vậy trời" - tôi tặc lưỡihôm nay là buổi học văn lần thứ hai của lớp chúng tôi sau khi khai giảng năm học lớp tám, cô giáo của chúng tôi, cô Hoa, vừa hay hiểu tâm lý học trò nên cho đề bài tập làm văn đánh ngay vào sự quan tâm của các em, một phần là muốn hiểu các em hơn.-sau một hồi ngồi quay bút nghĩ ngợi, thật ra trong đầu tôi cũng hiện ngay hình ảnh của 'ấy' rồi, chỉ là.. viết vậy, có phải khiến mình nhìn mất giá lắm không. tôi lén nhìn vào chiếc gương cầm tay nhỏ, cứ như một con chuột nhắt mà nhìn hình phản chiếu của người bạn bàn sau. "không biết nó viết ai nhỉ?", viết ai mà lại cười bẻn lẻn, mà thôi, đâu phải chuyện của mình.-"đôi chân dài ngoằn ngoèo"" nụ cười tỏa nắng""Gia Lâ-" .."mày viết về nó hả?" "xàm"***câu chuyện là một giấc mơ sẽ không bao giờ có thể xảy ra của tác giả. tác giả không phải nhớ người đó mà chỉ chưa move on khỏi suy nghĩ 'nếu lúc đó.. thì bây giờ'. hình ảnh có trong truyện đều lấy trên Pinterest.…
Mười bảy tuổi có một Minh Châu sống rất chật vật, bố không thương mẹ không yêu, trong thế giới của cô mọi người đều rất vô tâm, chỉ có bà nội yêu thương từ nhỏ đến lớn.Nhưng mà, trong thế giới đó lại có một cậu thiếu niên, có lẽ lần đầu tiên cô thấy người khác biệt. Cậu cũng lạnh lùng như thế, nhưng lại không nỡ bỏ mặc một người yếu đuối ngất giữa đường vì cái rét, sẽ vì một người lạ khóc mà bối rối không biết phải làm sao, sự lạnh lùng như thế của cậu hoàn toàn khác với định nghĩa mà cô từng biết.Bởi vì quá thích, cô đã không kiềm được mà lỡ tỏ tình người ta rồi bị từ chối, chưa kịp buồn bã thì đến lúc tập trung ôn thi học kỳ, lúc đó cô muốn xin chuyển khối, thế nên chuyện này bị cô gạt sang một bên. Ai mà ngờ được, lớp mới lại có người tình trong mơ, bạn cùng bàn mới của cũng là cậu, người nhìn cô giới thiệu cũng là cậu. Cô - Người tháng trước lỡ miệng tỏ tình muốn một cái hố để chui xuống, thật sự cảm giác rất xấu hổ.Trung Anh hờ hững nhìn cô gái trên bảng, lục tìm trong ký ức nhưng chẳng thể nhớ ra cô.Minh Châu: Tớ muốn chuyển lớp, tớ muốn về lại lớp cũTrung Anh tương lai: Vợ muốn cũng muộn rồi UwU…
Thể loại: Bách hợp, gương vỡ lại lành, đô thị tình duyên, song khiết, 1v1, trùng sinh.1/ Hỗ công2/ Lần đầu tiên viết truyện, có sai sót mong mọi người lượng thứ.Văn án 1.Ngày mà Trình Tuyệt chết, bầu trời trút cơn mưa lớn ào ào không dứt. Cô - người bây giờ đã hóa thành một hồn ma vất vưởng, nhìn thấy bạn gái cũ lâu rồi không gặp, vì bản thân mà phát điên. Hai mắt nàng chuyển đỏ, nhấn mạnh đầu chị gái cùng cha khác mẹ xuống di ảnh của mình, gằn từng chữ:" Những người hại chết cô ấy, từng người một đều xuống địa ngục hết đi.''Sống lại một lần, Trình Tuyệt âm thầm thề, nhất định sẽ không bỏ lỡ Hạ Tiêu thêm một lần nào nữa.Chúng ta vì hiểu nhầm nhau, cứ phân phân hợp hợp. đến cuối cùng phát hiện tất cả lỗi lầm đều không thể so sánh với một lần sinh tử, thế giới không có cậu, cũng không có thứ gì khiến tôi lưu luyến ở lại nữa.Văn án 2Đối với Trình Tuyệt năm 17 tuổi, Hạ Tiêu là sự tồn tại vượt qua cả tín ngưỡng, cô sợ hãi tiến lại gần nhưng lại mong muốn được ánh sáng kia chiếu rọi.Ở nơi đây, nàng là vị thần duy nhất.Cho đến khi vị thần của cô, dịu dàng ôm lấy cô, đôi mắt sáng ngời như chứa hàng ngàn vì sao."Trình Tuyệt, cậu có thể thích tớ được không?"Trình Tuyệt mới biết, thì ra bản thân cũng có tư cách được người khác coi như trân bảo. Lời tựa: "Tôi đã đi qua vô vàn phong cảnh đẹp trong cuộc đời. Duy chỉ nơi có cậu mới là nơi tôi muốn thuộc về."…