(Oneshort) Seulrene - Hạnh Phúc Là Chị
#Gấutrên #Thỏdưới 🐻🐰- Vì là fic đầu tay nên còn nhiều thiếu sót ạ ❤…
#Gấutrên #Thỏdưới 🐻🐰- Vì là fic đầu tay nên còn nhiều thiếu sót ạ ❤…
Em và anh đã bên nhau 100 ngày qua…
Fact:Bạn đang nhìn vào mô tả👁️👄👁️…
Chuyện về một cô gái, cô có một ng Bn thân, cô gái và cô Bn ấy đều yêu một ng cô gái đó thấy vậy và chấp nhận yêu đơn phương một ng và cố gắng giúp Bn mình có ng đó.Lần đầu viết, nếu sai có gì mọi ng góp ý kiến để mình sữa lỗi nha <3…
Lãng mạn, ngọt ngào, đôi lúc ngược…
:"need money that much? then make me happy":"shut up you bastard, stop it i'm tired"…
nghiêm cấm đưa ra trước mặt chính chủ !…
Cảm nhận được ánh mắt đang hướng chăm chăm về mình, Đông Quan mất tập trung, tay trái bấm dừng phần B bài listening đang dang dở, quay mặt sang, hào phóng tặng cho tên bạn cùng bàn một ánh nhìn không mấy thiện cảm xen chút khó hiểu.Môi Thái Lê Minh Hiếu khẽ nhếch lên một đường cong hoàn hảo, đẹp trai đến bức người.- Đừng có mà cấm tao nhìn mày luôn đấy nhéQuan thở hắt, bày ra vẻ bất mãn đối phó với nụ cười trêu chọc của hắn rồi nhấn tiếp tục bài tập tiếng anh của mình.Giọng nhân vật tên Kelly vang lên bên tai cậu chưa nổi hai câu, chiếc tai nghe không dây bên tai đột nhiên được bàn tay ấm áp nào đó tháo ra.- Mày vẫn chưa trả lời câu hỏi ban nãy của tao.-...Tay cậu níu lấy cánh tay đang cầm tai nghe của Hiếu, không dám nhìn thẳng vào hắn.Bàn tay không bị níu lấy của Hiếu khẽ đặt lên sau gáy của Đông Quan, ép người nhỏ hơn đối mặt với mình- Cho phép tao theo đuổi mày đi mà.- ...- Xin mày đấy, Quan.…
joong dunk là hai thái cực hoàn toàn đối lập nhau, người thì nổi tiếng với cái mác "cờ đỏ di động"- luôn làm cho các em gái say đắm vì vẻ đẹp nam tính, không góc chết, nhưng đồng thời học hành cũng rất ra gì và này nọ, người thì lại mang trong mình một vẻ đẹp khiến người khác không thể rời mắt kể cả nam hay nữ, một vẻ đẹp trong sáng khó tả, luôn đứng top trong các kì thi. Trớ trêu thay, hai người bọn họ lại được xếp ngồi cạnh nhau, ngày nào cũng như ngày nào, cãi nhau đối với họ lại là một chuyện rất đỗi bình thường, thậm chí nếu không cãi thì lại thấy trống trải. Nhưng cuộc đời đâu đơn giản thế? Chính từ những xích mích của họ lại là cơ sở thúc đẩy bạn bè trong trường đẩy thuyền họ, JD leo lên top hot search của trường với hastag đơn giản mà lại làm con dân trong trường điên đảo #JoongDunk... Mặc cho bọn ho ra sức minh oan, nhưng vô dụng cả. Nhưng rồi chính từ vụ việc ấy, lâu dần, một cảm xúc trong lòng bỗng chốc dấy lên ...…
Bạch Y Tiêu Lang từng nói : "Thanh xuân, chính là gặp gỡ với bảy cái tôi: một là tươi sáng, hai là đau buồn, ba là đẹp đẽ, bốn là mạo hiểm, năm là quật cường, sáu là yếu mềm, và cái cuối cùng chính là - đang trưởng thành". Ai mà chẳng có thanh xuân nhưng tùy vào hoàn cảnh nơi ở thanh xuân lại hiện hữu lên một màu khác nhau .Nhưng đối với Triệu Mẫn Hân cái gọi là thanh xuân ấy " thật là đen tối và mịt mù hơn cả lỗ đen trong vũ trụ dù có hút bao nhiêu thứ có chôn vùi qua bao nhiêu chân trời sự kiện thì cuối cùng vẫn chỉ là hư không , là cát bụi "…
𝕿𝖎𝖙𝖑𝖊: the liar's paradox𝕬𝖚𝖙𝖍𝖔𝖗: Hồ Điệp Chi Phương𝕯𝖎𝖘𝖈𝖑𝖆𝖎𝖒𝖊𝖗:Truyện gốc và nhân vật trong truyện thuộc về tác giả, riêng nội dung truyện là của mình. Mọi hành vi sao chép, đăng tải truyện đi bất kỳ nơi khác không được sự cho phép của mình đều là hành động phải lên án.𝖂𝖆𝖗𝖓𝖎𝖓𝖌𝖘: OOC, ngược, hanahaki, SE, tình yêu&lòng tốt.𝕻𝖆𝖎𝖗𝖎𝖓𝖌: IzuKatsu𝕾𝖚𝖒𝖒𝖆𝖗𝖞: Thi thoảng trong quyển nhật ký của mình, Izuku sẽ viết một vài lời nói dối.…
"Nhân duyên đã sắp đặt cho cả hai ta cùng đến bên nhau rồi, vậy chúng ta còn chần chừ làm gì?"Nguồn các ảnh : @HoDaRaKe ( Twitter )Lí do tui không vẽ tranh minh hoạ vì trình tui cùiiiiiiii, với lại lười nữa :,)Note : Truyện bia đia nha, nếu mọi người đọc hong thích thì cứ clickback :,)Truyện viết ra nhằm mục đích giải trí, không nhằm mục đích xúc phạm bất cứ cá nhân, tổ chức hay tập thể nào. Tính cách nhân vật có thể hơi OOC, nhưng tui sẽ bám sát thực tế nhất có thể. Truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng nên xin đừng đặt câu hỏi về độ hợp lí của nó :,)…
Hãy "học cách học"..."Apprendre à apprendre" ("học cách học") là một khâu hiệu nổi tiếng trong tiếng Pháp và không dễ... dịch, vì động từ "apprendre" trong tiếng Pháp dường như có cả hai nghĩa trong tiếng Anh: "to teach" và "to learn"! Không có sự tách bạch giữa "dạy" và "học", vì vị trí của chúng đôi khi có thể thay thế cho nhau, hay nói ngắn, giữa chúng có một sự "vận động". Sự vận động ấy chính là phương pháp.Từ khi René Descartes viết quyển "Các quy tắc hướng dẫn tư duy" (Règles pour la direction de l'esprit) năm 1628 và "Luận văn về Phương pháp" (Discours de la Méthode) năm 1637, khoa học và tư duy khoa học thật sự bước vào thời hiện đại, tức, ta không còn có thể suy nghĩ và làm việc như thể không có... Descartes được nữa! Gần bốn thế kỷ đã trôi qua với biết bao sự cải tiến và tinh vi hóa về phương pháp trên mọi lĩnh vực, nhưng mục tiêu của nó không thay đổi, đúng như Kant đã nói: "Ta không thể học triết học, mà chỉ có thể học cách triết lý" hay như lời của Albert Einstein: "Giá trị của một nền giáo dục (...) không phải là dạy và học được nhiều sự kiện mà là đào luyện cho tinh thần biết tư duy..."."The Foundation for Critical Thinking" (Quỹ Tu duy Phản biện) là một tổ chức học thuật, cung cấp nhiêu "cẩm nang" về tư duy khoa học được biên soạn chặt chẽ, chắt lọc, ngắn gọn và thiết thực, đúc kết nhiều thành tựu về phương pháp trên "mẫu số chung" là khuyến khích tư duy phân tích và phản biện, cùng với các kỹ năng nghe, nói, đọc, viết, học tập và nghiên cứu một cách có thực chất, có chiều sâu và dễ dàng áp dụng vào cuộc sống.…
Người ta thường nói "Ta chỉ sống một lần trong đời." Để khích lệ mọi người hãy làm những gì mà mình yêu thích. Tuy nhiên, có quá nhiều thứ ràng buộc chúng ta, khiến ta không thể theo đuổi "ước mơ" của riêng mình. Và tôi, mang theo khát vọng được đắm chìm trong thiên nhiên và sống một cuộc sống đầy những lo toan. Không phải tôi không thể tự do theo đuổi ước mơ của mình, mà phía trước tôi còn nhiều thứ khiến tôi phải để tâm và lo lắng. Mãi đến khi, cuộc sống chỉ còn lại hai từ "chờ đợi" thì tôi mới có thể thanh thản tận hưởng điều mà tôi luôn mong ước bất lâu. Bỏ lại sau lưng bao muộn phiền, tôi như thể được tái sinh trong vọn vẹn vài tháng ngày xuân. Thay vì dành dụm tiền điều trị, tôi xin phép người nhà cho mình được đi đến nơi mà mình yêu thích nhưng chưa từng có dũng khí đi đến. Lạc vào trong biển hoa, cả thế giới dường như chỉ còn mình tôi tồn tại. Đắm mình vào dòng nước xanh ngắt, tôi cứ ngỡ mình đã tan chảy vào đại dương. Một lần được nhìn thấy chân trời vô cực, cứ ngỡ như thiên đường đang ở trước mắt rồi. Sau cùng, tôi trở về nằm trên mùi rơm đầu mùa. Hít hà mùi làng quê quen thuộc. Thực ra, mỗi một người đều có thể đi đến nơi chúng ta muốn đến. Tuy nhiên, còn quá nhiều sự ràng buộc khiến chúng ta không dám buông. Khi đã không còn sự ràng buộc nữa, khi ấy chúng ta mới dũng cảm lựa chọn cách sống riêng của chính mình.…
Chuyện kể về một chàng nhân viên bình thường làm tại công ty X . Sau một lần vô tình biết được bí mật của Sếp . Anh bắt đầu lợi dụng sơ hở này để nắm thóp ông ta..P/s : Vừa viết vừa nghĩ :D…
Mog các bạn đón nhận và đóng góp ý kiến giúp mik để mik còn biết mà sửa nha. Cảm ơn các bạn nhiều.♥♥♥ Ntk Wany…
Reo, tớ thích cậu, à không...yêu mới đúng.warning: cựcc kì ooc, r16off.…