Đơn giản là tôi muốn tập tành làm thơ nhưng không biết viết ở đâu. Đột nhiên BÙM, quyển này ra đời =))Lưu ý:- Thơ tào lao- Thơ dở vcl- Tốc độ update chậm hơn cả ốc sên- Mong bạn đừng mang thơ tôi đi đâu, tôi bùn tôi khók đấy =)))Yeah, thế thôi.P/S: Ảnh tôi nhặt được trên pinterest.…
vào một ngày không nắng không mưa, không hẹn mà gặp tớ đã gặp được một điều làm thay đổi cuộc sống của mình. Đó là thứ mà chúng ta luôn dùng nó để giao tiếp với nhau, nó mang đến cho chúc ta một cảm giác hạnh phúc nhưng cũng có khi đau buồn. " Văn chương" là một thứ gì đó khiến chúng ta chìm đắm vào nó một cách vô thức và tớ đã vô tình đắm chìm vào nó rồi thật hối hận khi không thể gặp điều đấy sớm hơn. Và sau đây là một tác phẩm giống như một thể loại hồi kí khi một lần ngẫu hứng viết về một cô gái nhút nhát nhưng cũng rất tự tin, mạnh mẽ nhưng cũng rất yêu đuối và người con gái đấy chính là tớ. Liệu cậu có thể dành chút thời gian của mình để đọc những dòng bọc bạch này của tớ không?…
Kỳ Hâm - viết vào tháng 6 - những ngày mình không ổn. - một phần nào đó, mình đã ghi chép ký ức và ước nguyện của mình vào đây, là một phần của tâm hồn mình. - một bé con đối với mình là đặc biệt, không hoàn toàn là tâm đắc, nhưng bởi vì ở đây ghi chép tâm hồn mình, nên mình thương bé con này nhiều. - không hẳn là fic, chỉ là ngẫu hứng khi mình thấy tấm hình (bìa) của anh Mã. - toàn bộ là ý tưởng của mình, thật ra mình vẫn chưa ưng lắm đâu, cũng không biết phải gọt giũa thế nào thì mình mới hài lòng, nhưng mà thôi, hôm nay Thất tịch, xem như là một món quà nhỏ dành cho nơi này. - OE (có lẽ). sẽ để là "đang hoàn thành", vì không biết trong tương lai mình có hoàn thiện được hay không, nên ye, dù sao đây cũng là bé con mình yêu. - nhân vật không thuộc về mình.…
Tác giả: Thử Ninh Tình trạng bản raw: Full (125 chương)Lưu ý:1. Sách hiện đã xuất bản.2. Truyện có 2 kết cục là BE và HE 3. Nhà dịch chưa nhận được sự đồng ý của tác giả, phiền không mang đi chuyển ver, phục vụ mục đích có lợi nhuận. 4. Văn minh khi đến đọc truyện. Tóm tắt bằng một câu: ngược văn nữ chủ xuyên không máu chó, không bàn tay vàng. Văn án: Không có hệ thống, không có bàn tay vàng, mang theo một chiếc cặp lớn và một cặp kính, chỉ sau khi tốt nghiệp năm thứ ba trung học cơ sở, Ninh Đào đã xuyên không đến một thế giới tu chân. Câu hỏi đầu tiên đặt ra trước mắt cô gái nhỏ là làm thế nào để tồn tại trong thế giới tu luyện này, nơi ánh kiếm bay khắp nơi.Điều đáng thương hơn nữa là kính của cô bị vỡ, nhìn xung quanh không phân biệt được đâu là người, đâu là động vật khi cách xa cô tầm 50 mét.Để tồn tại, Ninh Đào đã đồng hành với Thường Thanh Tĩnh, một đạo sĩ nhỏ rất ngầu khi tình cờ gặp trên đường đi.Tình cảm thời thiếu niên là chân thành và ấm áp. Vì tình yêu với chàng, Ninh Đào có thể bình tĩnh mà đi theo chàng suốt chặng đường, và cẩn thận tưởng tượng một ngày nào đó, Thường Thanh Tĩnh sẽ có thể quay đầu nhìn lại và nhìn thấy cô ấy.…
đưa cậu vào con đường khám phá tâm trí và trái tim tớ.một chút trải lòng và vài bài thơ tớ đã viết cho tình đầu.nơi để tớ lưu giữ những con chữ của riêng bản thân.…
Chỉ là lúc mình lục lại messenger của acc facebook cũ thì thấy đoạn tin nhắn của mình với một bạn fanboy cùng fandom. Mở ra đọc lại thì nhiều kí ức ùa về. Mình thử inbox nhưng không có hồi âm, chắc bạn ấy bỏ acc đó cũng đã lâu rồi. Thôi thì một chút cảm xúc thôi thúc mình viết lên oneshot này, đổi gió một chút rồi đọc bộ kia nhé 😂…
Tiểu thuyết Ngôn Tình luôn được mọi người yêu thích vì nam chính ngầu lòi và nữ chính bạch liên hoa? Quả nhiên là vậy, chẳng một ai để ý tới nữ phụ - nhân vật có lẽ bị ghét nhất trong Tiểu thuyết Ngôn Tình. Đôi khi có ai tự hỏi, nữ phụ tranh giành nam chính để làm gì?…