Cô sinh ra đã là một bất hạnh lớn cho cô và cả người cô coi trọng.... Cô sống như một cá thể riêng biệt trên thế giới này. Trái tim ấy không dám và cũng không muốn tiếp nhận một ai đó .... vì sao.. cô sợ. Nhưng cô xin được cười lão thiên cao cao tại thượng , quả là muốn thử thách lòng người mà . ... Chính hắn đã làm rối tung cuộc sống của cô . Đúng là một tên ma vương cuồng đạiNhưng nếu hai ma vương cô và hắn ở chung với nhau thì trời đất trời có tác thành không nhỉ??/.........(Lính mới ạ!!!!!)…
Bạn là kẻ cuối cùng trong các chu kỳ chuyển mình, bạn muốn bản thân trở nên tốt hơn, thành công hơn thì bạn cần nỗ lực vượt qua ranh giới cuối cùng của chu kỳ định mệnh, chuyển mình sang giai đoạn phát triển hơn.…
Truyện được ra đời bởi 1 đứa trẻ có hoàn cảnh khó khăn.Là câu chuyện muốn nhiều người hiểu được và cảm thông cho những hoàn cảnh khó khăn gian khó và thiếu thốn của nhiều đứa trẻ trong đời sống thường ngày.…
Cô và cậu là bạn thân. Nhưng cho đến 1 ngày cô nhận ra mình đã thích cậu nhưng cậu ...**********************Lần đầu viết truyện nếu có gì sai sót mong các bạn bỏ qua…
Bạch cẩm nhi là một cô gái xâu xí , ưa tự do và lười . Cô đã yêu thầm một chàng trai thông minh , giàu có . Rồi một ngày anh gặp tai nạn phải sống đời sống thực vật suốt nhiều năm , tuy cô không thể sang mỹ thăm anh nhưng cô vẫn luôn chờ đợi ngày anh tỉnh dậy và về bên cô.…
Có lẽ chúng ta đến với nhau và gặp được nhau trong một thời khắc như thế quả là trùng hợp. Nhờ vậy mà tôi đã có được những ký ức tươi đẹp nhất trong tuổi thanh xuân ngắn ngủi của mình.…
Viết tặng mối tình nằm ngay trên lằn ranh sống chết của Hạ Phi và Trương Thanh Khải.-Nguyên tác: Trúc Mộc Lang Mã - Vu TriếtLưu ý: Không phải đồng nhân.…
BHTT: Đừng gọi lão sư!!!Tác giả: DừaCouple chính: Diệu Lộ Khiết x Lục Tư HạCouple phụ: Đăng Nhi x Y Mẫn Thể loại: Bách hợp, học đường, ngọt, sủng, cường công nhược thụ.Văn án:"Tại sao em lại để Ngan Tâm đứng gần với em như vậy?""Diêu lão sư, là cô đang ghen?"Lửa giận trong người Diệu Lộ Khiết như bùng nổ, ép Lục Tư Hạ vào góc tường rồi bất ngờ hạ xuống môi nàng một cái hôn."Lão sư, cô hôn em sao?" Lục Tư Hạ chưa kịp hoàn hồn, lắp bắp không nói nên lời nhưng trái lại thì Diệu Lộ Khiết chỉ nhếch môi cười."Không hôn thì đó là gì?"-Diệu lão sư vén tóc bé con sang hai bên để nhìn kĩ nàng hơn"Ngoan để tôi hôn đi"-Diệu lão sư yêu chiều nhìn người trước mặt mình rồi hạ thêm một nụ hôn sâu nữa........Chưa kịp hôn thì Lục Tư Hạ dùng tay che lại. Cô chỉ hôn được đôi bàn tay của nàng, đuôi lông mày thanh tú của Diêu lão sư khẽ nhíu lại."Cô là lão sư của em đó, không thể bá đạo như vậy?""Đừng gọi lão sư!!!"-Câu trả lời vừa thốt ra từ miệng Diêu Lộ Khiết cũng là lúc hai cánh tay của Lục Tư Hạ bị Diêu lão sư giữ chặt. Rồi cũng là lúc hai đôi môi sát chặt lấy nhau....…