' Kiếp trước, tôi dại khờ phải lòng cậu.Ngày nắng, tôi trở thành người yêu của cậu vì cậu mới chia tay cô gái khác. Ngày mưa, cậu nói lời chia tay vì cô gái ấy muốn quay lại.Kiếp này, ông trời ban cho tôi cơ hội để làm lại từ đầu, tôi sẽ không phạm phải sai lầm như kiếp trước nữa '…
Mối tình đầu dù vụng trộm, dù dại khờ, ngây thơ nhưng đối mỗi người đó chính là một kỷ niệm đẹp. Khi ấy bạn đã cố gắng rất nhiều chỉ vì ai đó.•Ngọc Hân: nhân vật nữ chính. Một cô gái tuổi 16 ngây thơ, vẻ ngoài xinh xắn, đáng yêu và có chút tinh nghịch, hậu đậu.•Duy Khánh: nhân vật nam chính. Một mĩ nam đích thực, bao cô gái muốn chinh phục trái tim chàng - cậu hoàn hảo mọi mặt•Kiều Anh: nhân vật nữ phụ. Một cô gái có cá tính nhưng vẫn pha chút sự yểu điệu, dịu dàng, cô là bạn "thân" nữ chính.•Minh Dũng: nhân vật nam phụ. Từng là mối tình đầu của nữ chính. Cậu ấy có ngoại hình điển trai, thành tích học tập cũng không phải dạng vừa.Có tình tiết dựa vào sự kiện có thật=)))…
Là tác phẩm tớ viết dành cho những con người yêu cái tuổi học trò. Cái ngưỡng mười tám mười bảy đầy hoài bão và hi vọng. Câu chuyện kể về cô bé Kiều Chi và hành trình trưởng thành của cô.…
Tương tư một người, rốt cục là như thế nào? Là khi điện thoại đổ chuông, người mà bạn mong muốn ở đầu dây bên kia là họ. Là khi bạn chấp nhận dành ra biết bao thời gian công sức, cũng chỉ để đổi lấy cái nhìn của họ. Là khi vì một lời nói bơ quơ, bạn liền ôm mộng mà hạnh phúc cả ngày. Hay là khi biết chắc rằng họ không bao giờ thích mình, bạn vẫn nguyện ấp ủ hi vọng từ ngày này qua ngày khác. Một thứ tình cảm đơn thuần, không một tia ác ý. Một thứ tình cảm cháy bỏng mà dồn dập, khát khao nhưng vô vọng. Dẫu biết không có kết quả, thứ tình cảm ấy vẫn cứ len lỏi trong góc khuất của trái tim ta. Có lẽ, đó chính là tương tư. • "Để theo đuổi người tôi yêu nhất, tôi đã trở thành người mà tôi ghét nhất lúc nào không hay." "Dẫu cho cùng, tôi cũng chỉ là ánh sao nhỏ bé trong dải ngân hà bao la của cậu." • Những dòng suy nghĩ thầm kín nhất của tình yêu tuổi học trò ngây ngô tuy giản đơn nhưng lại ẩn chứa trong đó biết bao sầu muộn. Không tên, không tuổi, không giới tính. Chỉ đơn thuần là học sinh. Hình ảnh nhân vật sẽ được phác hoạ chân thực nhất qua con mắt và trí tưởng tượng của độc giả. Chúc các bạn có những trải nghiệm tốt nhất khi đọc truyện.…
...Thanh xuân là điên cuồng và vội vã... Năm ấy, tôi bị hút hồn bởi bóng lưng đầy nhiệt huyết của cậu bạn, bởi hình ảnh cậu ấy chạy vượt qua vạch đích, mồ hôi đổ ướt cả một mảng lưng vì mệt vẫn không quên nhìn về phía tôi cười tươi một cái, cái răng nanh lộ ra tinh nghịch. Năm ấy, tôi ngồi sau yên xe cô bạn thân, cùng lai xe khắp thành phố, kiếm cho bằng được chiếc vòng tay cầu duyên mà người ta đồn thổi, cuối cùng đổi lại một hoàng hôn nhuộm sắc cam, chiếu lên hai bóng người trên bãi cát mịn. Năm ấy, tôi trêu chọc cậu bạn nhỏ con như một thói quen lại vô tư mà không hiểu, cậu ấy đến cuối cùng chỉ muốn ở cạnh chúng tôi lâu thêm chút nữa, muốn chúng tôi biết mình quan trọng trong trái tim cậu ấy như thế nào. Năm ấy, tôi nhìn cô gái vừa thông minh, vừa xinh đẹp nhảy cẫng lên vì hạnh phúc, lôi bằng được tôi đi cùng cô ấy lựa một món quà sinh nhật đặc biệt, mà món quà đó, cuối cùng lại không phải chỉ dành cho một mình chàng trai cô ấy yêu. Năm ấy, tôi trở thành bờ vai cho một chàng trai kiên cường dựa dẫm, cuối cùng bản thân hiểu ra, cậu bạn thường ngày nhởn nhơ lại khờ khạo nhẫn nhịn mà đem yêu thương ôm lại vào lòng, tự mình bỏ lỡ mối tình đầu đầy bỡ ngỡ ngây ngô. 10 năm là quãng thời gian dài hay ngắn mà nhẫn tâm đem những kỉ niệm năm tháng ấy, từ lúc nào đã như bông hoa bồ công anh, chỉ một ngọn gió đã có thể cuốn đi tất cả, biến khỏi miền kí ức của chúng tôi. Thế nhưng...Quá khứ tàn nhẫn như vậy, cậu đủ can đảm đối mặt ư?!Từ: Người Kể Ác Mộng…
Mỗi thời điểm của mỗi người đều có một đối tượng khác nhau để yêu. Khi còn bé thì lại muốn một người đẹp, nhắn tin với mình mỗi ngày, la cà mọi nơi với mình nhưng khi lớn lên thì lại từ bỏ những hình tượng đó và muốn chạm đến một người trưởng thành, cho mình sự chắc chắn trong tình yêu, một nơi "bình yên" nhất của mình khi về đến nhà. Vậy rốt cuộc sau khoảng thời gian chật vật giữa những tiêu chuẩn của bản thân, đâu mới là người phù hợp nhất với mình? Tụi mình thật sự, đã ổn đến mức nào?…
"Tôi nhớ tôi của tuổi mười bảy hồn nhiên lại không lo nghĩ" "Tôi nhớ chúng ta của tuổi mười bảy chuyện tình đẹp tựa lá vàng rơi vào chiều thu lộng gió"…
Tên tiếng trung: 他的偏爱失控了Tác giả: Yêu Trà ( 与茶热恋)Nguồn: 番茄免费小说Edit: Di NoãnKHÔNG UP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC/ KHÔNG NHẰM MỤC ĐÍCH THƯƠNG MẠI------------[Cô gái học bá mềm mại tự ti x Chàng trai phóng túng lười biếng ngông cuồng][Bối cảnh đại học + Song khiết + Giả lãng tử + Thầm mến thành sự thật + Nam chính chưa từng thích ai khác + Ngọt ngào trêu ghẹo] Văn án:Phó Từ Dữ luôn là nhân vật phong vân của Đại học Kinh Thành, xuất thân từ hào môn danh giá, phóng khoáng bất kham, kiêu ngạo khó thuần, bên cạnh không thiếu các cô gái, nhưng chưa từng thật lòng với ai.Mọi người đều nói, kiểu người như vậy sẽ không bao giờ thu lòng vì ai cả.Cho đến một ngày, có người nhìn thấy vị tiểu thiếu gia kiêu ngạo của giới hào môn Kinh Thành, trong một đêm mưa, cùng một cô gái che chung một chiếc ô, cúi người dịu dàng hôn cô, gọi cô bằng giọng điệu cưng chiều: "Bảo bối."Chiều chuộng đến mức chẳng còn giới hạn.Mùa hè năm mười sáu tuổi, Hạ Tri Trà thích một người-Phó Từ Dữ.Cô biết anh là ngôi sao trên cao, không thể chạm tới, nên chỉ có thể giấu kín tình cảm, lặng lẽ kiên trì trong góc khuất suốt ba năm trời.Không ngờ, năm mười chín tuổi, cô và Phó Từ Dữ lại gặp nhau ở đại học.Sau đó, vì một trò chơi, cả hai có một mối quan hệ ngắn ngủi.Hạ Tri Trà luôn hiểu rõ, mình chẳng qua chỉ là thú vui tiêu khiển lúc nhàn rỗi của Phó Từ Dữ, sớm muộn gì cũng sẽ bị anh chán ghét như bao người khác.Nhưng giấc mộng đẹp ngắn ngủi lại khiến cô không thể không đắm chìm.Cho đến khi tin tức Phó Từ Dữ đ…
" Thành Quân 8 năm em tặng anh xem như đời này em cũng mãn nguyện...tặng anh đôi mất...tặng anh trái tim...tặng anh cậu bé năm 16 tuổi...tất cả em điều tặng anh,em chỉ có một nguyện vọng duy nhất là nếu có kiếp sau...nếu có kiếp sau em không muốn gặp anh nữa một kiếp là đủ..."" Tạ Huyên...xin lỗi...xin lỗi em...anh nhớ em rồi...về với anh được không!? "…
Từ một nụ cười trong trẻo, Han Yangwoo đã nhìn thấy cả bầu trời.Từ những lần âm thầm lặng lẽ, Cheong Minah nhận ra trái tim mình đã rung động.Họ gặp nhau ở tuổi mười bảy, đồng hành qua những năm tháng đẹp nhất, cùng trưởng thành, cùng tổn thương, cùng yêu.Tình yêu ấy dịu dàng như nắng, chân thành như mưa rào đầu hạ.Họ là những ánh mặt trời soi sáng cho nhau, hứa hẹn sẽ cùng nhau trải qua những nốt thăng trầm trong cuộc sống.Nhưng liệu thời gian có đủ để giữ lời hứa?Hay tình yêu sẽ chọn một cách khác để tồn tại...?…
Lớn tuổi nữ thanh niên xuyên qua Thanh triều kiêu ngạo linh con gái chuyện xưaTống A Nhược một khi xuyên qua không thể xoay người, chỉ có thể thành thành thật thật oa ở phía sau viện quá kiên định ngày.Nói tốt hoa tàn ít bướm quá khí đâu, như thế nào vô thức liền cùng đại lão bản sớm chiều ở chung ?Chuyện xưa sẽ không toàn bộ y theo lịch sử đi tới, nữ chủ nhất định hội sống ra thuộc loại nhân sinh của chính mình.Không đứng đắn văn án: Cuộc sống, hàng đầu tiêu chuẩn chính là sống sót, về phần muốn hay không sinh, vậy muốn xem lão bản có phải hay không vừa ý người.…
Phạm Anh Tú mồ côi cha mẹ từ nhỏ được hai vợ chồng dì Hương nhân nuôi, họ yêu thương cậu như con ruột của mình. Phạm Anh Tú từ nhỏ đến lớn đã rất xuất sắc, học giỏi lại xinh đẹp. Năm mười tám tuổi đỗ thủ khoa đại học H, ở đó Phạm Anh Tú đã gặp được người mà cậu nguyện đặt hết tâm ý, một đời chỉ mãi mãi Truyện nhẹ nhàng tình cảm, hai con người mang theo nỗi đau tìm đến nhau và chữa lành cho nhau.…
Câu chuyện kể về tình yêu tuổi học trò đầy hồn nhiên , trong sáng của Đức và Giang khi còn cắp sách tới trường. Đức đã cảm nắng 1 cô bạn dễ thương mới chuyển đến lớp của Đức tên là Giang. Đức nhiều lần muốn nói với Giang về tình cảm của mình nhưng vì ngại nên Đức đã âm thầm ko nói cho ai biết. Cho đến 1 lần Đức cố gắng lấy can đảm để tỏ tình Giang nhưng bị từ chối. Sau nhiều lần tỏ tình thì Giang cũng đồng ý. LƯU Ý : Các nhân vật trong truyện là của tác giả . vui lòng không gắn ghép người thật ạ…
Thanh xuân - quãng thời gian đáng nhớ nhất của mỗi đời người, những tháng ngày nghịch ngợm cùng bạn bè, còn có người mình theo đuổi ở ngay trước mắt, bao nhiêu khát vọng ước mơ được dệt lên, cuối cùng lại tan theo mây gió. Khoảng thời gian đó chỉ có một lần duy nhất trong cả cuộc đời nên nó là kỉ niệm vô cùng quý giá, dù vui hay buồn thì ai cũng muốn được một lần quay trở lại. Câu chuyện hôm nay tôi kể với mọi người, nói về một cặp đôi thanh mai trúc mã, cùng trải qua thanh xuân, để rồi đến cuối cùng nắm tay nhau bách niên giai lão. Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, thanh mai trúc mã, sủng, HE, 1v1. Đặc điểm: Học bá công x Giáo bá thụ. [Tác giả có lời] Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên vẫn có nhiều sai sót. Trên trường học văn cũng tạm ổn nên đôi khi câu từ không mượt mà lắm, vốn từ cũng hơi ít nên mọi người thông cảm. Thấy chỗ nào không ổn thì cứ nói với mình, nếu hợp lý thì mình sẽ sửa. Lưu ý: Tác giả có một trái t(r)ym mong manh dễ vỡ, các bạn nói mấy lời không hay là mình shock xỉu, không ai viết truyện cho các bạn nữa đâu.…
"10 năm rồi... anh vẫn không thay đổi nhỉ?""Ừ, em cũng không thay đổi. Rất thích chạy trốn!"Tiếu Nghiên im lặng, không trả lời hay nói gì. Không khí trong quán bar vốn đang sôi động và náo nhiệt bỗng chốc lặng đi, ngột ngạt đến khó thở.Nhưng chỉ có cô cảm nhận được.Tiếu Nghiên liếc mắt sang con người to lớn bên cạnh, anh đã thay đổi rất nhiều.Chàng trai năm đó cô biết là một chàng trai ham chơi nhưng học rất giỏi, bồng bột và tràn đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ, nhiều lúc điên lên còn chẳng kiểm soát được bản thân, như một con thú hoan hung dữ... nhưng lại có đôi chút mềm yếu.Nhưng bây giờ đây ở trước mắt cô vẫn là chàng trai năm đó nhưng không còn nhiệt huyết, mà đã trở thành một người đàn ông trưởng thành, có quyền có thế trong cuộc sống bộn bề.Anh đẹp trai hơn, cao hơn, vai đã rộng hơn...và hơn hết, anh cũng chẳng còn là của riêng cô nữa....Giang Ngụy Thần liếc nhìn người con gái nhỏ bé bên cạnh, gương mặt đỏ ửng lên vì uống rượu, đôi mắt mơ mơ hồ hồ nhìn chằm chằm vào ly rượu vang đỏ.Một câu chuyện dài mà cô chỉ muốn chôn vùi trong tâm trí, không muốn chia sẻ với ai.Vẫn là cô gái đó, nét đẹp thanh tú nhẹ nhàng xen lẫn sự tinh nghịch vẫn còn đó, chỉ là chẳng bao giờ được thể hiện nữa. Thay vào đó là đôi mắt đứa đầy tâm sự và uất ức trong 10 năm, đôi môi luôn mím chặt như không thể nói ra.Giang Ngụy Thần hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm khẽ khàng nói lên vài tiếng:"Thời gian qua em sống thế nào?"(Còn tiếp...)…
青 春 症-SEISHUNSICKS-CĂN BỆNH THANH XUÂN:Câu chuyện về đời sống học đường muôn màu của 7 kẻ ngốc thích quậy pháHãy cùng đi tới một thế giới xoay vần quanh những trò đùa,lòng nhiệt huyết và hết mình với thanh xuân nào!!!Đồng hành cùng tớ nhé!SEISHUNSICKSXơ lược:-Gồm 7 nhân vật chính-Trung học-Thích đùa nghịch-Thanh xuân nhiệt huyết-Bài học,sự đổi mới và những tình yêu cháy bỏng-Băng đảng quậy phá,tung hoành ngang dọc-6 nam 1 nữ mà như 6 nữ 1 namHô to nào!!SEISHUNSICKSSS!!!nguồn cảm hứng bắt đầu từ bài hát Seishun Sick-Fujii Kaze.Nội dung hoàn toàn không ăn cắp,đạo nhái từ bất cứ đâu.Có thể tôi đã tham khảo hay vô tình trùng hợp,nhưng chúng đều là từ tôi sáng tác một cách chính thống!!!Ảnh bìa từ MV Seishun Sick-Fujii Kaze!!!Xin đừng re-up,ăn cắp,đạo nhái hay gì cả.Đây là đứa con tâm huyết của tôi.Nhưng nếu bạn hỏi ý kiến của tôi về vc re-up,hãy nói rõ ràng,tôi rất dễ tính,nên cứ hỏi đi!!!Của tôi là Seishun SickS,not Seishun SickCẢM ƠN MỌI NGƯỜI RẤT NHIỆU Ạ,PEACE!!!-KyubiDemonM-…
Bên tai tôi vẫn còn đang văng vẳng câu nói, "Thùy Dương có thích thầy không?""Có thích mà bây giờ hỏi mới nói hả?""Thầy chỉ đợi được 5 năm nữa, không đợi lâu quá được!""Có được không?"Thật ra, sau câu chúc mừng năm mới nếu tôi có thêm dũng khí ghi thêm một dòng nữa: "Năm mới Thùy Dương vẫn rất thích thầy" Thì có lẽ chúng ta giờ đã khác...*****[Năm năm sau như thế nào thì em không dám chắc nhưng mà hiện tại "Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh"]"Không thành đôi thì cũng đành thôi."Tôi không muốn tiết lộ bất cứ điều gì về anh ấy hết.Bởi vì...Dù cho đến lúc em tan biến đi, em vẫn muốn người mà em yêu là một ngôi sao. Một ngôi sao sáng giữa bầu trời đêm. Anh không thể bị lu mờ vì em được.…