Đêm Dài (All Night Long 2)
Warning ⚠️: OOC, 18+"Em chạy đi đâu cho thoát khỏi tay tôi?"✒️ @_cuutrang…
Warning ⚠️: OOC, 18+"Em chạy đi đâu cho thoát khỏi tay tôi?"✒️ @_cuutrang…
cứ như chuyện tình gà bông dị =))…
Tình yêu như một ly rượu: có vị đắng nơi đầu lưỡi, có vị ngọt ấm trong lòng. Rượu làm con người ta tạm thời quên đi nỗi đau như một thứ thuốc an thần; để rồi khi hương vị ấy mất đi, ta lại trở về với nỗi đau nguyên thủy..._______________________________________________________Sản phẩm hoàn toàn là trí tường tượng, dựa trên một số nội dung của bài hát. Vui lòng không đem ra khỏi app Cam, xin cảm ơn.…
Ba mét... Hai mét... Một mét... Khoảng cách giữa kẻ bộ hành đói khát và cái giếng mỗi lúc một gần. Nhưng thứ kẻ đó nhận được khi lại gần cái giếng lại chẳng phải nước mát lành. Đôi bàn tay run rẩy của tôi chạm dần vào cánh cửa. Tôi cố dùng hết sức lực để đẩy nó ra. Thứ gì đang chờ đón tôi ở phía trước. Một biển máu ư? Hay một biển xác thịt hỗn độn đang rữa ra? Tôi nhắm mắt lại như thể muốn trốn tránh đi sự thật. Một tiếng "két" rít đến chói tai vang lên. Bặm chặt môi đến mức rớm máu, tôi từ từ mở mắt ra. Không. Không có biển máu. Không có biển xác người. Nó là một thứ gì đó còn kinh tởm hơn thế - thứ đã luôn ám ảnh tôi từ lúc bước chân vào căn biệt thự bỏ hoang này. "Nó" đang ngồi đó, vắt vẻo bên cửa sổ và hướng đầu nhìn về phía khu rừng bên ngoài. Và rồi, bằng một động tác hết sức khoan thai, nó nhẹ nhàng quay đầu lại, tiếng các khớp xương cổ của nó ma sát vào nhu tạo thành những tiếng kin kít đầy ghê rợn. Dải khăn trắng muốt bịt mắt nó cũng theo đó từ từ rơi ra. Cùng lúc đó, tôi đột nhiên ngã quỵ về phía trước, ruột bắt đầu quặn thắt lại như bị một chiếc máy xay thịt nghiền nát từ bên trong. Trước khi rơi vào cơn mơ vĩnh cửu, tôi chỉ kịp nhận ra mình bắt đầu nôn ra máu và... dao lam. Rất nhiều dao lam. (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Truyện được viết do mình nứng lên giữa đêm (4h7')Fic đầu tay, ko có kinh nghiệm, văn phong đíu hay, gạch đá xin nhận hết nếu đc thì ném thêm xi măng, sơn để mình xây nhà.Cốt truyện ko biết trước do mình viết theo cảm tính.Chưa chọn được anh bìa do...mình nứng lên viết mà =)))Nhân vật ko thuộc về mình nhưng trong này thì số phận do mình quyết định.Ờ, đọc đi nhé, comment nhiệt tình vào.…
Nỗi đau quá lớn đôi khi là thứ khiến con người muốn buông xuôi, dù đã cố lắm rồi, nhưng đâu phải lúc nào cũng có thể?…
Chuyện không đi theo lịch sửKhông hề có ý xúc phạm một quốc gia nàoLàm nhân vật như thế nào là quyền của tác giảTính cách của nhân vật thế nào cũng là quyền của tác giảSống chết ra sao cũng là quyền của tác giảTrong đây tác giả có quyền:)))👌…
Nguồn Lofter/Lưu Lại Để Đọc Ngoại Tuyến thôi…
Kim Namjoon, một chàng trai nghèo trẻ tuổi bỗng rơi vào xứ Oz kì diệu. Nơi đó cậu được 6 người bạn trên đường đi gặp phù thủy xứ OZ quyền năng.Từ đây, hành trình trở về nhà của cậu đã bắt đầu.Bộ truyện do mình sáng tạo. Bản quyền thuộc về mình. Không ăn cắp khi chưa có sự cho phép.…
Kamado Nezuko là một phóng viên đường phố. Cô thường hay phỏng vấn các trai đẹp, bất cứ ai mà đi ngang qua đều được cô hỏi cả. Nezuko phỏng vấn gì? Cô ấy chỉ đơn giản là hỏi vài câu hỏi rồi hoặc là vài câu thả thính. Nhưng chỉ vài câu thôi cũng làm cho người khác rụng rời cả chân tay luôn;) . Muốn biết những câu đó là gì chứ? Sao không thử vào mà xem nhỉ?P/s:_ toi quên mất rằng cô ấy còn thả thính cả mấy chị soái tỷ nữa, gắt chưa?:)…
viết bộ này chỉ vì thỏa sức tưởng tượng thuitui tìm nhiều bộ mà ko ưng nên tui viết bộ này ko hay thì cho qua nhe…
bcn-centric…
Author: CúnCouple: Thái Từ Khôn x Trần Lập Nông…
thư giãn đi nào mấy gái 👉🏻🤟🏻~~…
Authors: Silva.Thể loại: Countryhumans, AllVietnam, Boylove,...Lưu ý: Truyện thuộc thể loại Boylove, không đả động tới lịch sử hay chính trị. Truyện được viết dựa trên trí tưởng tượng phong phú của tác giả và không dựa trên thực tế hoàn toàn. Có nhiều tình tiết bịa đặt nên mong các thanh niên nghiêm túc không diễn giải theo chính trị hay lịch sử của thế giới.Đây là truyện Boylove, bạn nào không thích thì xin mời đi ra, đừng ở lại mà ném gạch ném đá làm đau nhau ạ. Truyện không có tình tiết 18+, không giới hạn độ tuổi.Vui lòng không xúc phạm các nhân vật trong truyện, cho dù có là nhân vật phụ đi chăng nữa. Hãy giữ lịch sự khi bình luận trong truyện của tôi, không chửi bậy, xúc phạm lẫn nhau.Tôi hợp tác với Crasher và Dental để viết ra bộ truyện này, bản quyền thuộc về tôi, hiện tại có đăng ở Wattpad trong nick silva_357 và ở Manga/NovelToon trong nick silva_357 ( Tình trạng: Đã ngưng cập nhật ) Xin cảm ơn . VUI LÒNG KHÔNG REUP KHI CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP, dù tôi biết văn phong bản thân dở tệ.…
Em cáo bé nhỏ và những cảm xúc xinh đẹp của em...…
Cre artist : @HoshykoH ( Twitter )+Hiện Đại+BL+AllNam< 0 cp phụ>+Tình tiết có thể nhanh+Truyện Ko xúc phạm đến Đất Nước nào hết⚠ +Au của TG⚠️ Chính trị và Lịch sử có thể sẽ khác⚠️*Oh và, ko thích thì tìm truyện khácTóm tắt:-Truyện nói về Việt Nam vừa đi làm về, mới mở cửa vào nhà thì cậu thấy mấy con người từ thời Ww2(có thể thêm Ww1 + vài countries khác) và những người thân đã mất của cậu xuyên đến đây. Chúc đọc vui vẻ…
Trên thế gian này, có bao nhiêu kẻ muốn bắt em và có bao nhiêu kẻ sẵn sàng phá hủy tất cả vì em?…
Nửa đêm. Mặt nước đen như tận cùng vực sâu. Biển và trời nối liền thành một dải. Cô quạnh. Những con sóng vô định nối đuôi nhau quyện vào bờ cát. Mảnh trăng tròn hằn lên những vệt máu loang. Tôi nín thở trong cái lạnh và cảm giác hồi hộp đến gai người. Chần chừ nhìn chiếc lọ chứa đầy những tờ giấy trong lòng bàn tay, tôi hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi dồn hết sức vung tay ném nó ra thật xa. Như một lời tạm biệt muộn màng. Như một sự khước từ không chút luyến tiếc. Chiếc lọ trôi giữa dòng nước lạnh, để mặc từng đợt sóng cao nuốt chửng vào hư không. Và thế là hết. Tuổi thơ của tôi, thanh xuân của ông tôi giờ lại tìm về với biển. Thời gian rồi sẽ rửa trôi đi tất cả, nhưng những vết bùn lầy tội lỗi vẫn còn đó, vẹn nguyên như lúc ban đầu. Nó luôn tìm về với tôi trong từng cơn ác mộng dai dẳng mỗi đêm. Chối bỏ tội lỗi hoặc chấp nhận nó là cách duy nhất để tìm đến sự giải thoát. Nhưng giống loài hèn yếu và nhu nhược như con người có bao giờ đủ dũng cảm để đối diện với điều đó đâu. Tôi lặng lẽ quay gót rời đi, khúc luân hồi vĩnh cửu của biển vẫn còn văng vẳng bên tai. Sau tất cả, tôi lại chọn chạy trốn khỏi hiện thực tàn khốc một lần nữa... (Ms. Midnight - ©Wattpad)…