Hạ Chi và Hàn Vũ
Tôi chẳng biết phải nghĩ gì, chỉ khẽ gật đầu... rồi nhắm mắt lại nghỉ ngơi.Lúc tôi ngủ lơ mơ, vẫn nghe thấy tiếng giấy sột soạt - Hàn Vũ đang đọc sách. Và lặng lẽ canh trạm dừng cho cả hai đứa.Một buổi chiều mưa... thật lạ. Không lạnh. Không ướt. Chỉ thấy... rất ấm lòng.Khi xe buýt đến trạm, Hàn Vũ nhẹ nhàng lay tôi:- "Dậy thôi, tới rồi."…