Tác giả: MianieThể loại: Tình cảm, bl, chữa lànhNội dung:Pavel trở về vùng quê nơi cô sinh ra và lớn lên vào những ngày cuối đời. Trong cuộc sống ảm đạm bị thành phố hoa lệ đày đoạ, Pooh chính là ánh năng đưa tiễn cô trên đoạn đường cuối cùng.…
Một câu chuyện tuổi trẻ, viết bởi những kẻ mộng mơ, dành cho những kẻ mộng mơ.Link podcast của câu chuyện này: https://open.spotify.com/episode/36C9br0zGTYZXnD9idgfsM?si=da7d70f54e1242a3----------------------------------Dưới ánh nắng sắp tàn buổi xế chiều, tôi ngẩn ngơ ngắm từng chiếc lá vàng cố níu mình trên cành cây vài giây trước lúc phải chia lìa. Nhìn chúng chuyển mình rơi xuống lòng đường, nhẹ nhàng thôi nhưng đủ làm người ta ta nao lòng. Tôi đưa tay đón lấy chiếc lá vàng vừa rơi như để nó nhìn thật rõ một lần nữa vòm cây cao lớn kia, nơi nó dành cả đời để nương náu. Lá xanh chen chúc nhau giành lấy ánh nắng cuối ngày, rồi lại cùng đan lấy nhau mà che chắn từng đợt gió lùa về ngang qua phố. Một kiếp lá xanh chỉ dành trọn cho cây, tới sau cùng cũng chẳng đành lòng chia xa. Mùa thu năm nay vẫn thế. Tôi vẫn ngồi nhặt từng chiếc lá vàng rơi đầy ngõ nhỏ mà nhớ khôn nguôi bao kỉ niệm thuở cắp sách tới trường. Nắng vẫn vàng. Hoa vẫn nở. Lá vẫn rụng. Vẫn khung cửa ấy. Vẫn ngọn cây ấy.Tôi hoài nghi, liệu ngày mai anh vẫn đến?------------------------------------Én, Cúc Cu, Lingg, Diễm, Tli.…
Tên truyện: [12 Chòm Sao] Chuyện Kể Ngàn NămTác giả: Valleriz • Dương TùyDạo quanh chốn vũ trụ thầm lặng, liệu bạn có thể tìm thấy chân ái của đời mình?Tôi vốn dĩ là một sinh linh vô định được sinh ra dưới danh nghĩa bán tinh linh, chịu trách nhiệm ghi chép lại câu chuyện của những đứa trẻ hứng khởi chốn trần gian.Vốn dĩ một tinh linh ghi chép vô dụng như tôi sẽ không có tên, nhưng mẹ đã nói rằng mẹ muốn tôi được "sống" nên đã cho tôi ý thức và đã gọi tôi là Rudy.Tôi thích cái tên của mình lắm, mỗi khi mẹ gọi tôi như vậy tôi đều cảm thấy ấm áp vô cùng.Liệu các bạn có thể cho Rudy cảm giác ấm áp như thế không?Mà, dù sao cũng không quan trọng.Rudy vẫn là Rudy - Người Lưu Trữ Kí Ức - thôi!…
Tớ là một cô gái ngốc nghếch, đem tình cảm chân thành của mình dành hết cho cậu mà lại chẳng dám nói ra. Gọi cậu là crush, khi có ai đó hỏi về tình cảm của mình. Vẫn còn thích cậu nhiều lắm, chưa bỏ được, dù đã lâu lắm rồi.…
Hạ Vãn và Trác Dĩnh.Tôi không thể nghe rõ, cũng càng không muốn nghe.Xã hội thời ấy mà, chỉ một chút khiếm khuyết nhỏ đã đủ để người ta đưa lên bàn cân của định kiến và bạo lực.Vậy nhưng từ đầu đến cuối, chỉ duy một người vụng về mà áp ở bên tai tôi nói rõ từng lời yêu, vừa thầm lặng lại cuồng nhiệt." Cả đời này ấy à, anh chỉ có hai điều để lưu tâm, một là em, hai là để em một đời vui vẻ. "" Còn có, anh toàn tâm toàn ý thuận theo em. "_____________________Ngược hoàn cảnh, chữa lành, 1x1.Tác giả: Du…
Mô tả truyện (bản không đầy đủ) Hiểu Ninh năm nay vừa tròn 20 tuổi, hiện đang học tại Trường Điện Ảnh An Nam- nơi sản sinh ra các ngôi sao hạng Hollywood.Với ước mơ ngọt ngào trong đầu và nắm trong tay vai phụ phụ phụ phụ thế thân vai chính.Cô chết đuối ngay lần đầu làm việc trong đời.Đệch vô lý vl.Hệ thống: 【Đi thôi tôi dẫn cô đi siêu sinh】Hiểu Ninh bám víu bằng không khí: ''Khôngggggg, bà mày không cam lòng hự... hự, hự''.''Tránh ra_''. Những cú đạp liên tiếp vào mặt hệ thống.Hệ Thống: ''....''. Bố mày nhịn mày lâu lắm rồi.【Hứ vậy cô cứ ở đây mà hôn siêu phách tán】Hiểu Ninh: !!! Ớ.''Ấy ấy anh zai đừng nóng, tại tôi là diễn viên chuyên nghiệp nên ít nhất vẫn phải tỏ ra luyến tiếc với cuộc đời một chút''.''Anh xem, như vậy ông trời mới rủ lòng thương ban anh xuống đây với tôi''.Hệ Thống bị cô nịnh nọt cũng ngỏ ngỏ trong lòng.Quay ngoắt mũi nói: 【Hứ đó là điều tất nhiên rồi, khỏi phải nói】Hiểu Ninh: ''....''. Bà nhịn....Sau khi suy ngẫm lợi hay hại xong, cô thấy mình rất lãi liền nhanh tay kí hợp đồng. Dù sao món hời đã mời đến miệng ngại gì không ăn.''À tao quên, nhiệm vụ có khó không?''.Hệ Thống:【Dễ ẹc, yên tâm】...Sau khi xuyên qua vi diện, cái thứ 'dễ ẹc' trong miệng hệ thống liền biến đổi lạ lắm.Ánh mắt nữ chính nhìn cô như miếng thịt ngon, chỉ cần sểnh ra một giây lơ là. Cô sẽ bị nuốt không còn cọng xương.Hiểu Ninh rùng mình, chỉ vào nam chính: ''Đây nè, chị gái ơi đây nè! Đồ ăn của chị đây nè!! Đừng nhìn em bằng ánh mắt đó, em chỉ là ng…
"Cho tôi gửi lại chút nắng vàng" là những câu chuyện tách rời mang đầy cảm xúc của tuổi trẻ, có tiếc nuối, có hạnh phúc, có thất bại, có lầm lỗi.- Như một ngày hè nắng chói chang, cậu chạy đến, nắm lấy tay tớ và nở nụ cười rạng rỡ như tia nắng kia vậy. Cậu trai 16 tuổi khi ấy như tia sáng của lòng tôi...…
Tác giả: Nhã HyThể loại: Trùng sinh*, thanh xuân vườn trường, chữa lành. Nhân vật chính: Quang Hy, Thanh NhãVăn ánNhững âm thanh hỗn độn bên tai Nhã dường như càng lúc càng trở nên xa xôi. Tâm trí cô trở nên nhẹ bẫng, rồi một thứ ánh sáng chói mắt ập đến.Khi khẽ mở mắt ra, trước mặt cô là bóng lưng của cậu ấy. Bóng lưng đã xuất hiện không biết bao nhiêu lần trong những giấc mộng thời niên thiếu. Cô khẽ khàng bước theo chân cậu, băng qua dãy phòng thí nghiệm, băng qua hàng bằng lăng tím rộ, băng qua lối nhỏ đến trường, băng qua con dốc dẫn về phía đồi xa.Nhưng đột nhiên cậu biến mất, không gian xung quanh cô cũng bắt đầu xoay chuyển, một giọng nói vang lên: "Nơi này không thuộc về cô, trở về thôi".…
Trần Vy Nhi vốn từ một người con gái được cha mẹ nuông chiều từ nhỏ, nâng như trứng, hứng như hoa, là người con duy nhất trong nhà vào một ngày liền trở thành một người con ruột bị cha mẹ lạnh nhạt, bị bắt phải kết hôn với một người cô không yêu cũng như chưa từng gặp mặt. Trần Hạ Linh là đứa em gái được cha mẹ cô nhận nuôi lại thế chỗ của cô, được cha mẹ hết mực quan tâm. Số phận đưa đẩy khiến cô rơi vào bể khổ, trải qua 2 cuộc hôn nhân, liệu cô gái nhỏ có dừng chân tại hạnh phúc?…
Cậu đã từng nghe kể về câu chuyện với tựa đề "Mùa Xuân trên ban công" chưa?Đó là hành trình lớn lên trong bản thân một đứa trẻ, một chú chuột đồng mò mẫm những điều chú chưa từng thấy, về một cô gái tự kỷ học cách lớn lên từng ngày, về một bé gà con nhỏ trốn mãi trong vỏ bọc vô hình từ lúc vào đời.Những trích đoạn khiến con tim sự vật ấy náo nức liên hồi, vào những mùi hương ngày ấy, những cảm xúc ngày ấy mà cô tìm thấy. Về những con người đã bỏ lại cô mãi rồi chạy về nơi xa.Cậu muốn nghe một chút không?…
Đây ko phải truyện mà là chỗ để tôi liên thuyên những câu chuyện thật vặt vãnh trong sinh hoạt hằng ngày của mình. Chính tả có thể sai, lời văn không lưu loát. Hãy coi như bạn đang lắng nghe tiếng lòng của 1 người xa lạ là được ❤…