Nhận xét của meoconlunar:"Truyện đọc cảm động và sâu sắc Hiếm có người đàn ông nào lại yêu thầm lặng và đầy trách nhiệm như Mộ Phong, anh không bá đạo, mà ôn nhu làm tan chảy sự bất lực và lo sợ trong lòng người đàn bà anh yêu."…
Tôn trọng bản gốc - Đây là truyện đam mỹ nhưng mình vẫn luôn lấy từ bản gốc ra và thay đổi thành truyện của mình, mình không thay đổi tính cách nhân vật quá nhiều chỉ là thay đổi tình tiết rồi từ đấy cảm xúc thuận theo, mình không làm gì quá khác bởi vì mình rất thích bản gốc, nó là tình bạn của một nhóm bạn nhỏ nên mình không muốn gầy dựng lên nhân vật quá đổi khác hay là những gì quá tiêu cực về nhân vật, chỉ là chuyện tình của Chaien x Suneo, Dekisugi x Nobita mà thôi…
Artist: Nhiều artist (và repost dưới sự cho phép)Translator: Lam Dực (Quạ)Editor: Tự thân vận độngTình trạng: Hoàn ThànhSố chương: 57______9/7/2019 - 17/3/2020Hành trình của chúng ta ở đây là kết thúc, nhưng tình yêu với Băng Thu, tôi sẽ giữ mãi trong lòng.Cảm ơn Lạc Băng Hà và Thẩm Thanh Thu, cảm ơn tác giả, cảm ơn artist và những người đã cùng tôi đi quãng đường này.…
Tôi thu gom đồ đạc vào chiếc ba lô.Khoác hờ chiếc áo bò bụi bặm, tay cầm chặt quai cặp nặng trịch.Tôi đóng lại cánh cửa căn hộ sẽ không bao giờ mở ra nữa, đi bộ đến trạm dừng xe buýt......Không gian vắng lặng đến hiu quạnh. Có lẽ tôi là người đón chiếc xe sớm nhất. CHỈ MÌNH TÔIÔm chiếc ba lô trước ngực, tôi ngồi vào hàng ghế cuối. THẬT TRỐNG TRẢIChiếc xe bắt đầu khởi hành rồi!Tôi đưa mắt liếc nhìn những hàng ghế trống phía trước, chiếc xe rung lắc thật dữ dội.Có lẽ quãng đường không dễ dàng như tôi mường tượng.Chợt ánh mắt tôi dừng trên khung cửa kính, mờ quá!Khung cảnh nhoè đi đến đượm buồn. TÔI ĐANG KHÓC SAO?Không hẳn. Tôi quên không đem theo kính thôi.Tôi im lặng đến khi xe buýt đến trạm dừng tiếp theo đón khách.Một vài hành khách bước lên xe với những chiếc va li nặng nề.Tôi bớt cô đơn rồi!Nhưng họ rời đi nhanh quá!TÔI LẠI CÔ ĐƠN RỒI!Tôi quyết không nhìn lại phía sau nữa.Nhưng chiếc gương xe cứ rọi lại cả quãng đường đã qua và hai bên lề lạnh lẽo.Tôi nhắm mắt.Chiếc xe dần đi chậm lại, vài tiếng còi vang lên não nề buộc tôi phải mở mắt. Tôi biết chuyến xe đã tới trạm cuối cùng, nhưng tôi chẳng thể đứng dậy nổi.TÔI ĐÃ BỎ RƠI THỨ GÌ LẠI PHÍA SAU SAO?Cửa xe hé mở. Một người soát vé tiến vào báo cho tôi xuống xe.Tôi lưu luyến quay mặt lại.Tôi nhận ra......TÔI ĐÃ BỎ QUÊN CHÍNH MÌNH MẤT RỒI...LƯU Ý: TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI TẠI WATTPAD.KHÔNG REUP KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.…
"Dưa chuột với sữa thì ra cái gì? Nghe thôi đã thấy không hợp rồi.""Ai nói bọn này không hợp? Ít nhất có thể làm kem dưa chuột healthy biết chưa?"Couple: Neo x LouisThể loại: ABO, niên hạTình trạng: đang tiến hànhNhân vật không thuộc về au nhưng fanfic này thuộc về au. Vui lòng không sao chép, chuyển ver, re up, hay mang đi đâu khi chưa có sự đồng ý 🥒🛩…
Nàng thế nhưng lại cứ ngủ như vậy, mặc kệ ngoài kia có xảy ra chuyện long trời lở đất gì, nàng vẫn chỉ ngủ. Ấy thế mà chỉ ngủ không thôi cũng có thể thu hút sự hứng thú của người thừa kế duy nhất của gia tộc Nam Cung gia. (Đây là truyện t edit lại tiếp tục của 1 bạn có tên meoconlunar, vì t thấy truyện rất hay mà k thấy chap 2-5 của bạn ấy nên t edit lại cx như dịch tiếp những chap bạn ấy k có )…
TRUYỆN GỐC CỦA PHIM "KHÓI LỬA NHÂN GIAN CỦA TÔI" (DƯƠNG DƯƠNG - VƯƠNG SỞ NHIÊN ĐÓNG CHÍNH)"Không có gì khiến trái tim con người ta đau đớn hơn tình cảm."Cô hy vọng xa vời, mong mỏi sẽ có một người vượt qua muôn nẻo đường đến để yêu cô, gõ cửa tòa thành tĩnh mịch trong cô: "Tôi có thể bước vào không?". Khi đó, cô sẽ mở cửa cho anh: "Vậy sau này anh không được bước ra đâu nhé!".Anh nói: "Được."Thế là họ bên nhau mãi mãi.Đây vốn là đạo lý vô cùng đơn giản, nhưng khi ấy cô không hiểu rõ được lòng mình, nhẫn tâm xua đuổi anh, còn im hơi lặng tiếng cõng theo tòa thành của mình chạy trốn suốt mười năm. Có điều, sau này cô chợt phát hiện, tòa thành trong lòng từ đó cũng không mở cửa thêm lần nào nữa.Cửa ải kia phải dùng mười năm đánh đổi, chỉ chờ người ban đầu lặn lội vượt đường xa, không màng sương gió đuổi theo bước vào.…
Một tác phẩm mà cygnab viết mấy tháng mới xong, ép viết mới xong =))Vẫn là, OE hay SE tùy cảm nhận của mỗi người^^"Sau một khoảng thời gian dài bên nhau, Trương Gia Nguyên vẫn yêu Châu Kha Vũ như thuở ban đầu, nhưng Châu Kha Vũ thì không chắc về cảm xúc của mình" Plot lấy từ: https://prompt-tieng-viet.neocities.org/incorrect%20quotes.html…
Sau khi kết thúc giải Kanto đã có một sự cố xảy ra với Echizen Ryoma-cậu nhóc hoàng tử hay em út Seigaku. Cùng lúc đó có một nhân vật bí ẩn xuất hiện có khả năng nhìn được kí ức của mỗi người nhưng cho đến nay thì người biết đc bí mật đó chỉ có một người…
❝Bình thường thì thông minh lắm mà lúc vào chuyện thì tự nhiên ngốc xít hẳn ra. Kim Jungwoo hờn Jung Jaehyun gì đâu á!❞•Category: ABO•Pairing: Omega stress level 7779 Kim Jungwoo x Alpha đờ đẫn không hiểu sự tình Jung Jaehyun. •Có sự góp mặt đầy hề hước của Alpha hệ chơi lớn Kim Doyoung và Omega hệ chơi bé Lee Taeyong.•Author: @Harayuki•Link to the original: : https://archiveofourown.org/works/28481559Lần này hong phải pỏn nha, fic chu choe lắm =))))…
Đây là một thiên cái gì đồng nhân đều có thể xuất hiện, nhưng là nam chính cơ bản đều rất đen rất quỷ súc nhanh xuyên văn 【 ngược ], ngươi nặng miệng sao? Nặng miệng thì tới đi! Tạ ơn lá trà đồ trải trang bìa, a a đát…
Tất cả tựa như cánh bướm, lặng lẽ đập cánh như vũ bão.Vì tôi luôn đối đầu với cậu nên cô ấy mãi là người ở bên cậu.Vì tôi luôn là kẻ kiêu ngạo nên cô ấy mãi là nàng thơ trong tâm trí cậu.Vì vạch xuất phát tôi cũng đã trái với cậu nên ngay cả khi quay về con số 0 cậu vẫn chọn cô ấy là vạch xuất phát của riêng mình.Tôi âm thầm giúp đỡ cậu qua tai ương nhưng liệu cậu có nhớ đến tôi không? Tôi sẽ mãi là giấc mộng như hồ điệp nhẹ nhàng bay vào quên lãng?Warning: Ran không hẳn là người tốt nhưng cũng không xấu, không hắc hoá, tất cả chỉ là hành vi của cô gái mới lớn. Không yêu xin đừng nói lời cay đắng.…
Tác giả : ThatyThể loại : Np, cung đình tranh đấu, hơi máu me bạo lực. Bạn công có một 'đồng nghiệp nữ' xuyên là vương phi của mình. Mỹ công cường thụ.Tình trạng : Chính văn hoàn + Phiên ngoại…
Mọi dòng nước trên thế gian rồi sẽ tụ lại, quện vào nhau trong màn mây ẩm của Bắc Băng Dương và sông Nile - Phép so sánh đẹp đẽ mà cổ xưa ấy khiến khoảnh khắc này trở nên thiêng liêng vô ngần. Cho dù bước chân rong ruổi khắp miền, mỗi nẻo đường ta qua đều dẫn lối ta về nhà.- Hermann Hesse.…