Tồn tại trên thế giới này được 26 năm, Hạ Linh đều kiên định cho rằng hình mẫu lý tưởng của mình là một người đàn ông trưởng thành, điềm đạm, một trụ cột vững chắc để cô có thể yên tâm dựa vào. Cho tới khi người ấy xuất hiện, cô mới biết rằng, mọi tiêu chuẩn đặt ra chỉ để bị phá vỡ..."Mùa đông năm ấy em mạnh mẽ xâm nhập vào thế giới của tôi. Cảm tạ Thượng Đế, đã cho kẻ bất kham này cơ hội được tới gần ánh sáng."…
Giang minh là một đứa trẻ mồ côi! Cả đời cơ cực , bỏ học từ sớm đi làm thêm để kiếm tiền. Vì không có người thân và bạn bè hắn chỉ biết đắm chìm vào trong những trang sách, hoà mình vào những nhân vật trong cốt truyện. Rồi hắn gặp được một người, tưởng rằng y sẽ là tia sáng đưa hắn ra khỏi vực sâu tăm tối. Nhưng không! Y nhẫn tâm đẩy hắn vào hố sâu tuyệt vọng, trong lúc rồi bỗng hắn nhìn thấy tia sáng của sự giải thoát. Hắn gieo mình xuống thước sâu vạn dặm, vĩnh viễn dừng lại ở độ tuổi 25. Rồi bỗng thức dậy, trên chiếc giường êm ái. Hắn xuyên không rồi! Vào cuốn sách hắn từng đọc chở thành nhân vật mà hắn từng đồng cảm. Nhưng có ý nghĩa gì đây, hắn vẫn chỉ là một đứa trẻ mồ côi thôi mà! Liệu cuộc đời này, sẽ là ngọt ngào hay đắng gắt đây?…
Bởi vì mình rất thích NHAC nên giờ thử một chút. Mọi người đọc một chút và cho mình ý kiến nhé. Mình rất yêu cặp đôi Carol và Menfuisư nên sẽ không ngược cặp này đâu. Nếu ai thích ngược cặp đôi này thì thứ cho mình bất tài.Đây là một câu truyện mình viết cho Asisư, bởi vì mình rất thích vị nữ hoàng này.Do truyện NHAC chưa có hoàn thành nên mình sẽ viết cho nó một cái kết khác. Truyện giống 50% nguyên tác.…
Đây là nơi những ngôi sao sáng lung linh của Ty Eo tự giới thiệu về mình ●▽● Những lúc bạn chán nản, stress muốn bung lụa?Hãy vào đây ngay, cùng tám xuyên lục địa, xamxidu và lầy với nhau :3Chỉ là chỗ buôn dưa lê của Team Lầy hihi :v…
Trọng sinh chi cẩm lý tiểu áo bôngTác giả: Tần hoàngVăn ánVừa mở mắt trở lại tám tuổi, ba ba bao dưỡng tiểu tam còn không có rất trên bụng môn bức vua thoái vị, mụ mụ còn không có là nàng cùng đệ đệ muội muội cong hạ lưng, bẻ gẫy ngông nghênh.Nhã khanh tưởng, lúc này đây, nàng muốn sống thành người sinh người thắng, nhượng yêu nàng cùng nàng yêu người đều quá thượng ngày lành!Bất quá vận khí tựa hồ có chút thật tốt quá chút, sở hữu kế hoạch đều có kinh hỉ.Tưởng đá văng tra ba, kết quả thuận tiện đem lão mụ bồi dưỡng thành xí nghiệp gia, tỷ đệ ba thành phú nhị đại;Tưởng hảo hảo học tập làm học thần, kết quả không cẩn thận nhượng hàng xóm thúc thúc mở cái quốc tế trường học, nàng thành đặc biệt ưu sinh;Muốn thoát khỏi độc thân cẩu thân phận, kết quả một khó hiểu liền trêu chọc cái đại lang cẩu, "Ngao nha ngao nha" phác đi lên, nàng thành sở thần miến hậu viên đoàn công địch...Nhã khanh hừ lạnh: Là ai trước kia thề son thề sắt nói không nói thương yêu Sở • muộn tao • văn lam một lời không hợp liền vách tường đông: Ân, không nói chuyện.Nhã khanh lạnh run: Ngươi này có ý tứ gìSở • lang cẩu • văn lam trực tiếp dùng miệng ngăn chặn hắn không an phận cô nương: Miệng vội thực, chỗ nào có rảnh nóiTrực tiếp luyến thì tốt rồiNhã khanh: Ngô... Ngô ngô!Nội dung nhãn: Cường cường chủng điền văn trọng sinh nghịch tậpNhân vật chính: Lạc nhã khanh ┃ phối hợp diễn: Sở văn lam chờ ┃ cái khác: Chín mươi niên đại ngọt văn…
Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Dù cho duyên phận ngắn ngủi, cũng không để lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mơ kinh hoàng. ♡♡♡ Không phải truyện của mình. Mình lưu lại với mục đích đọc offline thôi.…
"Mái tóc cậu bừng lên khi ánh rạng đông bắt đầu chiếu xuống, mờ ảo và tinh khiết, như sương sớm tan dần dưới cái nắng đầu ngày. Dải ánh sáng xanh lá trong suốt của tóc nhấp nhô nhẹ nhàng, thoáng chốc lấp lánh rồi biến mất, như thể chỉ cần cơn gió nhẹ cũng có thể làm tan biến. Vẻ đẹp mong manh ấy như một khoảnh khắc thoảng qua, như một hạt bụi lấp lánh dưới ánh mặt trời. Để rồi ngay sau đó, nhẹ nhàng rơi xuống hòa vào đất. . . không thể nào nắm bắt được."…