Em biết lá thư dài dòng này có cố gắng đến mấy anh cũng không bao giờ thấy nó cả... Nhưng cảm xúc của em, anh biết mà, em không đủ sức giữ nó..... để đến 1 ngày đẹp trời nào đó em đành phải bộc lộ hết ra..... _từ một người thương anh_…
Nàng _ Mạch Li Hạ là thế kỷ hai mươi mốt Trung y thế gia người thừa kế duy nhất, thân là thuốc Đông y thế gia hậu nhân, một tay y thuật, đem Trung Quốc và Phương Tây kết hợp triển khai đến phát huy tác dụng vô cùng . Hắn _Duệ Quân Lan tuấn mỹ như thần, không bao lâu rong ruổi sa trường bừa bãi tung hoành chiến công hiển hách, đến cuối cùng chiến thắng quân địch, rồi lại phòng bất quá gian nhân -- từ nay về sau vương triều trẻ tuổi nhất hộ quốc Đại Tướng Quân tại nhưng là tàn phế người, tự ti cô lạnh, u cư cùng trong Khang vương phủ. . Ngạo quạnh quẽ, không thích nói chuyện tàn phế Vương gia. Lại không biết, tháng cao cô tịch cái kia phần nhu tình sớm đã cho cái kia tâm tâm niệm bộ dáng, nguyện trăng sáng trang trước đài vì nàng nhẹ kéo ba búi tóc đen, bàn tay trắng nõn hoạ mi.Vả lại nhìn hai người như thế nào cầm tay hỗ trợ nhìn cái này tú lệ giang sơn.…
*TÁC GIẢ: ĐÀO THUỲ DƯƠNGKể từ thời khắc ban đầu tôi đã biết mối quan hệ của chúng ta sẽ kết thúc như thế nào. Không đầu không đuôi. Ngay từ lúc bắt đầu cuộc hôn nhân bất đắc dĩ này tôi đã tự xây cho mình bức tường kiên cố để chống lại việc yêu anh.Nhưng ngày này rồi qua tháng khác anh đối xử với tôi như thế khiến bức tường đó ngay càng lung lay và sụp đổ và Tôi Đã Yêu Anh nhưng cũng rất hận anh."Dương Nhất Hàm tôi hận anh" Bạch Uyển Nhi với đôi mắt dưng dưng ngấn lệ.…
Vào một buổi chiều mưa, trong một lần đi mua đồ ăn để nấu bữa tối, Nhã Quyên đã được một cô bé chạy tới và ôm chân kêu 2 tiếng " Mẹ ơi ! ". Cuộc gặp gỡ đó như một định mệnh làm thay đổi cả cuộc đời cô…