Một cuộc sống tưởng chừng bình dị và vô vị biết bao, tưởng chừng những ngày tháng sẽ trôi qua một cách lặng lẽ và nhạt nhẽo. Rồi một ngày em xuất hiện một cách thật bất ngờ đem đến cho tôi, một kẻ luôn mờ nhạt mọi thứ lại bùng lên một niềm hi vọng, một mục tiêu mới và hành trình mới đầy màu sắc của tôi........…
"có thể" - nó không hẳn là một câu trả lời, cũng không hẳn là một lời từ chối, nhưng...nó chắc chắn không phải là một lời đồng ý. nói thẳng ra là, minho không muốn làm han jisung buồn nên mới thốt ra từ " có thể " ấy thôi, chứ bản chất thì nó được xem như là một lời từ chối rồi. dù biết là đau thật đấy, nhưng đôi lúc mập mờ như vậy còn tốt hơn...!* lưu ý : fic này được lấy cảm hứng từ 7749 minsungers viết fic mà tui đã từng đọc nên thể loại trộn lên tùm lum tùm la luôn, mong mí bồ thông cảm nkaa~…
------------------"Hoan Quý Phi, xin tha mạng cho thiếp""Hoan Quý Phi, ta hận ngươi""Hoan Quý Phi, làm ơn, tha cho ta, tha cho ta và hài tử, làm ơn""Hoan Quý Phi, ác phụ nhà ngươi sớm sẽ có báo ứng""A, báo ứng? Bản cung chờ báo ứng"-------------------"Nương Nương cẩn thận!!!! ""Diệp Lật Tề, coi chừng té"-------------------"Diệp Lật Tề, làm ơn giúp ta""Diệp Lật Tề, cứu ta""Diệp Lật Tề, ta đau quá""Diệp Lật Tề""Cô là ai? ""Đẳng Ỷ Thước"--------------------"Ta...là ai? ""Bẩm, nương nương là Hoan Quý Phi""Ngươi nói, ta là ai? ""Dạ... Bẩm... Nương nương danh Đẳng Ỷ Thước"--------------------"Hoàng Hậu Nương Nương, vạn phúc kim an""Hoan Quý Phi, hồi phục rồi sao? Dung mạo lại thêm phần xuân sắc"--------------------"Hoàng Hậu, thận trọng , đừng lại đây, ta và người đều cùng hầu hạ Hoàng Thượng, nếu để ngài biết ta và người.... Sẽ... Ưm.. ""A Thước, đến y phục cũng không có, nói gì là giữ phẩm hạnh, nàng nói thế nào ta không động được đây, chi bằng bồi bản cung""Không được!"--------------------"A...a...hah... " Thân thể mỹ nhân đã đỏ ửng dựa sát trên bề ngọc sàng, ngọc thủ vịn chặn uốn éo khó khăn rên rỉ cúi thấp khuôn trăng như nhung lụa ép chặt. Hướng trên, nữ nhân vùng đồi căng mọng đung đưa khẽ chạm ma sát lên tấm lưng trần của nàng, khiến nàng run rẩy vịn lấy y. Giọng nói của y trầm khàn :"Đẳng Ỷ Thước, ta không cho phép nàng rời bỏ ta." Dứt lời, ngọc thủ càng gay gắt vịn chặt hoa huyệt ướt át, từng đồi thịt chật hẹp bó buộc lấy từng tấc ngón tay thon mịn, dịch mật nhớp nháp theo đó mà chảy tràn xuống da thịt mát lạnh.…
sự nghiệp vĩ đại của Zen khi phát minh ra cỗ máy thời gian, nó là bước tiến lớn trong cuộc đời của anh khi giúp anh đạt được thành công trong sự nghiệp phát minh của mình.Ngoài ra đó còn là phát minh đã giúp con người tiếp cận được với toàn bộ nơi trên thế giưới này.…
Nàng có hành động, có thực lực, nhưng là vận khí không tốt, làm hết thảy một lần nữa bắt đầu, thiên thời địa lợi nhân hoà, mọi sự đã chuẩn bị thời điểm, lại hội tạo nên như thế nào một cái siêu cấp siêu sao?…
kể về nhân yukino saichi một cậu thiếu niên ít nói trầm tính , có mâu thuẫn , sung đột với gia đình, trên trường cậu không có bạn bè, một hôm cậu gặp được một cậu thiếu niên chạt tuổi dưới gốc cây anh đào cậu thiếu niên ấy đã thây đổi cuộc đời nhàm chán của yukino thể loại BL , càng ngày càng ngọt…
Trong một lúc, bây giờ, Tsuna quên đi cảm giác hạnh phúc bình thường. Bắt nạt đã phá vỡ anh ta và anh ta luôn đeo mặt nạ làm cho anh ta có vẻ như anh ta hạnh phúc. Nhưng Reborn đã mang lại cảm xúc cho tia sáng của mình với cuộc sống. Và có lẽ đã đánh cắp trái tim anh. Tsuna sẽ thú nhận hay giữ mặt nạ của mình? R27 fluff oneshot. Khr không thuộc về tôi.…