1,183 Truyện
12 chòm sao : Nghiệp Quậy Phá!

12 chòm sao : Nghiệp Quậy Phá!

5,286 129 1

"Sao em cứ chơi game mãi thế? Không có tương lai đâu""Tương lai? Haha... em không cần đâu"..."Mau dậy đi, em cứ ngủ thế này thì học sao giỏi được hả?""Đủ xài là được rồi thầy"..."Vẽ vẽ vẽ, em muốn vẽ thì đợi đến tiết vẽ ấy, sao trong giờ tôi mà em dám vẽ?""Lớp 10 có tiết vẽ đâu thầy?"..."Em làm cái gì thế? Sao lại nghỉ học hoài vậy hả? Nè nè đứng lại...""Có ngu mới đứng lại đó, tạm biệt thầy"..."Em dám dụ dỗ học sinh nữa sao? Về văn phòng làm bản kiểm điểm cho tôi""Kiểm điểm hoài không thấy chán hả thầy? Còn hình phạt nào khác không?"..."Em lại leo lên cây ngủ nữa hả? Mau trở về lớp học ngay cho tôi""Thầy ơi, nhỏ giọng lại tí đi"..."Sao em dám nộp tờ giấy trắng thế này? Em muốn ăn Zero lắm hả?""Thầy đoán đúng ý em rồi"..."Đưa điện thoại cho tôi, đây là lần thứ mấy em dùng điện thoại trong giờ học rồi?""Không được đâu thầy, đây là cái thứ 5 rồi đó"..."Học sinh không được mang dụng cụ trang điểm đến trường, tịch thu""Thôi mà thầy, tha cho em lần này đi"..."Em... em... mau tránh xa... tôi ra...!!!""Sao thầy nhát gan vậy?"..."Em mau trả lại quần cho tôi !!!""Thầy cho em con 10 trong bài kiểm tra đi, em sẽ trả"..."IM LẶNG! Sao em khoái nói thế hả?""Có miệng thì phải tận dụng từng phút từng giây chứ"..."Anh có thể trừng trị được bọn chúng sao?""Được!""Vậy kế hoạch của anh là gì?"Lập lớp 10Z"…

Vẽ Lại Giấc Mơ

Vẽ Lại Giấc Mơ

0 0 1

Thể loại: Ngôn tình, trọng sinh, HEVăn án "Lan Vy! Em đứng lại đó cho tôi" - Văn Nguyên dường như hét lên trong màn mưa nhưng bóng dáng cô gái mảnh mai vẫn không dừng lại. Vừa đi cô vừa thì thầm như vừa đáp lại lời nói của chàng trai kia và cũng như tự nói với chính mình " Dừng lại thôi! Chúng ta không hợp" Bóng dáng nhỏ nhắn vừa khuất đi trong màn mưa, Văn Nguyên đứng bật dậy đuổi theo nhưng không còn nhìn thấy cô ấy đâu nữa. Cô vẫn cúi đầu và bước chân như đang chạy nhanh hơn chợt ánh sáng đèn ô tô loé lên tiếng phanh xe kéo dài cô nằm dài trên mặt đất mặc cho cơn mưa đang trút xuống người mình. Cô thấy lạnh, rất lạnh, cô thấy máu của mình đang chảy dài trên đường và tiếng người bàn tán: "Kiểu này chắc chết rồi", " Nhanh! Gọi cứu thương đi", " Cô gái này xinh quá nhưng thật tiếc",.....Cô không còn nghe thấy gì nữa cô cảm giác mình đang lơ lửng trong gió và chợt có ánh sáng mở ra hút cô vào bên trong.Đánh thức cô là tiếng của mẹ đang gọi: "Lan Vy, 6h rồi con dậy đi học đi", cô trợn tròn hai mắt nhìn khắp một lượt bên trong phòng một cảm xúc khó tả ùa về nước mắt lăn dài trên má cô thầm nghĩ "Không lẽ mình sống lại hay đang ở thiên đường đây" Chạy thật nhanh đến bên bàn học xem lại lịch là ngày 10/01/2013 cô xoa xoa hai mắt để nhìn rõ hơn cô thì thầm: "Lần này, mình phải vẽ lại ước mơ của chính mình"…

[Edit]Nhật ký hai quân sư tình yêu

[Edit]Nhật ký hai quân sư tình yêu

3 0 1

Tên truyện :Nhật ký hai quân sư tình yêuTác giả: Gia DuEditor: Sam Sam Note: Lần đầu mình edit mong là có thể góp ý nhẹ nhàng nha. Truyện chỉ đúng khoảng 60 70% thôi. Do mình không biết tiếng Trung. Vậy ha, mong mọi người đọc truyện vui vẻ nha. Văn án Tin tốt: Bạn cùng phòng của Khương Uấn đang trong mối quan hệ mập mờ.Tin xấu: Khương Uấn là quân sư tình yêu của người bạn cùng phòng đó.Dưới sự chỉ dẫn nhiệt tình của Khương Uấn thì mấy trò vặt vãnh của đối phương liên tục bị nhìn thấu.Vào một ngày đẹp trời, bạn cùng phòng nhận được một lời mời kết bạn:"Chào cậu, mình là bạn của bạn trai tương lai của cậu, cậu có thể đừng giỡn người anh em của mình nữa được không, những điều mà cậu nói đều là mình phân tích giúp cậu ấy, xin cậu đừng làm khó xử quân sư của cậu ta nữa... (Đáng thương.jpg)Mặt Khương Uấn lạnh tanh nhìn khung chat, bảo bạn cùng phòng gửi Wechat của mình cho cậu ta."Đây là quân sư của tớ, hai cậu có gì nói chuyện đi ha."Nhưng không lâu sau đó, khi bước vào mập mờ giai đoạn cuối thì bạn cùng phòng bỗng nhiên phát hiện ra ---Mọe nó, Khương Uấn với quân sư của kẻ địch giống như đi trước một bước vậy ta?*Khương Uấn là bạch nguyệt quang của Phương Thời vào năm cấp 3 mà cậu ta cầu không được, cậu đi theo Khương Uấn thi vào A đại, chỉ mong có thể gần cô một chút.Nhưng Phương Thời không ngờ tới vào khoảng khắc này, Khương Thời với cậu có thể đứng gần như vậy.Trong rừng cây tối tăm nhỏ thấy thấp thoáng hai bóng người, Phương Thời vươn tay nắm gọn bày tay của Khương Uấn, giữ chặt cô…