GẦN ĐÂY TÔI LẠI NHỚ CẬU
"Tôi gần đây lại nhớ cậu.."Cậu là tôi, nhưng là tôi của năm 17 tuổi, của những tháng ngày không biết nên vui hay buồn.…
"Tôi gần đây lại nhớ cậu.."Cậu là tôi, nhưng là tôi của năm 17 tuổi, của những tháng ngày không biết nên vui hay buồn.…
"Anh tránh mặt em?"Hyunsuk mím môi, quay đi. "Đ-đâu có.""Anh coi em là đứa ngốc đấy à? Không phải chỉ là tỏ tình với anh thôi sao. Con mẹ nó - Choi Hyunsuk, người tỏ tình thất bại là em cơ mà?" Giọng Jihoon thốt ra mang theo vẻ bất lực hiếm có ở cậu, sao anh không thể nghe ra thêm cả tủi hởn trong đó cho được. Nhưng đến chính Hyunsuk cũng có những uất nghẹn chỉ mình anh hiểu."Anh chỉ không muốn... em thích anh nữa, anh mệt lắm."…
Vòng vòng sân trường và rồi gặp anh....…
"em từng nghĩ... chỉ cần ở bên anh đủ lâu, em sẽ trở thành một phần không thể thiếu.""jihoon à...""nhưng em sai rồi. em chỉ là một đứa em. một đồng đội. một khán giả ngồi xem kết thúc của một câu chuyện mà em tưởng mình là nhân vật chính."…
"sao anh không giống người khác hỏi em đi đâu, làm gì mà về muộn thế?" warning: ooc_ cardosy. 6/6/2022…
Story: Rất Thích EmOriginal name: Rất Thích Em, Rất Cần Em (Enamoured With You, Desperate For You)Main pairing: Choi Hyunsuk - Park Jihoon (TREASURE)…
Mẩu chuyện nhỏ về người bạn Lạc Thiết của tôi, người đã đi xa tôi và thằng Quân, về tình cảm tinh khiết của tuổi học trò...…
Tên truyện: Tử Môn HànhTác giả: Ỷ Thúy Ôi HồngVăn án: Chuyện bắt nguồn từ một lần Quyền Thuần Vĩnh vượt cửa thứ bảy, chẳng có gì đáng nói nếu như cửa này lại kì dị đến khó hiểu. Tựa như có một thế lực nào đó cố tình nhúng tay vào gây ra một loạt cái chết không rõ nguồn gốc cho người qua cửa. Lần này đến lượt Quyền Thuần Vĩnh tiến vào tử môn kinh dị quỷ quyệt kia."Trảm yêu, trừ hoạ, tế thiên địaVạn niên bất hối tình vẫn tồnHoan ca giao khúc địch vương vấnHoài niệm một chặng lộ duyên quy...""Thuần Vĩnh, Thuần Vĩnh, anh là Chí Huân, em nghe thấy anh gọi không?""Thiên tinh chiếu rọi soi sơn lộ, phong rì rào nhất niệm ái nhân..."Hoá ra sau một chuỗi đau đớn trầm luân, cũng chỉ vì nhân yêu bất hợp, thiên địa bất dung, lòng người bất thuận.____________________Truyện được lấy cảm hứng từ Âm Dương Sư: Tình Nhã Tập cùng với Trò Chơi Trí Mệnh - Tử Vong Vạn Hoa Đồng, không đạo văn chỉ mượn bối cảnh. Tác giả chỉ viết vì dành quá nhiều tình cảm cho phim và truyện. Nhân vật trong tác phẩm chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của một con ả say mê nỗi lòng hoài niệm đến Tử Vong Vạn Hoa Đồng. Truyện dù không hay, tay nghề non kém xin cũng đừng đem đi khi chưa hỏi ý kiến. Dự tính sẽ chỉ là hơn 10 chương, nếu dài hơn sẽ có thông báo.Kính mong đọc giả sẽ ủng hộ Tử Môn Hành…
suho/sieun và tất cả những gì tôi thíchwarning: smut, OOC…
trở về từ rạp chiếu phim, park jihoon quyết định không đem lòng trao cả cho người ta nữa.--------warning:- lowercase- out of character…
Văn án:Văn án một:Giang Tùy phác hoạ bản phong quang vô hạn, phàm là trải qua giáo thảo bảng xếp hạng nam sinh không có một cái trốn qua nàng ra tay ác độc.Quyển vở kia có cái kỳ hoa tiêu đề -- « nhị trung giai lệ một nồi hầm »Về sau, trong lớp tới cái học sinh chuyển trường.Ngày nào đó, Giang Tùy bị hắn ngăn ở trong hành lang."Nghe nói ngươi vẽ lên ta. . . Ân, kia cái gì?""Không có." Giang Tùy cúi đầu, nhỏ giọng nói, "Xuyên, mặc vào quần áo. . ."Văn án hai:Giang Tùy nhân sinh bên trong lần thứ nhất bị thổ lộ, đáng tiếc bị Chu Trì hủy.Ngày đó bầu không khí tuyệt hảo, một thân chật vật Chu Trì đẩy ra cửa bao sương. Hắn vác lấy túi sách, cái trán băng gạc đỏ lên một khối nhỏ, cứ như vậy đứng tại cổng gọi nàng danh tự: "Giang Tùy."Tất cả mọi người nhìn sang, hắn dựa vào khung cửa, nói mà không có biểu cảm gì: "Ta chảy thật là nhiều máu."Giang Tùy: ". . ."…
Vọng âm thứ mười ba trong vũ trụ Echo ‼️ oneshot, se, dead dove…
Hyunsuk nghĩ rằng mình sẽ cho Jihoon bay màu trong vòng một nốt nhạc, kết thúc một vài năm yêu nhau khi nhìn thấy cái nhướn mày trêu chọc, điệu cười nhếch môi cùng tiếng cười châm chọc của hắn.…
Xuyên qua tiền Nàng thủ nhất gian không có gì lợi nhuận thư đi Mỗi ngày dưỡng quy, nghe hí, đọc sách, lâm thiếp Sau giờ ngọ ánh mặt trời hảo thời điểm Liền ở trong sân chi khởi thêu giá Tuy chỉ là thập tự thêu, tại dưới tay nàng như cũ tinh xảo Xuyên qua hậu Nàng bỗng dưng tuổi trẻ mười tuổi Lại thành có chút điền sản quả phụ Tộc lý chú bác đăm đắm thèm thuồng Nương gia hậu nương càng là vắt óc tìm kế Chú em thực hết sức tiểu, tiểu đến có thể đương nàng nhi tử Chị niên kỷ tuy đại Lại bị phu gia khi phụ đến triệt để Liên tá điền cũng khi phụ khởi nàng tới Hảo dễ dàng văn văn kiện kiện đô bãi bình Cho rằng có thể một lần nữa quá thượng hạnh phúc trạch nữ sinh hoạt Lại có tên tiểu tử nói muốn thú nàng vi thê Nàng phát hiện trạch cũng không phải chuyện dễ dàng Bất quá, có điều kiện muốn trạch, không điều kiện sáng tạo điều kiện cũng muốn trạch! Ách, ngươi hỏi nàng tại na cái triều đại trạch Nếu như, Hậu Chu Thế Tông Sài Vinh nhiều hoạt tam, bốn mươi năm, ngươi nói là cái gì triều đại?…
Choi Hyeonjoon trong lúc say rượu từng nói với Jeong Jihoon rằng :"Anh kể em nghe những chuyện tồi tệ nhưng xin em đừng là một phần trong đó, có được không?"Warning: Violence, Bloody, Stalking, Ghosting, Toxic Relationship.…
Thanh xuân là khoảng khắc duy nhất trong cuộc đời của mỗi con người. Nó thoáng qua như một cơn gió nhẹ và khi ta nhận ra thì cảm giác dịu mát đó đã hết từ bao giờ. Khoảng thời gian ngắn ngủi đẹp đẽ đó để lại cho ta nhiều thứ cảm xúc phức tạp, vui có, buồn có, đặc biệt là sự nuối tiếc khi chứng kiến mọi thứ kết thúc.Cậu cũng vậy, cậu đến nhanh như một cơn mưa mùa hạ làm lòng tôi vui sướng và hồ hởi, để rồi rời đi, để lại trong tôi bao thương nhớ.Cậu... là Mặt Trời của tôi.Cậu là cả thanh xuân của Ayako này!…
Chỉ một ánh mắt đã làm nó điếng người. Chỉ một nụ cười đã làm hắn thương nhớ. Họ mến nhau từ khi nào? Vì điều gì? Họ cũng chẳng rõ... Câu chuyện có lẽ sẽ đẹp như một giấc mộng nếu những sự bồng bột, ngây thơ của tuổi trẻ không xuất hiện, chia cắt hai con người tội nghiệp...…
Tựa như một cơn gió mùa hạ, mang theo hương hoa đồng nội và một cuộc gặp gỡ làm rung động cả những năm tháng tuổi trẻ...Mùa hè năm ấy, An Chi gặp Khánh, chàng trai thành phố về quê thăm ông bà. Trong buổi sinh hoạt cộng đồng tại địa phương, họ tình cờ chạm mặt nhau. Một ánh nhìn. Một nụ cười. Và một cơn mưa trú dưới mái hiên làng đã bắt đầu viết nên những trang đầu tiên của mối duyên nhẹ như gió thoảng mà sâu như lòng đất ấy.Họ quen nhau qua những việc giản đơn rồi cùng nhau chờ đợi đêm văn nghệ tổng kết mùa hè. Dần dần, sự hiện diện của đối phương trở thành một phần quen thuộc trong cuộc sống của cả hai. Nhưng khi mầm tình cảm vừa chớm nở cũng là lúc Khánh phải trở lại thành phố, bước vào hành trình ôn luyện căng thẳng cho kỳ thi đại học.…