Hãy cảm nhận sức quậy còn ghê hơn sức học của lớp tôi.Hãy cảm nhận bao nhiêu thứ drama trên đời.Hãy cảm nhận những tiếng vui đùa, cười lăn cười bò của Dahd.Hãy cảm nhận những giây phút khóc lóc của 10CH đây.Hãy cảm nhận hàng chục kì thi còn gay go hơn đường đua F1!!!!…
Cuộc sống của tôi rất hạnh phúc cho tới một ngày. Sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, ba mẹ yêu thương, gia đình khá giả. Có khi tôi đã tự tin rằng nói mình chính là người hạnh phúc nhất quả đất này. Nhưng nào ngờ cuộc đời trớ trêu. Vào một buổi chiều khi học về , thấy tiếng động lạ bèn núm vào một góc tường thấy ba mẹ mình bị người ta đánh đập ngay sau đó bị giết trước mắt. Sau đó họ bước ra khỏi nhà rải xăng xung quanh nhà. Tôi quá nhỏ để kêu cứu vì nếu tôi lên tiếng thì tôi sẽ giống như ba mẹ, chỉ có thể nhìn họ ngay trước mắt chết như vậy, nhà thì cháy không còn gì. Một cô bé mới tròn 6 tuổi đã phải chứnh kiến cảnh này một cô bé ngây thơ vui cười kể từ giây phút đó. Cô đã thề sẽ khiến cho những người đó sống không bằng chết, chết không có đất chôn.…
câu truyện tình yêu tuổi học trò trong sáng, đáng yêu giữa cô nàng nấm lùn Lộ Khiết và tràng trai tuấn tú Minh TriếtMột tình yêu thật đơn thuần , thật tinh khiết........…
Đây là phần truyện tiếp tục từ quyển 5 chương 116. Đây là do mình tự edit, vì chờ mòn mỏi không thấy có chap mới :((( Vì đây là lần đầu mình làm nên có gì sai sót mong các bạn thông cảm. Mình sẽ chỉ đăng truyện từ quyển 5 chap 116 trở đi. Văn án: Kiếp trước, nàng là một vật thí nghiệm bị người khác vứt bỏ vô tình.Kiếp này, nàng là tiểu thư Vân gia được người thân bảo vệ như mạng.Gia nghiệp bị nhòm ngó, người người hãm hại, nhưng, nàng đã đến đây thì bọn hắn đừng hòng đạt được mục đích!Tác giả: Nhược Tuyết Tam Thiên…
. Nữ chính - Linh VânNgoại hình: Khuôn mặt thanh tú, đôi mắt phượng sâu thẳm như chứa đựng cả bầu trời bí ẩn, mái tóc đen dài như suốiTính cách: Điềm tĩnh, thông minh, mang vẻ đẹp thanh tao nhưng nội tâm mạnh mẽ. Cô là một pháp sư tài giỏi xuất thân từ 1 gia tộc pháp sư ẩn cư sâu trong rừng từ thời cổ xưa lên kiến thức vô cùng uyên thâmKhả năng: cô tinh thông pháp thuật bùa trú cổ xưa sở hữu một pháp khí truyền thừa là sáo điểm trúc-vừa là vũ khí vừa là kỷ vật gia truyền. chỉ đáng tiếc cô chỉ có 1 mắt âm dương mắt còn lại thì như người bình thường lên trong tộc gọi cô làNhãn Lệ Âm nữ sĩ2. Nam chính - Trần VũNgoại hình: Dáng người cao gầy nhưng mạnh mẽ, làn da sáng, khuôn mặt thư sinh với nét nghiêm nghị, thường mặc sơ mi trắng phối với áo khoác tối màu. Mắt sắc bén, ẩn chứa sự uy nghiêm của một người từng trải.Tính cách: Lạnh lùng nhưng đầy trách nhiệm Trần Vũ là hậu duệ của một gia tộc pháp sư đời đầu ở đô thànhKhả năng: Thành thạo kiếm thuật, pháp trận. Pháp khí của anh là Huyền Kiếm Lưu Quang - cây kiếm cổ chứa sức mạnh từ ánh sáng linh hồn.…
Ai cũng có ít nhất là một mối tình thời học trò. Tôi cũng vậy.Thằng bạn ngồi bàn trên, suốt ngày quay lại mượn vở, mượn thước, tan học đợi về cùng, gái theo nó nhiều không đếm xuể (vì nó quá đẹp trai), học ngoại ngữ siêu siêu vô cùng (nhưng dốt toán heheee). Mỗi tội tính tình nóng như lửa, nói ngang như cua. Nó cũng là thằng hay trêu tôi nhất lớp, xưng mày tao với tôi.Và đương nhiên, tôi ghét nó!Ông trời chẳng thương ai đâu, nhất là tôi.Con mẹ nó chứ! Giờ tôi phải ngủ cùng giường với thằng đó.…
Từ những ngày đầu cấp 2, khi ánh nắng chiếu lên mái tóc cậu bạn cùng lớp, Nhi đã lặng lẽ để tình cảm của mình nảy nở như những tia nắng nhẹ nhàng vương trên từng sợi tóc. An, người bạn ít nói và luôn giữ khoảng cách, dường như chẳng hề nhận ra ánh mắt trìu mến ấy.Ba năm cấp 2, rồi ba năm cấp 3 trôi qua, Nhi vẫn kiên trì theo đuổi bằng nhiều hành động - những mẩu giấy nhắn, những lần lặng lẽ ngồi gần hắn, và cả những lần dắt hắn qua những ngày tháng học trò đầy nắng và gió.Đến năm cuối cùng của tuổi học trò, giữa đám học sinh đông đúc dưới sân trường, An quay lại nhìn Nhi - và lần đầu tiên, những tia nắng ấy không còn đơn độc nữa. Một câu nói, một nụ cười đủ để sưởi ấm cả một hành trình dài theo đuổi."Có lẽ, tôi cũng đã để nắng vương trên mái tóc cậu từ rất lâu."…
------------------"Hoan Quý Phi, xin tha mạng cho thiếp""Hoan Quý Phi, ta hận ngươi""Hoan Quý Phi, làm ơn, tha cho ta, tha cho ta và hài tử, làm ơn""Hoan Quý Phi, ác phụ nhà ngươi sớm sẽ có báo ứng""A, báo ứng? Bản cung chờ báo ứng"-------------------"Nương Nương cẩn thận!!!! ""Diệp Lật Tề, coi chừng té"-------------------"Diệp Lật Tề, làm ơn giúp ta""Diệp Lật Tề, cứu ta""Diệp Lật Tề, ta đau quá""Diệp Lật Tề""Cô là ai? ""Đẳng Ỷ Thước"--------------------"Ta...là ai? ""Bẩm, nương nương là Hoan Quý Phi""Ngươi nói, ta là ai? ""Dạ... Bẩm... Nương nương danh Đẳng Ỷ Thước"--------------------"Hoàng Hậu Nương Nương, vạn phúc kim an""Hoan Quý Phi, hồi phục rồi sao? Dung mạo lại thêm phần xuân sắc"--------------------"Hoàng Hậu, thận trọng , đừng lại đây, ta và người đều cùng hầu hạ Hoàng Thượng, nếu để ngài biết ta và người.... Sẽ... Ưm.. ""A Thước, đến y phục cũng không có, nói gì là giữ phẩm hạnh, nàng nói thế nào ta không động được đây, chi bằng bồi bản cung""Không được!"--------------------"A...a...hah... " Thân thể mỹ nhân đã đỏ ửng dựa sát trên bề ngọc sàng, ngọc thủ vịn chặn uốn éo khó khăn rên rỉ cúi thấp khuôn trăng như nhung lụa ép chặt. Hướng trên, nữ nhân vùng đồi căng mọng đung đưa khẽ chạm ma sát lên tấm lưng trần của nàng, khiến nàng run rẩy vịn lấy y. Giọng nói của y trầm khàn :"Đẳng Ỷ Thước, ta không cho phép nàng rời bỏ ta." Dứt lời, ngọc thủ càng gay gắt vịn chặt hoa huyệt ướt át, từng đồi thịt chật hẹp bó buộc lấy từng tấc ngón tay thon mịn, dịch mật nhớp nháp theo đó mà chảy tràn xuống da thịt mát lạnh.…
Author: Ayumi Amamiya Ngân Bút danh: Song Hành Yến Nguyệt - Xuân Anh Tuyết Nhi - Xin mãi yêu anh - Chờ người nói câu xin lỗi - Chậm từng khoảnh khắc - Matcha Trà xanh.... Note: HI ! Ayu xin chào các bạn! Chắc những độc giả quen thuộc đã biết AYu viết rất rất là nhiều tác phẩm và đa số là vẫn chưa hoàn thành và đang trong tình trạng bị "treo". Có thể do không còn cảm hứng viết, không có thời gian cho những Fic - Truyện đó nữa hay quan trọng là đang bí ý, viết lệch ý nghĩ so với dự tính ban đầu nên mình sẽ quyết định sẽ gom lại hết rồi chuyển qua đây cho nó gọn. Nó sẽ không được viết tiếp nữa. Và viết tiếp nữa thì cũng rất ít người đọc, chắc nó nhàm chán và hơi sến súa + khá cũ kĩ ? Mình muốn theo motip sáng tạo cơ, nhưng cảm thấy không thể hoàn mấy bộ này nữa nên khẳng định cho mấy bạn khỏi chờ. Chẳng biết có ai chờ không nữa? Mà thôi, tớ không muốn xóa, vì đó cũng là tâm huyết công sức, thời gian của mình bỏ ra mà, cho nên ai muốn đọc lại hay ngắm thì vào đây xem nhé! Thân ái.…