412 Truyện
Nếu Lý Thừa Trạch không phải là Lý Thừa Trạch

Nếu Lý Thừa Trạch không phải là Lý Thừa Trạch

1,143 72 2

Lý Thừa Trạch đã chết vào mùa đông năm ấy, khi đệ đệ tự tay đẩy y xuống hồ nước lạnh lẽo.Thứ bò ra khỏi cái chết trong gang tấc chỉ là cục đá mài mặc cho người ta thao tác.Y rốt cuộc...đã phạm phải tội nghiệt gì...…

1001 cách nuôi dưỡng Diêm Vương Điện Hạ

1001 cách nuôi dưỡng Diêm Vương Điện Hạ

354 25 1

Phạm Nhàn xuống dưới gặp điện hà nhà hắn.…

Từ ngày gặp anh

Từ ngày gặp anh

140 9 5

Dưới ánh nắng chiếu sáng xuống từng ngóc ngách của Trường THPT L, đè lên từng tán nắng rộng, từng góc sân dài, từng con người nọ, Trần An Nhiên ở trong lớp nhìn qua khung cửa sổ, chứng kiến từng động thái nơi đây. Cô nhìn thấy được mặt trời, đám mây, nhìn thấy học sinh đùa nhau trên sân trường, thầy cô vội vã đi lại trong hành lang, nhìn thấy bác bảo vệ chặn đường không cho ra ngoài. Trong tiết trời mùa hạ nóng ẩm, Cô nhìn thấy Nguyễn Quang Minh. Nếu biết trước chỉ vì một ánh nhìn đã trao lòng cho anh, vậy thì Trần An Nhiên sẽ không ngại nhìn anh lâu hơn một chút nữa."Nào có thứ gọi là cơ duyên xảo hợp, là tớ giành giật từng cơ hội đến đứng trước mặt cậu"Cô gái hướng nội dịu dàng x Chàng trai hướng ngoại nói nhiềuLời tác giả:- Nam nữ chính là người bình thường, không mang theo hào quang nhân vật chính. Hai bạn nhỏ sẽ có điểm mạnh và khuyết điểm riêng, cũng sẽ có việc làm sai. - Nữ chính yêu thầm nam chính- Nam chính (khá) đáng yêu- Có cặp phụ…

Gió Thổi Lá Xanh

Gió Thổi Lá Xanh

400 21 18

Tuệ Anh trợn tròn mắt, một lần nữa quay xuống nhìn Minh. Minh cũng đáp lại bằng cái nhìn đầy bất ngờ. Sau vài giây, hai đứa lại cùng hướng về phía thầy Nam.- Ba năm sẽ không dài, cũng không ngắn, nhưng ba năm sẽ đủ cho các em biết mình là ai. Thầy luôn mong mỗi em học sinh đang ngồi đây khi bước ra khỏi cổng trường Minh Thanh sẽ hiểu được mình đã và đang có gì, mình cần gì và mình sẽ làm gì. Hãy ghi nhớ từng giây phút của ba năm học cấp ba, kể cả nỗi buồn, sự thất vọng và cả áp lực, trọng trách, vì bên cạnh niềm vui và thành tựu, chúng cũng là yếu tố tôi rèn nhân cách và bản lĩnh của mỗi chúng ta trước khi vào Đại học, ra xã hội. Và hãy luôn tự nhắc nhở mình rằng: "Đừng xấu hổ khi không biết. Chỉ xấu hổ khi không học"...Trong lòng Tuệ Anh bỗng rạo rực ngọn lửa của thời thanh xuân. Phải chăng chính từ khoảnh khắc này, tuổi trẻ chân chính của cô mới thực sự bắt đầu. Một tuổi trẻ không mỏi mệt để biết mình là ai. ------------------------------------------------Cấp ba, chỉ khi qua rồi, ta mới biết trân trọng. Truyện lấy bối cảnh ở Hà Nội bởi tình cảm đặc biệt của Thảo dành cho mảnh đất này. Tuy nhiên, trường cấp ba Minh Thanh được lấy hình mẫu từ chính ngôi trường cấp ba mà Thảo từng theo học ở một thành phố khác. Ngôi trường này sắp được di chuyển tới một địa điểm khác đẹp hơn và trường sẽ được xây dựng mới hoàn toàn. Có thể coi cuốn tiểu thuyết này là nơi Thảo lưu giữ những hồi ức tươi đẹp nhất về 3 năm thanh xuân của mình - điều mà có lẽ 10, 20, thậm chí là 30 năm nữa sẽ quý giá vô cùng.…

Bé Cưng, Tóc Giả Của Em Rớt Rồi!!

Bé Cưng, Tóc Giả Của Em Rớt Rồi!!

1,275 105 21

Hán Việt: Tiểu khả ái, nhĩ giả phát điệu liễuSố chương: 83 chương + 24 phiên ngoạiThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Vườn trường, Đô thị tình duyên, Thiên chi kiêu tử.Nhân vật chính: Lộ Tinh Minh x Vân TriEditor: Thùy LinhNgày mở hố: 5/4/2020---------------------------------------------------Up truyện vì mục đích cá nhân. Nếu có yêu cầu của nhóm dịch mình sẽ gỡ xuống. Hy vọng các bạn sẽ thích truyện này. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thân Ái ❤❤…

THƠ THỜI CHIẾN

THƠ THỜI CHIẾN

740 64 34

"Mọi cuộc chiến tranh rồi sẽ qua đi, bụi thời gian có thể phủ dày lên hình ảnh của những anh hùng vô danh, nhưng văn học với sứ mệnh thiêng liêng của nó đã khắc họa một cách vĩnh viễn vào tâm hồn người đọc hình ảnh những người con anh hùng của đất nước đã ngã xuống vì nền độc lập của Tổ quốc trong suốt trường kỳ lịch sử..."…

Bốn mùa

Bốn mùa

22 2 1

Một nửa vầng trăng rụng xuống cầu Đôi mình cách trở bởi vì đâu Canh tàn khắc lụn hồn tê tái Đối bóng đèn khuya nuốt lệ sầu. - Hoàng Thứ Lang -…

Ánh Duệ Nước Mắt - Descendant of Tears

Ánh Duệ Nước Mắt - Descendant of Tears

60 3 1

Quyển I : Xa lạ đến Người NhàƯ..Hừm! Xin chào mọi người, tôi là Phạm Tiểu Đặng Dương Hân. Tôi là học sinh Trung học phổ thông, có một người anh trai là Phạm Bảo Nam Hải Đăng, hơn tôi tận 4 tuổi. Anh ấy thực sự là người tài giỏi, mọi người thấy được anh ấy sẽ có một tương lai sáng lạn và tiền đồ rộng mở. Tôi rất ngưỡng mộ "Anh trai nhà người ta" họ lúc nào cũng dịu dàng với em gái mình, bảo vệ, và đặc biệt không lấy những lúc khổ sở của em gái làm niềm vui.****Lần gặp lại Đức Khánh là ở tiệm làm tóc, anh đã làm mới quả đầu bằng màu bạch kim không thể không nổi bật hơn. Khí chất ngông cuồng, phóng khoáng, tự do tự tại đã làm Dương Hân quen cảm giác ấy. Trời hôm ấy mưa rất to, dưới ánh đèn đường mờ ảo, thân hình to lớn cản trở ánh sáng trên đỉnh đầu cô, "Quay lại nhìn anh một lần được không?" Một giọt nước mắt bất chợt rơi xuống, đau khổ, ân hận, không cam lòng, anh muốn cô tha thứ, nhưng tiếc là giờ có người chết trước mặt cô thì Dương Hân vẫn... Dương Hân vẫn... vẫn......**** "Trong thế giới của Quạ, Thiên Nga cũng có tội."***Bạn có tin vào định mệnh không? Nhân duyên chúng tôi đã bắt nguồn từ khi tôi 4 tuổi. Hơn mười năm sau, tôi gặp lại anh. Cả hai đã không nhận ra. Phạm Tiểu Đặng Dương Hân- Lê Phúc An Đức Khánh Hân - Khánh [Cốm - Gốm] (CG)…

52Hz

52Hz

127 7 9

"Mỗi lần nhìn thấy nó là tôi lại ngại, vừa muốn gần nó vừa không, vừa muốn nói chuyện vừa không, vẫn là cảm giác bồi hồi như khi còn thích. Là sao nhỉ, tôi cũng chẳng biết nữa, cứ thế gục mặt xuống bàn mà chìm vào giấc ngủ ..."…

Thanh xuân ai không hoang phí - Thẩm Duy Biện

Thanh xuân ai không hoang phí - Thẩm Duy Biện

7,626 2,326 75

Tên gốc: Thùy đích thanh xuân bất hoang vu/ 谁的青春不荒芜Tác giả: Thẩm Duy Biệt/ 沈唯别Thể loại: Thanh xuân vườn trườngEdit + Design: Ndmot99 🐬🐬🐬Nguồn convert: wikidth.netGiới thiệu: Thanh xuân có ai không hoang phí, và ai đã đi hoang phí thanh xuân của ai. Thanh xuân mỗi người đều không giống nhau, có bao nhiêu sắc màu, có bao nhiêu đần độn vô vị, chỉ riêng người đó mới biết.Cô, Thẩm Duy Nhiên, là một học sinh bình thường nhưng thanh xuân lại không giống những người khác, từ thời thiếu niên ngây thơ tới lúc trưởng thành, từ tình yêu tình bạn tới tình thân vĩnh cửu, mọi thứ đều là bi thương.Hoa đào nở là mùa tương ngộ, cánh hoa điêu tàn kia có lẽ sớm đã chú định bọn họ có duyên mà không phận. Ai là khách qua đường của ai, và ai sẽ vì ai mà dừng lại?P.s Trong truyện mình có dẫn theo link bài hát xuất hiện trong chương, các bạn mở wifi/3G/4G để nghe nha.…

Em muốn ngắm tuyết rơi trong lòng anh

Em muốn ngắm tuyết rơi trong lòng anh

396 61 32

Suốt quãng thời gian học cấp ba của tôi, thật ra cũng có nông nổi, cũng có một chút xíu kích động, nhưng phần nhiều là sự dè dặt chua xót kèm theo lạnh tận xương tuỷ. Đôi khi lạnh tựa như cơn mưa phùn cuối tháng mười hai, rõ ràng có thể chống chọi vượt qua mùa đông để ngênh đón nắng xuân đầu năm ấm áp, nhưng vĩnh viễn chẳng thể chạm tay được đến một mầm lá chớm nở. Tàn nhẫn nhất chính là tưởng chừng như có thể nếm một chút ngon ngọt khi trải qua biết bao chông gai, chờ đón mình thì ra là hy vọng tan biến như ảo giác.Nhiều năm nghĩ lại, vẫn là đau đớn đến không thở nổi.Có một câu tôi từng đọc được trên mạng, cảm thấy có hơi đồng cảm: "Em từ trước đến nay rõ ràng chưa từng có được anh dù chỉ là một giây, nhưng trong lòng em lại như thể mất đi anh cả ngàn vạn lần rồi."-- Đến cuối cùng, chờ đợi cô còn lại là bốn chữ "khổ tận cam lai".P/s: "Em muốn ngắm tuyết rơi trong lòng anh" là lấy ý nghĩa từ ước nguyện được ngắm đụn tuyết đầu đông ở một đất nước nhiệt đới, một điều tưởng chừng như không thể, mang ý nghĩa "Sau khi trải qua mọi thăng trầm gian khổ, em muốn cùng với anh, có thể thản nhiên ngắm nhìn thứ lạnh lẽo nhất, cũng là thứ mình yêu thích nhất."…

Perfect Match - Chúng ta là một đôi hoàn hảo

Perfect Match - Chúng ta là một đôi hoàn hảo

129 4 82

Một mối tình thời thanh xuân thật tươi đẹp, nếu bản thân không có may mắn để trải nghiệm được, thì bộ truyện này sẽ giúp bạn thoả mãn được nó. Yêu một người là hạnh phúc, được một người yêu là may mắn, được yêu và ở bên nhau là trọn vẹn, và cuối cùng, cả đời chỉ gặp duy nhất một người, là định mệnh.…

Em là tiểu tiên nữ của anh (phần1)

Em là tiểu tiên nữ của anh (phần1)

1,264 88 10

Trần Thuật kéo mũ lưỡi trai xuống, khàn giọng nói: "An Tĩnh cười với anh một cái".An tĩnh rụt rè đáp: "Em phải làm bài tập ".Trần Thuật khựng lại giây lát rồi âu yếm nói: " Anh làm giúp em, cái gì cũng chiều em hết" .DROPTác Giả: Ma MaEdit: susunsee…

Có thể không hả cậu?

Có thể không hả cậu?

8 1 1

Dành tặng người từng nằm rạp xuống bàn nhìn tôi học cả 5 tiết, người ngày hè năm ấy uể oải dụi đầu vào vai tôi, người miệt mài đi học thêm dù chẳng thi môn đó chỉ để gặp tôi, người lần đầu tiên cho tôi biết thế nào là yêu....Chỉ là vài dòng gửi người tôi đã từng yêu thương ở cái tuổi 17 ngô nghê ấy. Tạm biệt cậu - tuổi 17 của tôi...…

[Short fic] The Sorrowful Felicity -  Thuận Phúc

[Short fic] The Sorrowful Felicity - Thuận Phúc

92 8 2

Ủa rồi sao Tăng Vũ Minh Phúc lại crush Phạm Duy Thuận?Nếu ai hỏi Phúc câu hỏi này, cậu sẽ bịt tai lại rồi lủi đi trốn: "Hông biết gì hết trơn!"Nếu ai hỏi Trường Sơn câu này, hắn sẽ thở dài mà ngồi xích qua một bên, nhường chỗ cho bạn ngồi xuống, rót cho bạn miếng nước trà từ cái bình giữ nhiệt của mình, rồi trầm ngâm vài phút trước khi nói: "Tại hai con dê á!"…

Vị ngọt của Nama Chocolate

Vị ngọt của Nama Chocolate

5 0 3

Vị chocolate đắng ngắt tan trong miệng hắn, nhưng hắn lại thấy vốn dĩ cũng chẳng đắng tới vậy. Bàn tay trắng nõn của người con gái đặt lên trên môi hắn, nhẹ nhàng kéo sạch sẽ lớp phòng bị của hắn xuống, như miếng nama tan dần tan trong khoang miệng. "Lớp trưởng như vậy là đòi mạng tớ!"…

[Đang Edit] Tôi thấy sông Ngân - Vân Nã Nguyệt

[Đang Edit] Tôi thấy sông Ngân - Vân Nã Nguyệt

37,252 2,109 24

Tên truyện: Tôi thấy sông NgânTác giả: Vân Nã NguyệtThể loại: Hiện đại, vườn trường, hào môn thế gia, thiên chi kiêu tử, ngọt ngào, HE.CP: Cô gái giỏi đóng kịch xinh đẹp đáng yêu x thiếu gia làm việc ngông cuồngẢnh: Tâ[email protected]ới thiệu: Tại trường cấp ba dân lập Lâm Thiên toàn con nhà giàu, Ngu Tinh trước giờ luôn sống rụt rè nhút nhát bỗng nhiên bị chơi khăm đáng sợ.Đám bạn nhà giàu lấy tên cô để viết thư tình cho Thịnh Diệc.Nghe đồn đàn anh này ương ngạnh lông bông, ngông cuồng không sợ đất không sợ trời...Lại còn giận vui thất thường, khi cười mắt có đào hoa, kẻ nào dám trêu ắt sẽ gặp họa. Từ ấy, cô đành phải giữ mình cẩn thận hơn. Sau này vào một ngày nọ, Ngu Tinh gặp chuyện phải trốn vào địa bàn của người khác, tình cờ gặp gỡ một thiếu niên xa lạ. Người đó ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm khóe môi bị rách của cô gái trước mặt, cảm thấy thú vị: "Cô tặng tôi một nụ hôn, tôi trả đũa giúp cô, thế nào?"Ngu Tinh miễn cưỡng cười gượng: "Xin lỗi anh, tôi thích người khác rồi..."Sợ anh không tin, cô còn diễn như thật: "Anh biết người đỉnh nhất ở trường trung học dân lập Lâm Thiên chứ? Đàn anh Thịnh Diệc của chúng ta ấy, vừa đẹp trai lại còn phong độ, tôi muốn chết đi sống lại, muốn trèo đèo lội suối vì anh ấy!"Vừa dứt lời, thiếu niên khôi ngô liếm môi mỉm cười:"Vậy hả?" Đôi mắt đào hoa hết sức quyến rũ, "Trùng hợp quá, tôi chính là Thịnh Diệc đây."Anh thấy ngân hà, giữa bao la vô tận, chỉ có mình em là ngôi sao của anh. (*Chữ…

Năm Thứ Mười Một Của Chúng Ta

Năm Thứ Mười Một Của Chúng Ta

3 0 2

Vào hai năm trước, gia đình Đào Mạn Yên đột ngột chuyển đi thành phố khác sinh sống. Cô không có thời gian kịp chào tạm biệt Giang Trì Viễn, đây là điều để lại trong lòng người học bá lạnh lùng đó một khoảng trống qua hai năm vẫn chưa có lời giải đáp.Hai năm sau cô lại trở về chốn ấy, được nhập học vào khối 11 lớp A1 trường Trung Học Đông Hoài. Lại được giáo viên chủ nhiệm phân ngồi vào vị trí cạnh Giang Trì Viễn nhưng cô lại vờ như chưa từng quen biết cậu.Nhưng làm sao cậu có thể quên được ánh mắt từng khiến cậu rung động cả một mùa hè năm mười bốn tuổi?Một người giả vờ đã quên. Một người giả vờ không để tâm.Rốt cuộc là thời gian trôi qua... hay tình cảm vẫn chưa từng rời đi?…

[Edit] Em Có Thể Nhìn Thấy Anh - Ôn Tiểu Ôn

[Edit] Em Có Thể Nhìn Thấy Anh - Ôn Tiểu Ôn

3,605 166 5

Edit: Du DuCV: Wikidich-----------------Văn án:Đại học AVườn trường 10h rưỡi, trống trải không bóng người.....Tô Chỉ ra khỏi thư viện, bung dù đặt trên vai.Tò mò lẫn sợ hãi bước vội bước vào vườn cây nhỏ ven hồ...."Này, anh đi nhanh như vậy làm gì?"Một tiếng cười nhạo lạnh lùng vang lên, Tô Chỉ dừng bước chân một cách khó khăn............."Tôi là người tốt?"Người đàn ông nắm lấy cằm cô, sau đó in xuống một nụ hôn."Nhớ kĩ, đừng tâng bốc đàn ông.""Hoàn toàn ngược lại."Một câu chuyện ngắn, một chút hồi hộp, một chút ngọt ngào.-----------------Nhân vật chính: Lục Lăng, Tô ChỉNhân vật phụ: Hà UyểnThể loại: Hiện đại , HE , Tình cảm , Gương vỡ lại lành , Đoản văn , Đô thị tình duyên, Thanh xuân vườn trường, Mùa hoa mùa mưa, Thiên chi kiêu tử.…

Tìm được cậu rất khó

Tìm được cậu rất khó

78 0 4

" Tớ không phải là Nam Thư đâu. Có gọi nhầm không Khoa ?" Nam Thu mở mắt bất ngờ, đối diện trực tiếp với ánh nhìn của cậu ta và nhoẻn một nụ cười nửa miệng. Lúc này, Đình Khoa đang cúi đầu xuống, chiếc kính cận khẽ nghiêng, đụng trực tiếp vào mắt kính của Thu. Khoảng cách gần như hiện tại không khỏi khiến tim cậu như vừa run lên.Một làn khói bay đến, phả trực tiếp vào mắt và khiến tròng kính mờ đi. Sự xuất hiện bất ngờ của nó khiến cậu giật mình và thôi nhìn vào mắt cô gái, vội vàng đứng thẳng dậy. Khoa đi giật lùi về phía sau, tay trong vô thức đưa lên xua đi làn khói có mùi ngọt nhàn nhạt kia tản ra xung quanh.- " Cậu hút thuốc à ? " Đình Khoa nhíu mày hỏi, tay vẫn không dừng động tác vừa rồi.- " Bị cậu phát hiện rồi. Hiếm khi thôi nên đừng nói với ai. " Thu vứt điếu thuốc mới cháy một đoạn nhỏ xuống đất. Sau một cú dẵm và xoay nhè nhẹ trên nền gạch lạnh, ánh sáng cùng khói từ từ tắt hẳn.Nam Thu chậm rãi đi về phía cậu bạn đối diện : " Có ấn tượng xấu rồi ? " Sau đó lạnh nhạt lướt qua nhanh chóng, hướng về phía nhóm bạn đang đứng ở phía xa. Bước chân đó như không hề do dự, và cũng chẳng hề bận tâm đến người đang đứng đằng sau.Đình Khoa đột ngột chạy theo, chớp mắt đã đi song song với cô. Cậu ta chỉnh lại cái kính và nói : " Xấu thì cũng là ấn tượng. Thu biết đấy, người gây ấn tượng với Khoa rất hiếm. "_____________________________________________________Một câu chuyện tình cảm học đường bình thường, không có gì đặc sắc. Rảnh rỗi nên lấy cảm hứng từ chuyện của những người xung quanh.…