[Breddy|Twoset Violin] Our Worlds Collide
Our Worlds Collide - khi hai thế giới, hai vũ trụ đầy nội lực va chạm vào nhau. Lemme be your refuge 🫶…
Our Worlds Collide - khi hai thế giới, hai vũ trụ đầy nội lực va chạm vào nhau. Lemme be your refuge 🫶…
[Ngõ Ngô Đồng]Tác giả: Tống Khích Không Ăn CáThể loại: BE, chữa lành, thanh xuânTình trạng: Đang raEdit: Chờ ngày xương rồng nở hoa (@cnxrnh), The return of happiness (@linhlann22)Giới thiệu:Năm 2009, lần đầu tiên họ gặp nhau, thiếu nữ chưa trải sự đời và thiếu niên thiên tài lạnh lẽo ôn nhu gặp nhau tại ngõ Ngô Đồng. Trời cao an bài, sẽ không chia cắt những người yêu nhau. Người mà cô yêu thời niên thiếu, cuối cùng vì để cứu cô mà chết thảm dưới tay của những kẻ cặn bã.Khi cô bị bắt nạt, bị ức hiếp, bố mẹ người thân không có ở bên, là anh đã ôm cô vào lòng. Anh nói với cô rằng còn có người yêu cô.Bốn năm, anh hết lần này đến lần khác kéo cô ra khỏi sương mù. Cuối cùng vì cứu cô mà chết. Sáu năm. Ninh Uyển trong sáu năm chỉ mơ thấy Tống Thanh Yến hai lần. "Uyển Uyển, em không thể cứ ngủ như này mãi được. Đi yêu thế giới này lần nữa đi."Anh cúi đầu hôn lên trán cô. Trước mặt họ là mặt trời đang dần ló dạng.Giọng nói của Tống Thanh Yến dịu dàng mơ hồ.Anh nói: "Anh yêu em."Vui lòng không reup!!!…
BẠN CÙNG PHÒNG ĐẶC BIỆTTác giả: Giang Khương KhươngTrong lúc tôi bị mù, có một cô gái đã chăm sóc tôi rất lâu.Đến khi tôi được phẫu thuật xong thì lại không thấy cô ấy đâu hết. Tôi tìm cô ấy mãi. Cho đến một hôm nọ, tôi phát hiện một bộ tóc giả trong tủ của bạn cùng phòng, xúc cảm rất quen thuộc.Đột nhiên, ở đằng sau vang lên tiếng cười lạnh lùng của cậu ấy."Sao nào, anh thất vọng lắm à?"…
Tăng Hoàng Uyên Lam vẫn luôn nghĩ rằng toán hình là rắc rối nhất cho đến khi có bạn trai.Nguyễn Đình An Duy vẫn luôn nghĩ phân tích văn là khó nhất cho đến khi phải phân tích suy nghĩ của bạn gái.Chuyên toán × Chuyên văn🐟 Trích đoạn:Nó ngượng ngùng thừa nhận:- Ờm... thật ra thì đến tận bây giờ thỉnh thoảng tôi vẫn giận dỗi bỏ cơm. - Thì cậu vẫn là còn bé mà. - Cậu nói mà không ngượng miệng.Nó nghe xong mặt nóng như bàn là. Bây giờ mà áp má vào gối, có khi vỏ gối phẳng phiu không còn một nếp nhăn. Nó cố tình phớt lờ câu nói ấy, giữ đúng hướng cho cuộc đối thoại:- Thay vì ăn cơm nhà "phờ ri", tôi chọn ra quán mua phở ăn. Năm chục nghìn một tô. Vừa rút ví trả tiền xong... tôi hết giận.- Lòng tự tôn của cậu còn không bằng một tô phở nữa sao? - Lòng tự tôn là gì? Có ăn được không? Giận thì giận nhưng nghèo thì không chịu được. - Lần sau nếu muốn giận lâu hơn thì gọi tôi nhé. Đọc số tài khoản, tôi chuyển khoản. Lam nhướng mày, nó cố ép khóe miệng xuống nhưng không thành công, gương mặt đỏ bừng lên. Nó lấy gối ôm phía trước ngực, che khuất nửa mặt, chỉ lộ ra đôi mắt long lanh như hai giọt nước. Không xong rồi!Cậu phạm luật!Thẻ đỏ! Giọng nói của Lam trở nên trong trẻo hơn, đè nén ý cười:- Rich man! Màn hình bên Duy bỗng nhiên tối thui. Ngay khi Lam còn đang nghĩ cậu tắt camera đi thì một góc mặt của cậu hiện ra rõ ràng trên màn hình. Tiếp đến, nó thấy cậu mấp máy môi, cùng lúc một giọng nói ấm áp quen thuộc truyền đến tai nó:- Your man!🐟 Bìa truyện: Thùy Dung - Góc nhỏ của Meo Meo…
Tên Hán Việt: Thanh Mai Tự. Tác giả: Hồi Nam Tước. Thể loại: Hiện đại, tình hữu độc chung, niên thượng, thầm mến thành sự thật, thẳng bẻ cong, thụ truy công, chậm nhiệt, cua đồng, có ngọt có ngược, 1x1, HE, ĐAM MỸ nha.Độ dài: 53 chương + 5 phiên ngoại. Văn án: Năm mười tuổi, tôi ngã từ trên cây xuống, không cẩn thận ngã đập đầu, sau khi tỉnh lại, thế giới trong đầu tôi đã không còn như xưa nữa.Sự vui sướng hay đau buồn của người khác ở trong đầu tôi đều sẽ có những con số và màu sắc chính xác... Hồng nhạt là tình yêu, màu đỏ là phẫn nộ, màu xanh lá là lúng túng, màu xanh lam là ưu thương, màu vàng là dục vọng...Vào khoảng thời gian nghỉ hè sau khi kết thúc kì thi đại học, trên đảo Thanh Mai nho nhỏ, tôi đã gặp Nhạn Không Sơn lớn hơn tôi chín tuổi.Thần bí lại anh tuấn, còn mang theo chút khí chất ưu buồn- Nhạn Không Sơn, hình mẫu lý tưởng của tất cả phụ nữ trên đảo.Cũng là hình mẫu lý tưởng của tôi.Tôi nghĩ sẽ khiến cho anh ấy vì tôi mà trở thành hồng nhạt, nhưng đột nhiên có một ngày, anh ấy lại thành màu vàng rồi. Mà Nhạn Không Sơn trên đầu một màu vàng kia, lúc đối diện với tôi, một không chút gợn sóng.***Tình yêu giống như nước chanh có gas, chua chua ngọt ngọt, cũng đem lại rất nhiều năng lượng. Bạn vĩnh viễn cũng không biết được, cách lớp da thịt kia, trái tim trong lồng ngực đối phương đã vì bạn mà đập như thế nào. CP: Nhạn Không Sơn x Dư MiênP/S: gì cũng chưa xin, làm vì rảnh và thích. Cảm phiền đừng nhắn tin xin chuyển ver ạ. Chủ nhà mắc chứng không biết cách từ chối, từ chối…
Tình yêu không phải chỉ có rung động, mặn nồng, chia ly hay nhung nhớ, nó còn là gặp được người sẵn lòng đưa tay kéo mình ra khỏi tăm tối, là người đau lòng khi nhìn thấu nỗi đau bên trong bạn......Cô nhìn anh rồi không kìm được mà bật khóc lớn.Hoàng Dương vòng tay ôm cô vào lòng mình vỗ về. "Anh còn tưởng sau này sẽ không còn được ôm em như thế này nữa chứ." Anh vừa vỗ về, vừa nghe cô khóc, vừa thủ thỉ bên tai cô, "Anh nhớ em nhiều lắm, anh đã định trở về rất nhiều lần rồi.""Vậy tại sao ... anh lại đi?" Cô thút thít nấc lên."Vì nhìn thấy em anh sẽ đau lòng." Anh cười ngửi mái tóc mềm mại của cô."Anh giận em lắm đúng không?" Cô nắm chặt áo anh mà khóc."Anh giận bản thân hơn." Hoàng Dương lắc đầu, "Anh đã để em rời đi."...."Nơi mùa hè với những cơn mưa xối xả, liệu vẫn sẽ có ai đó đến cùng tình yêu, đưa tay ra cứu rỗi bạn, trở thành ánh trăng trong lòng bạn?"…
"Cô ta chính là công chúa trong mắt của bọn họ, còn em chính là công chúa trong mắt của anh.""Em sẵn sàng làm chuyên gia tâm lý cho anh. Dù anh có tức giận chuyện gì chăng nữa, em cũng không từ bỏ anh đâu. Anh biết chưa?"…
Cảm ơn cuộc đời vì đã để thanh xuân của tôi có sự góp mặt của những con người ấy. Chúng ta sinh ra vốn chẳng ai là hoàn hảo. Tất cả mọi người bước đến bên đời ta đều mang một ý nghĩa nhất định. Có người đến dạy cho ta một bài học trưởng thành, cũng có người đến để chữa lành tâm hồn đang dần héo úa của ta.Truyện được đăng độc quyền tại Wattpad------------------(13/8/2023)Edit: Iphigenia…
Tác giả: Tri Ý / 知意Dịch: Ndmot99 🐬🐬🐬Văn án: Đang ngồi xổm trong WC, khăn giấy vô tình rơi xuống lăn qua gian phòng bên cạnh.Lúc duỗi tay lấy, tôi đột nhiên nghe tiếng đại ca học đường kêu to: "Tên khốn nào dám sờ mông ông đây hả?"...Nhảy hố 18/06/2024Lấp hố 21/06/2024…
Vũ Linh và Trần Minh là bạn học cùng trường cấp 3. Vũ Linh là một học sinh giỏi, nhưng do áp lực đè nặng của gia đình, cô đã thi trượt cấp 3 và bắt đầu học cấp 3 tại một trường nội trú ở Đồ Sơn. Đây chính là nơi mà cô gặp Trần Minh, cậu học sinh lạnh lùng, ít nói và ngỗ nghịch. Lần đầu tiên khi cô gặp cậu là ở trên bãi biển vào ngày đầu tiên cô đến nơi đây. Lần thứ hai cô gặp cậu là khi thấy cậu hút thuốc lá ở sau trường. Lần thứ ba, cô phát hiện và bản thân lại học cùng một lớp với cậu. Sau khi trải qua rất nhiều chuyện, dần dần khoảng cách giữa hai người thu ngắn lại, Trần Minh mở lòng hơn với Vũ Linh và mọi người xung quanh, họ cùng nhau hướng về tương lai tươi sáng mang tên đại học ở Thủ đô Hà Nội.…
Mình viết truyện này theo thể loại hậu chiến tranh ấy. Cụ thể là Deku và hành trình vượt qua nỗi đau sau chiến tranh thôiBối cảnh: Sau chiến tranh, hòa bình được lập lại, nhưng nó lại đánh đổi rất nhiều sinh mạng đã ra đi... Midoriya do quá ám ảnh về điều đó, nên tuy vẫn còn quirk, cậu đã tự mình từ giã sự nghiệp anh hùng, sống một đời bí ẩn, không ai biết cậu ở đâu. Một ngày, Ochako Uraraka tìm thấy cậu hiện đang là một giáo viên cấp 3, với cuộc sống tương đối ổn định. Sau khi nói chuyện, cô hiểu được những gì cậu phải trải qua. Cô thông báo cho toàn bộ thành viên lớp 1A, và thầy Aizawa đã khuyên cậu về làm giáo viên ở UA, để tìm cách chữa lành cho trái tim cậu.CẢNH BÁO: DEAD ALLMIGHT, DEAD INKO, AI KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC THÌ XIN LỖI, BẠN ĐỪNG QUA ĐÂY Ạ!!!Truyện này sẽ có slight alldeku, chỉ slight thôi, vì mình viết chủ đề hậu chiến tranh mà.…
Trong ký ức của Hạnh Nguyên, nơi hoàng hôn đẹp nhất là sân thượng trường trung học, là con đường mòn dọc cánh rừng xa, là cảng biển tấp nập tại một thành phố lạ. Những nơi này không liên quan gì đến nhau. Chúng chỉ có một điểm chung duy nhất: Vào những buổi chiều ấy, người ngắm mặt trời lặn cùng cô là Việt Sơn.----------Giới thiệu một cách drama:Sau khi phủ nhận mối quan hệ với cậu bạn thanh mai trúc mã, Hạnh Nguyên vô tình ngã vào vòng tay của một chàng trai khác theo đúng nghĩa đen.Trong mắt những người bạn cũ, Hạnh Nguyên và Việt Sơn không có bất kỳ liên hệ nào trong quá khứ. Chỉ có họ mới biết đây không phải là lần đầu tiên cả hai gặp mặt, không phải lần đầu tiên nói chuyện cùng nhau. Giữa hai người tồn tại một vài bí mật, đôi chút kỷ niệm và vô vàn cảm xúc về đối phương.Thời gian cứ thế trôi qua, lên đại học, Hạnh Nguyên gặp lại Việt Sơn trong một tình huống đầy khó xử, và sau đó họ làm quen lại từ đầu.----------Thể loại: Truyện teen, học đường (chắc vậy) (bối cảnh đại học xen lẫn hồi tưởng cấp 3), tình cảm, nhẹ nhàng, giàu x giàu...----------[Tác giả: Đam mê đào hố, đăng lên xí ngày đăng với tên truyện trước rồi viết tiếp sau. Bìa dùng tạm, nếu theo được thì sẽ đổi bìa. Viết chơi cho vui, chưa biết tương lai thế nào.]***(2/8/2024 - dương vô cực)…
• Tác giả: Ngã Tẩu Tại Trường Nhai Trung• Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Xuyên sách, Bánh ngọt nhỏ, Chữa lành, Song khiết, 1×1, HE• Biên tập: Rin @VTC• Chỉnh sửa: Ely @VTC• Độ dài: 51 chươngcp chuyển ver: Trương Quế Nguyên x Dương Bác Văntg.chuyển ver: Ohi_DJR…
Tác giả: Mon. Thể loại: Đam mỹ, 1x1, nhẹ nhàng, hiện thực hướng, trọng sinh, ngược tra, công yêu thầm, HE.Warning: top cách bot 14 tuổi ạ. Cp: Yến Cao X Đỗ Chi Mai. Đỗ Chi Mai nhìn Đỗ gia chỉ còn là tàn tích sau trận hoả hoạn, ánh mắt cậu mang theo buông bỏ không tài nào che giấu nổi. "Yến Cao, nếu em rời đi, anh sẽ nhớ em chứ?"Yến Cao nhìn cậu thật lâu, đáp án trong lòng mỗi người đều rõ ràng, chỉ có điều có dùng cả đời này để nói, cũng sẽ không nói nổi. Bàn tay Yến Cao khẽ siết lại, nhưng lại siết phải ngón tay nhỏ gầy của Đỗ Chi Mai. Ánh mắt Yến Cao đầy dung túng, đầy tình si. "Sẽ nhớ. Nhớ đến chết."…
Câu truyện được kể về một hành trình tìm lại con người và ước mơ của bản thân nơi mà bản thân thích hợp để sống giống như loài sao biển và hoa sơn tra.Sao biển bị mắc kẹt trên bãi biển khô cằn mông nhớ đại dương tuy ngột ngạt nhưng đó là nơi chúng sống và thích nghi...còn Hoa Sơn Tra lại sống ở nơi cao vút nở rộ với màu trắng ngà trong cái lạnh của mùa xuân vừa nổi bật nhưng vì nổi bật mà cô đơn. Vậy nếu Cây Sơn Tra xuất hiện ở nơi Sao Biển sống vậy sẽ có kì tích không?" hãy tiếp tục sống...sống để thư thái vượt chông gai trước mắt rồi cậu sẽ thấy khi một mình cậu cũng sẽ tỏa ngát hương thơm"" và nếu như...nếu như trở lại một lần nữa tớ muốn cứu vớt cậu cũng như cứu vớt chính bản thân tớ"…
cậu bạn khó gần x bạn mới hướng ngoại…
"Gu tớ đơn giản lắm, phải chiều tớ như em bé cơ" "Tớ cũng đang có nhu cầu chăm em bé đây""Gu của tớ là mấy anh goodboy cơ""Trùng hợp ghê tớ cũng là goodboy hàng thật giá thật đấy"Cậu ta cúi đầu thấp xuống mặt đối mặt với tôi, khựng một lúc nhìn nhau."Có vẻ như chúng ta sinh ra là để dành cho nhau rồi" Tôi quay đi trước, mặt đã đỏ hơn cà chua "Mày khoải"Vậy mà tên kia vẫn lẽo đẽo theo sau cho được, thiết nghĩ ngươi nên đổi tên thành Lươn Nhật Huy mới đúng với bản chất của mi, chứ gút boi cái con khỉ ấy mà goodboy. __Bìa: mạng…
Tên truyện: Ôm một cái là ngủ ngon Tác giả: Tiên Bối Thụy LạpEditor: VeeThể loại: Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Chữa lànhTóm tắt: Công chúa đại nhân và chàng kỵ sĩ của côVăn án:Trong mắt Khương Lai, Vu Vị chính là mặt trời được bao quanh bởi các hành tinh khác, là cơn gió lướt qua mọi ngóc ngách. Anh luôn cháy bỏng nhiệt huyết, tự do tự tại.Còn cô thì chẳng dám bước ra khỏi cái kén an toàn của mình, cứ mãi giam mình trong góc tối. Tới khi chợt giật mình ngẩng đầu nhìn lên, cô mới nhận ra, dù cô có đi đâu, mặt trời ấy vẫn luôn chiếu sáng theo bóng dáng của cô, bất kể xuân hạ thu đông..Rồi một ngày, Khương Lai tình cờ thấy một tờ giấy ghi chú và một cánh hoa hồng ép khô trong cuốn "Nhật ký Chính trị và Pháp luật".Chữ viết trên tờ giấy quá quen thuộc, nét bút mạnh mẽ, như muốn xé toạc tờ giấy.Chỉ vỏn vẹn hai dòng. --"Yêu em vô điều kiện, trừ khi có thỏa thuận khác."."Ai sẽ chạy ra ngoài mua kem cho em vào đêm đông lạnh cóng âm mấy độ này chứ?""Vu Vị sẽ."~~ Yêu em là điều anh không thể chống lại, anh sinh ra là để làm mặt trời của em.~~ Ôm em là điều lãng mạn thứ nhì, còn anh ở bên cạnh em mới là điều lãng mạn nhất. - Nữ chính yên tĩnh, lạnh lùng, mắc chứng sợ xã hội, × Nam chính mặt dày, hoạt bát như mặt trời nhỏ- Sinh viên tâm lý học × Sinh viên luật- Nữ chính rất ỷ lại vào nam chính, nam chính tuy miệng lưỡi độc địa nhưng luôn chiều chuộng nữ chính vô điều kiện…
Tên truyện: Ha HaTác giả: Thất Thế Hữu HạnhEditor: Anh AnhTags: Hiện đại, tình yêu đô thị, âm kém dương sai, tình hữu độc chung, thiên chi kiêu tử, ánh mặt trời vua gượng gạo thụ x xe lăn âm u công, 1 vs 1, HEP/S: Truyện được viết từ năm 2013, mình chọn edit truyện này vì thấy chủ đề của truyện khá giống với công việc của bản thân bây giờ13/11/2024…
Đây là một tập thơ có vết thương.…