Hành trình tưới tắm cho một "mình" trở nên đáng yêu, đủ đầy và xinh đẹp theo một cách toàn diện hơn. Ghi lại suy nghĩ, nội tâm và cả những nõi sợ thầm kín, không oán thán, trách cứ, dằn vặt mà là để đối mặt, phát triển chính mình.…
Những năm tháng học trò trôi qua như cơn mưa đầu mùa-mát lành, trong trẻo nhưng cũng vội vã và dễ phai. Đôi khi chỉ cần một ánh nhìn, một nụ cười cũng đủ khiến trái tim khẽ rung lên như gió lướt qua hàng phượng đỏ. Trong những ngày nắng nhạt, hai cô gái gặp nhau khi ôn đội tuyển học sinh giỏi-nơi mà kiến thức là mục tiêu, nhưng cảm xúc lại là thứ âm thầm nảy nở. Họ gắn bó như những vì sao lặng lẽ tỏa sáng cạnh nhau, hiểu nhau qua ánh mắt, thương nhau trong im lặng. Chưa ai kịp nói thành lời, chưa ai dám bước qua ranh giới tình bạn. Rồi thời gian cuốn trôi tất cả, để lại sau lưng một mối tình vừa dịu dàng vừa tiếc nuối. Những tưởng câu chuyện ấy đã ngủ yên giữa những trang vở cũ, vậy mà một ngày, định mệnh lại cho họ chạm mặt-lại cùng nhau vượt qua sóng gió . Ai cũng đặt ra câu hỏi liệu giữa họ có tồn tại thứ gọi là "định mệnh" hay không…
tên của tôi là hứa thiên vãn nghĩa là vì sao chói lóa như nắng hạ . cha tôi bảo từ lúc tôi sinh ra mùa xuân đẹp nhất của ông lại xuất hiện nhưng từ ngày ông mất, tôi biết... mùa đông của mình bắt đầu rồi. cứ tưởng cuộc đời của tôi mãi là vở hài kịch thì giữa cái tháng 11 của năm 8 tuổi tôi gặp được mùa xuân thứ hai tên cậu ấy là lâm dã. 1 người tôi chẳng dám chạm đến . ở tuổi 16 , tôi lại được gặp cậu ấy thêm lần nữa . hoá ra cuộc sống vẫn để lại cho tôi cậu trai như nắng hạ ấy người con trai dùng nụ cười che đi tổn thương của mình mà lại cố dùng cách vụng về nhất che chở cho tôi , đưa tôi ra khỏi bóng tối. 18 tuổi , lâm dã đứng ngược nắng lắp bắp nói ra 3 chữ ' tôi yêu em ' . May mắn thật, ít ra trong cái quãng đời thanh xuân ấy tôi vẫn còn gặp được cậu . nhưng năm 25 tuổi, tôi sắp chết rồi. chẳng còn nhiều thời gian nữa , tôi viết cho cậu lá thư cuối cùng nói hết tình cảm của tôi. tiếc thật tôi vẫn muốn được nhìn thấy cậu vẽ ra bức tranh đẹp nhất về tôi mà . lâm dã... em yêu anh…
Trong thế giới của cô, tôi từng là tất cả.Nhưng rồi khi tôi rời đi, để lại sau lưng một ánh mắt chưa từng dập tắt.Giữa đêm thành phố, tôi gặp lại cô - khác xưa, trưởng thành hơn, nhưng đôi mắt vẫn mang dáng hình những ngôi sao.Tôi không biết thứ đang cháy trong tim mình là tình yêu, nỗi nhớ... hay một cơn khát chưa từng được giải thoát."Ánh sao trong đêm" - khi tình cảm không nói thành lời, nhưng lại rực cháy hơn bất cứ điều gì.…
Một câu chuyện về hai con người đến từ hai thế giới khác biệt - cô gái dịu dàng sống giữa những thói quen tĩnh lặng, anh chàng trưởng thành giữa những lấp lánh của cuộc đời hiện đại.Giữa Huế và Mộc Châu, giữa những tháng ngày chậm rãi, họ từng bước bước vào cuộc sống của nhau - bằng sự thấu hiểu, bằng những quan tâm nhỏ bé và bằng một thứ tình yêu không ồn ào, không vội vã."Giữa những mùa hoa lặng lẽ" là hành trình yêu thương của những tâm hồn an yên, là bản nhạc dịu dàng dành cho những ai vẫn tin vào một tình yêu đủ sâu để chạm đến trái tim, dù không cần lời hứa hẹn.---Truyện đang được cập nhật…
'' Thế giới mong cậu lớn, tớ mong cậu bình yên" tựa đề cuốn truyện ngắn đó khớp với tâm trạng của tớ khi quyết định viết câu chuyện này. Cảm ơn các bạn đã ghé qua!…
Nhân vật chính là một người mắc bệnh khó đọc, cậu vô tình chết vì bị lấy nhầm tuổi thọ, sau khi chết cậu gặp các vị thần và được xuyên không đến thế giới truyện cậu đã từng đọc là một bộ tình cảm sến xúa chữa lành tâm hồn thiếu thốn tình thương của cậu. Cậu dần tìm được tình yêu của mình nhưng nó thật trắc trở.…
Thể loại: huấn văn, tình yêu nam nam đồng giới, niên hạ, công bé hơn thụ mười tuổi. Thâm trầm nhạy cảm luôn tỏ vẻ ngoan ngoãn công x lạnh lùng tốt tính tinh anh thụ. Câu chuyện về một đứa bé ăn xin được sinh viên đại học nhận nuôi, chăm sóc từng li từng tí một đến khi trưởng thành. Thuỵ Vĩ là con một, tới khi nhận Khang Triết làm em nuôi lập tức có được bản năng làm cha, nuôi nấng đứa trẻ ngoan ngoãn đáng thương này tới khi hắn trở thành một thanh niên cao lớn. Rồi đột nhiên, Thuỵ Vĩ nhận ra tất thảy không đơn giản như anh tưởng tượng. Đứa bé anh nhận nuôi, thân thế có vẻ không đơn giản, hơn nữa, hắn còn có ý đồ với anh?"Biết bao nhiêu lần Khang Triết đứng từ dưới trông lên Thuỵ Vĩ, với một con mắt khát khao điên cuồng. Chỉ có Chúa mới biết, hắn muốn được chạm vào anh tới mức nào, muôn xâm phạm tín ngưỡng mà hắn đời đời tôn kính. Nhưng hắn nào dám, chỉ có thể rụt rè đứng tại chỗ, mong ngóng một ngày anh quay đầu. Nếu một ngày mảnh hồn em tàn lụi, mong rằng người thiêu đốt sẽ là anh."…
Đọc truyện thử là sẽ biết nội dung nha chứ tui lười gõ quá Đọc và góp ý cho tui nữa nha. Đây là lần đầu tui viết nên có giá sai sót khó hiểu mọi người cứ nói ra nha 😘😘Cảm ơn vì đã dành thời gian để đọc cái xàm xí này.…
Truyện kể về cô nương tên Ngạn Tuyết Đường là con gái thứ hai của Ngạn tướng quân chấn thủ biên cương cô nàng tinh thông võ thuật nhưng lại không hề ác độc mà lại tốt bụng dễ thương dùng võ công học được của mình để giúp người. Cô còn là thư lại hình bộ vô cùng giỏi phá án. Thường ngày khi không xử lí công vụ cô thường đến quán trà của bản thân để làm việc, đúng lúc này cô vô tình gặp được vị lục hoàng tử Hà vương của Đại Vãn và họ vô tình nên duyên.…
Dưới thời Hồng Đức thịnh trị.Một cuộc đời mới nơi thời đại xa xưa...Nàng - một người con gái của thế kỷ 21 - bỗng hóa thân thành đại tiểu thư nhà phú hộ giữa miền quê Đại Việt.Giữa mùa lúa xanh và lễ nghi khuê môn, nàng mang theo trí tuệ và trái tim hiện đại để sống lại một kiếp người.…
''Một ngày mùa thu, khi lá vàng rơi rụng, khi những cơn gió mùa thu se lạnh mơn man lòng người, hai người con trai vốn xa lạ lại vô tình bước chân vào cuộc đời của nhau. Họ gặp nhau ở một quán cà phê trong ngõ nhỏ, và tình yêu của họ đã bắt đầu từ đó, bắt đầu dưới trời thu lặng lẽ, cũng dịu êm, phảng phất một mùi hương quen thuộc khiến con người ta thổn thức đến lạ.... Hai ánh mắt giao nhau, khẽ chạm đến trái tim đối phương. Một mang nỗi niềm thẳm buồn, nặng tâm sự, một lại chứa đựng sự hồn nhiên, vô tư lự của tuổi trẻ. Và, bánh răng số phận bắt đầu xoay chuyển, sự giao thoa giữa hai cuộc đời đặc biệt tạo nên một vở kịch đầy tinh tế mà lại dịu dàng, ghi dấu ấn với mùa thu lá vàng năm ấy...''#Phương MộcThể loại: Tiểu thuyết, đam mỹ, chữa lành, sinh tử, huấn, có ngược thân ngược tâm, có ngọt ngào như cục đường lớn, tâm lý, kết đẹp, hiện đại, có yếu tố 18+Nhân vật:-Bách Lục [Top]-Bạch Khương[Bot]-Khương Ái [Top 8]-Mẫn Vi [Bot 8][Bắt đầu: 10/8/2024]…
Vào ngày liên hoa chia tay cuối năm cấp 3. Do ham mê chơi đùa nên đến khi Tôi nhận ra thì Tôi đã mơ mơ màng màngLúc ấy, Tôi túm lấy tay áo của Hoàng dẫn cậu ấy ra ngoài sân. Hoàng cũng không hất ra mà tò mò đi theo xem Tôi dẫn cậu ấy đi đâuNhìn mặt Hoàng 1 lúc lâu thì Tôi bật khóc nức nở, lao vào ôm chầm lấy cậu ấy" Hoàng ơi ...cậu đi chậm thôi được không? Cậu đi nhanh quá tớ không đuổi theo cậu được...Tớ sợ"Hoàng nghe thế thì bật cười rồi vòng tay ôm lấy Tôi"Tớ chưa từng đi đâu cả.! Từ đầu đến cuối chỉ có cậu"Hóa ra Cơn gió mà ngày ngày tôi trân trọng, non nớp lo sợ sẽ thổi khắp nơi bỏ tôi lại, chưa từng đi đâu cảLà Cơn gió của một mình Tôi-------------------------------------------------------------------------WARNING: TRUYỆN LÀ HƯ CẤU…
Tên: 治愈者 - Người Chữa Lành - Chữa Lành Cho emTác giả: Nịch Mông Vũ YênEditor: QingQiuSố chương: 13 chương ( 13 chương nhưng 1 chương dài lắm lun )Thể loại: Hiện đại, y học,chữa lành, chuyện tình chuyên khoaNhân vật chính: Cố Vân Tranh, Tô Vi AnTruyện đã chuyển thể thành phim, hiện tại đang quay do La Vân Hi và Chương Nhược Nam đóng chínhGiáo sư y khoa lạnh lùng độc mồm độc miệng x Nữ mang gen hiếm gặpVăn Án:Cô ấy cho rằng cuộc đời của mình sẽ sớm kết Nhưng anh ấy lại cho cô ấy một tương lai lãng mạn mà long trọng Tô Vi An: "Anh biết rõ rằng em không có tương lai để nói về..."Cố Vân Tranh: " Tô Vi An em không cần tương lai, bởi vì anh chính là tương lai của em." anh ấy muốn không phải là vui vẻ qua loa cho xong chuyện mà là có thể cùng nhau trải qua mưa gió.____________Bởi vì mình mê phim nên mới đi edit truyện, đây là lần đầu tiên mình edit, chỗ nào có ngang ngược quá mọi người có thể nhẹ nhàng chỉ bảo và bỏ quaThứ 2 là đây là chủ đề về y học mình sẽ edit đúng nhất có thể nhưng sẽ không đúng hoàn toàn 100%Không mang truyện mình edit đi nơi khác.Cảm ơn mọi người đã ghé qua.…
Được viết dựa trên câu chuyện có thật của tác giả.Nhã Lam tưởng chừng đã có mọi thứ: một tình yêu đẹp, một lễ cưới sắp diễn ra, một tương lai vẹn tròn... cho đến khi Minh - người cô yêu - đột ngột rời khỏi thế gian này mà không một lời tạm biệt.Trong tuyệt vọng, cô tìm thấy một chiếc vòng tay đôi cũ kỹ - và chính nó đã mở ra cánh cổng thời gian đưa cô trở về quá khứ. Lam lao vào hành trình cứu Minh, nhưng số phận chẳng dễ khuất phục. Mỗi lần xuyên không là một lần trái tim cô tan vỡ thêm... và chiếc vòng cũng vỡ dần theo từng hy vọng mỏng manh."Cậu ấy vốn đã không nói lời tạm biệt" là một câu chuyện tình cảm động, pha chút kỳ ảo, dành cho những trái tim từng yêu, từng mất, và từng ước "giá như thời gian có thể quay ngược lại..."…