[Mã - Yết] Thanh Xuân Của Anh Là Em
Đọc đuy m.n :">…
Đọc đuy m.n :">…
Câu chuyện kể về ba người bạn thân......…
Hai nhân vật chính là Lam Thiên và Kì Nhiên đã từng yêu nhau rất sâu đậm nhưng một vài lý do họ đã chia xa. Tình yêu họ dành cho nhau vô cùng lớn và hơn cả chân thành dù chia tay nhưng họ vẫn luôn nghĩ tới đối phương. Vậy lý do gì đã khiến họ chia tay ?…
[Truyện ngắn] Truyện này do mình viết bên manga toon và mang sang bên đây cho mn đọc. Hiện tại thì bên app kia đã có full rồi nên bạn nào muốn đọc hết thì có thể tải app manga toon về đọc nha...…
Đây là câu chuyện thực và có vài tình huống hư cấu thôi ạ…
Câu chuyện kể về một đôi bạn thân 7 năm phải xa nhau từ nhỏ, và hành trình họ tìm và nhận ra nhau thì đã quá muộn…
Câu truyện của những đứa trẻ.…
Xem đi là biết hihi…
- Vương Tuấn Khải- Vương đại công- Anh, hắn: là một nam thần đẹp trai, lạnh lùng. Năm nay đã 17 tuổi, là cựu học sinh của trường và là hội trưởng hội học sinh. Bố anh là chủ tịch công ty Vương Thị. Mẹ là tiểu thư nhà danh giá, con của ông trùm bang Đại Hổ. - Vương Nguyên- Vương tiểu thụ- cậu: là một đồ ngốc dễ tin người, rất manh. Thuộc loại nhát gan Gia đình cậu thuộc dạng khá giả, luôn được bố mẹ nuông chiều. Mẹ cậu là trưởng khoa phẫu thuật của bệnh viện Trung tâm thành phố. Còn bố là chủ tịch tập đoàn Vương Châu- đối thủ cạnh tranh với tập đoàn Vương Thị Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên gặp nhau trong tình cảnh éo le, tình yêu cứ thế lớn dần. Trở ngại ngày một lớn…
"Một người thân quen gần gũi Hay...Một người xa lạ mà thú vị"- san -Mong m.n ủng hộ😊…
Ada là con của một gái điếm. Ngay từ khi còn nhỏ Ada đã ý thức được cái khốn khổ của đời kỹ nữ, và luôn cố gắng thoát khỏi cảnh đời bất hạnh. Năm Ada 13 tuổi, mẹ cô mất, tưởng chừng như đã hết hi vọng và sẽ phải tiếp tục lặp lại vòng đời đau khổ giống mẹ. Ada được một thương gia bí ẩn tên Sean Covey giang tay cứu giúp. Ada tưởng trừng như đã có được hạnh phúc nhưng rồi nhận ra đó dường như lại là một âm mưu chết chóc của kẻ giám hộ xảo quyệt, một cái bẫy mật ngọt giăng sẵn để chờ Ada đắm chìm vào.…
Trên thế giới có 7 tỷ người nhưng Trạc Đại Tôn anh chỉ cưới mình em. Đôi bàn tay này của em đã là của anh từ lúc em 1 tuổi thì đời này đừng hòng ai có thể nắm đôi tay đó ngoài anh.Em nghĩ đời này em trốn được anh sao, thật là một ý nghĩ nực cười. Cho dù em ở đâu, em làm gì anh vẫn sẽ đều dõi theo. Em có ẩn danh anh vẩn sẽ nhận ra em. Vì em sẽ là phu nhân của Đại Tôn anh đây.…
Gia đình Jeon Jungkook cùng chuyển tới Seoul, vừa vì cậu đã thi đậu vào trường cấp 3 nổi tiếng, cũng vừa hay là nơi ba cậu chuyển công tác, càng trùng hợp là nhà bạn thân Appa của cậu cũng ở đây, lại còn sát bên cạnh.Quá nhiều trùng hợp, và phải chăng việc gặp Kim Teahyung, còn cùng cái tên đáng ghét kia thành bạn cùng bàn cũng là do số phận sắp đặt chăng?…
Thanh xuân của Phan Ánh Nhi là những ngày cãi vã không hồi kết với Hoàng Lê Bảo Minh nhưng càng cãi, càng không nỡ rời xa. Là những buổi chiều tan học vừa chạy vừa la hét, là ánh mắt quen thuộc phía sau luôn lặng lẽ dõi theo.Thanh xuân của Hoàng Lê Bảo Minh là cô bạn cùng bàn ồn ào, bướng bỉnh nhất lớp là người duy nhất khiến cậu vừa muốn chọc, vừa muốn che chở. Là những lần quay đi lại sợ không còn ai bên cạnh mà gây gổ nữa.Thanh xuân của Nguyễn Kim Ngọc là khoảng trời riêng chỉ có sách vở và sự mạnh mẽ nhưng đâu đó, luôn có một người âm thầm dõi theo từng bước cô đi, dẫu chẳng dám nói một lời thừa nhận.Thanh xuân của Lê Thanh Túc là bóng lưng nhỏ bé của người con gái mà cậu đã thích từ rất lâu. Là kiên nhẫn, là chờ đợi, là tin rằng một ngày nào đó... Ngọc sẽ chịu quay lại nhìn cậu.Và rồi...Ba năm cấp ba họ đã cùng nhau viết nên thanh xuân đẹp nhất của đời người. Có thể sau này mỗi đứa mỗi ngả, có thể lớn lên sẽ có người rời đi... Nhưng ít nhất trong thanh xuân ấy họ đã từng là tất cả của nhau.…
Khi người ta yêu nhau, tuổi tác và hoàn cảnh thể nói lên điều gì. "Không quan trọng mình thích ai. Quan trọng là mình đã đủ tốt, đủ bản lĩnh để yêu thương ai đó hay không?"..."Hey! I love you so much, and you??"…
Lâu lâu tui tùy hứng >"< mong mọi người ủng hộ ah !!…
Tình yêu ở tuổi 17,sâu sắc không thể quên.Đây là tác phẩm đầu tay của mình ^^ Mong mọi người góp ý! Chúc mng đọc vui vẻ…
tâm sự cùng tui qua những bài tôi đăng tải nhá Lưu ý: đây chỉ là những cảm xúc mà mik muốn gởi đến mọi người ko nhầm mục đích j khác…
Anh ơi anh đừng khócNếu em không bên anh mỗi đêmRồi mai sau cơn mưa sẽ cóCó một người thay em nhớ anhVà em mong anh luôn hạnh phúcPhía sau anh, em luôn dõi theoĐừng quên bao yêu thương ngày thángXin anh cất vào trong đáy lòngNgười ơi...Và chắc có lẽ đến lúc ta phải quênPhải quên đi bao yêu thương ngày xưa bóng hình người nay vẫn in sâuPhải xóa đi những ký ức ngày hôm đóVài lời để nóiEm yêu ơi đừng buồn một mình khi vắng anhSau nàyMột ngày nào đó em sẽ nhận ra ta không còn hợp nhauMình chẳng thể giống như ban đầu(Vì mình chẳng thể sống như ban đầu)Mình chẳng thể sống như ban đầu...HmmNgày người là người em thươngKhông biết giờ này về chưa taĐêm đông nay lạnh gióAnh đi đường xa nhớ em chờ đợiMặc dù là tình duyênCủa hai đứa mình giờ đã xa nhauNên thôi cũng hẹn kiếp sauTa sẽ thương nhớ nhau thêm nhiềuNơi đó em chờ anh..…
Tại sao biết rõ nhưng lại không thể đến với nhau??…