Sứa Nhỏ
...…
...…
#Đammỹ #chữalành Thụ vì bố mất sớm 2 mẹ con nương tựa nhau. Không thích con gái nên hay bị bạn bè cũ bắt nạt, mẹ lại bị bệnh nên thụ cam chịu, vất vả kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ. Sau chuyển trường thụ sống khép kín chỉ chú tâm vào học và kiếm việc làm. Sau khi gặp công thụ được công và các bạn cùng lớp làm quen và giúp đỡ nên thụ dần mở lòng và cởi mở hơn. Thụ thích thầm công vì lòng tốt và sự quan tâm của công dành cho mình nhưng không dám nói sợ mọi người biết chuyện mình không thích con gái mà cười nhạo bắt nạt mình như hồi ở trường cũ. Sau này, khi đến ngày tốt nghiệp cấp 3 thụ lấy can đảm bày tỏ với công và được chấp nhận. Công là một thiếu gia thực thụ. Là con trai cả của chủ tịch tập đoàn Hàn thị tương lai sẽ kế thừa sự nghiệp gia đình. Nhưng không vì thế mà công có thái độ ngạo mạn, kiêu căng. Trong trường công là một học bá nhưng lúc nào cũng chưng bản mặt người sống chớ đến gần làm cho các bạn hiểu lầm cậu là người có tính cách lạnh lùng khó gần. Sau này khi gặp thụ tính cách ôn nhu, kiên nhẫn của công dần bộc lộ ra mọi người trong lớp cũng thân với công hơn. Dần dần có mấy bạn nữ can đảm bày tỏ với công nhưng đều bị anh từ chối. Công cũng có tình cảm với thu nhưng không dám nói. Sau này khi được thù bày tỏ công đồng ý và bắt đầu cuộc sống đại học với thụ. => Truyện tự viết, tên tự chế, nội dung còn hay vấp, logic nhiều chỗ không hợp lý. => Truyện có bối cảnh đồng tính có thể kết hôn, được gia đình ủng hộ.=> Mong ý kiến đóng góp của mọi người.…
Tên truyện: Tuyết ngày hèTác giả: Trúc UyênThể loại: Ngôn tình, học đường.Hồng giựt chiếc mũ từ trong tay Quân, không hề giữ mặt mũ cho cậu mà bỏ đi. Trước khi đi, cô không quên nói:"Trừ khi tuyết rơi giữa mùa hè, không thì mày ngủ cũng đừng mơ tao làm người yêu mày."Quân hơi nhíu mày lại, cậu biết thể nào Hồng cũng từ chối lời tỏ tình của cậu, nhưng không ngờ cô làm khó cậu đến mức này.Tuyết mùa hè? Ở Việt Nam, đừng nói là mùa hè, đến cả mùa đông ở quê cậu còn chẳng có tuyết.Hồng cứ nghĩ, lần này, Quân bỏ cuộc rồi.Nhưng cô đâu có ngờ, tình cảm của Quân thật sự quá lớn.Giữa cái nắng gay gắt gần 40 độ, Hồng chống cằm nhìn ra cửa sổ. Cô tròn mắt, không thể tin nổi mà nhìn cảnh tượng trước mặt.Không chỉ mình cô, ai ai cũng rất bất ngờ."Vãi! Gì thế? Giống tuyết vậy?""Ê, ra xem đi!""Ra xem lẹ! Chuyện lạ đó!"Hồng sững người như tượng đá, chưa kịp hiểu chuyện gì thì bên tai cô vang lên giọng nói quen thuộc kèm tiếng thở dốc:"Tuyết rơi giữa hè. Trần Mai Hồng, đến lúc mày thực hiện lời hứa rồi."…
Cuốn truyện này là một hành trình đi qua những ngày lặng lẽ, từng chút một lớn lên, từng chút một tổn thương, từng chút một học cách sống vừa đủ - và yêu vừa đủ.Từ những năm tháng tuổi trẻ ở Phan Thiết, một chàng trai tên Tính đã bước vào đời với những vết xước không ai nhìn thấy: một tuổi thơ giữ khoảng cách với người cha, một biến cố cờ bạc khi vừa hai mươi, và một mái nhà không còn trọn vẹn sau ly hôn.Rồi Vy xuất hiện. Không phải như ánh sáng thay đổi mọi thứ, mà như một nhịp thở mới. Mối tình ấy không ồn ào, nhưng đi được một đoạn thật dài, qua cả những ngày yêu xa, những hiểu lầm, lệch nhịp, rồi lại nắm tay nhau mở một tiệm nhỏ, sống tiếp.Chúng tôi gọi cuốn truyện này là "Thở Một Chút", vì đôi khi, giữa những tháng năm mệt mỏi, chỉ cần ai đó chịu đứng cạnh mình và cùng thở thôi - cũng là một cách sống rồi.…
Tên truyện: Vũ Sắc (hay còn gọi là Màu Mưa) (tên cũ: Mưa là tình yêu của anh)Tác giả: Tỉnh DuThể loại: Tiểu thuyết, hiện đại, học đường - thanh xuân vườn trường (Đại học), siêu nhiên, kỳ bí, lãng mạn, tình cảmRating: NC-17Trạng thái: Đang tiếp diễn*Chú ý:Tất cả nhân vật trong truyện đều là hư cấu, nếu như có giống với nhân vật ở bất kỳ tác phẩm nào hay ở ngoài thực tế thì chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên.Mong mọi người không lấy đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý của tác giả.…
Thời gian là hữu hạn, một khi đã trôi qua thì không thể quay trở lại. Vạn vật và con người trong dòng chảy ấy cũng không ngừng tiến lên và thay đổi.Lạc Hạ, một cô gái thực tế và nhạy cảm. Mười năm bôn ba nơi đất khách quê người, mọi nỗ lực cô ròng rã cố gắng chỉ trong một đêm hoá thành cát bụi. Cũng chính là trong hoạ có phúc. Chia ly đã cho cô cơ duyên gặp được những người quan trọng. Tìm lại những vẻ đẹp bị lãng quên và biết được giá trị của thật sự của chính mình."Trăm hạt mưa rơi, không hạt nào rơi nhầm chỗ. Tất cả người ta từng gặp, không một người ngẫu nhiên, người đến bởi nợ đầy, người đi bởi duyên cạn, mọi thứ đều là duyên phận an bài, hà tất phải cưỡng cầu."…
Đứa trẻ hiểu chuyện thường không có kẹo ăn" - Cuốn sách dành cho những thời thơ ấu đầy vết thương.Trên đời này có một điều rất kỳ diệu, đó là bậc phụ huynh nào cũng mong muốn con mình trở nên hoàn hảo theo một hình mẫu giống hệt nhau.Lanh lẹ, khôn khéo, dễ thương, luôn nhìn cha mẹ với gương mặt tươi cười trong sáng.Khi người lớn yêu cầu chúng làm gì đó, chúng sẽ vui vẻ làm theo. Không phàn nàn, không oán trách, không cáu gắt, lại càng không phản kháng cãi cự.Những khi cha mẹ mệt mỏi hay chán chường, chúng sẽ rúc vào lòng cha mẹ như một chú chim nhỏ, giúp họ giải tỏa ưu tư phiền muộn.Thậm chí ngay cả khi cha mẹ cáu giận, đối xử bất công với chúng, chúng cũng phải nhanh chóng tha thứ, dịu dàng an ủi ngược lại cha mẹ.Chúng chẳng khác nào một con búp bê phó mặc hoàn toàn cho người khác sắp xếp. Thà bản thân chịu thiệt cũng không để cha mẹ buồn lòng.Nhưng bạn biết không, đằng sau những đứa trẻ hiểu chuyện ngoan ngoãn trong mơ ấy, hóa ra lại toàn là sự tổn thương. Chúng không muốn tổn thương người khác, vì vậy chúng lựa chọn tổn thương chính mình.…
"Chico và Mê Cung Đau Thương" kể về hành trình đầy bi kịch của Chico, một cô gái phải đối mặt với bạo lực gia đình và bóng tối ngự trị trong ngôi nhà mình. Để sinh tồn, cô tạo ra Kochi - nhân cách thứ hai - như một tấm khiên bảo vệ tâm hồn.Liệu Kochi có thể dẫn lối thoát khỏi mê cung đau thương, hay cả hai sẽ mãi lạc lối trong những câu hỏi không lời giải?> "Tôi ra đi không phải vì tôi yếu đuối, mà vì tôi đã cạn kiệt..."…
Quá khứ...hiện tại.Sẽ không còn mối liên kết nào nữa.Ta có lẽ sẽ sống một cuộc sống khác ? Mọi người xung quanh ta có chút khác lạ.Tại sao hắn ta lại như vậy?*** Vậy rốt cuộc hắn ta mà giáo sư Snape đã nói đến là ai..**Hãy theo dõi câu chuyện để có đáp án cho bạn .Đây là sản phẩm phi thương mại.Đây là sản phẩm của trí tưởng tượng, tiếc thương cho cuộc đời của Severus Snape nên tôi đã viết nó, để có thể cho giáo sư một câu chuyện khác, mong các độc giả đón nhận một cách tích cực và cởi mở.( Vấn đề là tôi chỉ xem phim mà không đọc tiểu thuyết nên nội dung truyện sẽ không giống 100%) Trân trọng.…
Đây là một nơi tôi viết về suy nghĩ của bản thân về cuộc sống của chính mình .Bạn ko tin cũng ko sao cả ,vì đơn giản đây là nơi giải tỏa tâm trạng của cá nhân bản thân và muốn chia sẻ nó cho mn cùng biết . Đây ko phải là 1 cuốn nhật ký nó chỉ là nơi tôi chút bầu tâm trạng. Vì không phải lúc nào cũng có truyện để kể thế nên lịch ra cũng thất thường lắm a ! Và đương nhiên tôi bít thể loại này kén ngừi đọc nên chắc nó cũng flop như những bộ khác của tui thôi a ! Mong rằng độc giả có thể kiên nhẫn đợi tôi ra truyện ! I luv you pặc pặc !(LƯU Ý : TRƯỚC KHI ĐỌC TRUYỆN XIN HÃY CÂN NHẮC VÌ VĂN PHONG CỦA TÔI CÓ LẼ HƠI LAN MAN ,DÀI DÒNG VÀ TÔI MỚI HỌC CẤP 2 À )…
Một giấc ngủ đi theo đó có thể là giấc mơ hoặc ngược lại là chẳng có gì.Nỗi tuyệt vọng.Cái chết có nhiều cách nhưng trên 2 phương diện là chết bởi thể xác hay chết về linh hồn đáng sợ hơn chắc có lẽ là trường hợp mà chẳng kẻ nào mong, đó là cả hai cùng tiêu tán, chết cả thể xác lẫn linh hồn.Sinh ra và chết đi, nói cách khác là sinh và tử hay ra đời và lìa đời, dù nói cách nào thì ý nghĩa của nó cũng chỉ có một là *sinh ra và chết đi* >>>> Dù có thế nào, dù có là kẻ nghèo hay giàu có, kẻ ngu dốt với kẻ khôn ngoan thì vẫn phải đón nhận yếu tố: bởi sinh ra mà chết đi.Giới thiệu:Alvin ra đi vào mùa đông, nơi hồ băng lạnh lẽo nằm sâu trong rừng thông. Từ bé cậu đã chẳng nhận được tình yêu từ người thân hay bạn bè.Từ khi mở mắt ra và có ý thức ở một thế giới mới lạ cậu có thể cảm nhận mọi thứ ngay xung quanh cậu đang sống thật xinh đẹp. Rồi một kí ức kì cục rót vào đầu cậu nói cậu chỉ là một nhân vật phụ sống trong một cuốn tiểu thuyết còn là nhân vật phản diện. Nó nói cậu là một thiếu gia bị lưu lạc ở bên ngoài vì một sự cố mất tích, nói cậu có một tuổi thơ bất hạnh trong một cuộc sống khổ cực, bị bạo hành bởi gia đình nuôi cậu vì không phải là huyết thống. Sau này được gia đình giàu có tìm về, cậu lại đi bắt nạt con nuôi thế thân, mọi oán hận trút giận lên người xung quanh,... sau này bị chính tính cách như vậy hại thảm rồi bị người khác bỏ rơi, bị báo thù đến chết... Alvin rùng mình với cái chết nhưng cậu vẫn có chút không hiểu với nó cho lắm, nó nói vậy là có ý gì?.…
Văn Án:Một thế giới hiện đại, nơi tiền có thể kiếm được bằng cách chiến thắng những trò chơi livestream đủ thể loại: kinh dị, tình yêu, chiến đấu, nhập vai...Chúng không giống game thông thường - mọi cảm giác, nỗi đau, sự mệt mỏi đều thật.Chỉ có cái chết là giả. Nhưng thất bại... kéo theo hình phạt khiến ai cũng phải sợ.Ai cũng có thể tham gia. Mỗi người chỉ chọn một trò mỗi tháng.Trong một phó bản bị lãng quên vì độ khó quá cao, có một cô bé nhỏ nhắn sống một mình.Cô không phải NPC, cũng không phải người chơi.Từ lúc mở mắt tại nơi này, cô chỉ nhớ tên mình là Nhiên Nhiên - còn lại đều mơ hồ.Không ai biết cô tồn tại, vì cô luôn trốn - trốn rất kỹ.Cho đến một ngày, màn hình sáng lên. Có người bước vào.Cô lại trốn, nhưng lần này bị phát hiện. Có người nghi ngờ. Có người muốn ra tay.Trò chơi kết thúc, họ rời đi. Còn cô... lại bị dịch chuyển sang một trò khác.Và rồi, trò chơi này nối tiếp trò chơi khác.Cô cứ giúp, cứ trốn, rồi lại bị cuốn vào những cuộc phiêu lưu bất đắc dĩ.Từ một cái bóng không tên,Cô trở thành truyền thuyết sống giữa vô vàn tựa game -Và không ai biết, bản thân cô... vẫn đang đi tìm lời giải cho chính mình.…