NGƯỜI MỘT NHÀ
.…
Ngẫu hứng đêm khuya...…
Chào mừng bạn đã đến với thế giới của hồi ức, nơi mình sẽ gửi gắm sự hoài niệm của mk về 1 thời xưa cũ...…
Seulrene is love…
Nghiêm cấm các ông bố đang mang thai, trẻ em đang cho con bú và các con người NGHIÊM TÚT.…
Gồm những truyện ngắn không liên quan đến nhau được viết những lúc buồn buồn :)…
HE nhaa mình viết tại otp đang suy😭 Xa nhau có tốt cho cả haii?Đây là tưởng tượng của tớ thoi ạa!!…
'Together, in joy and in sorrow' "Nếu tôi thực sự bỏ mạng tại đây, Shizu-chan, trả lời tôi một câu-""Câm ngay! Tao đếm tới 3 thì phải chạy nhanh đi nghe không??!!"Izaya nhướng một bên mày rồi chỉ tay xuống chiếc xe lăn dưới thân."..." Shizuo chỉ trầm mặc."Vậy thì lăn nhanh lên"---Ba năm sau vụ lộn xộn tại Ikebukuro, Izaya giờ đây phải ngồi xe lăn và định cư ở một nơi thật xa khỏi Ikebukuro như đã hứa. Vẫn ám ảnh một tình yêu dành cho nhân loại, vẫn sở thích giật dây người khác, vẫn chuốc lấy đầy rẫy kẻ thù vào người, ngay cả quản gia riêng cũng muốn giết chết hắn. Thế nhưng 'kẻ thù' à? Hắn cảm thấy chột dạ, hắn luôn rất muốn hỏi một câu mà có lẽ chỉ 'người đó' mới thể trả lời. Vừa hay Ikebukuro lại xảy ra một loạt vụ án kỳ lạ, hắn lại có một cái cớ hoàn hảo để quay trở về...___Đôi lời: Phần này tui viết tiếp theo phần cuối anime, nối tiếp sau bản light novel "A Sunset with Orihara Izaya" của tác giả, LN này có đề cập về lý do Izaya ngồi xe lăn là do ổng bị chấn thương tâm lý nên không đi lại được vậy thôi, nếu trị liệu thì vẫn có thể đi lại chạy nhảy bình thường á, nhưng ổng muốn để vậy xem như sự trừng phạt cho tội lỗi của bản thân thôi :'> cái này để tui deal với ổng nha 🤣 ngoài ra các nhân vật lạ lạ trong này tui cũng lôi từ LN trên ra luôn, nên tui sẽ giải thích rõ hơn trong truyện nha. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ tui <3 Fandom Shizaya mãi đỉnh 🥺___- Author: BBunn069- Thể loại: Boys love, Yaoi, Action, Romance, Horror, Comedy, Supernatural- Disclaimer: Bìa với nội dung là của tui, bản quyền là của tác giả…
Seulrene is real <3…
Bắt nguồn từ tám năm trước, trong một chuyến về thăm quê của mình, Thuận đã bắt gặp một chiếc bảng đen được để ở trên cái ghế gần dòng sông.Tò mò và lạ lẫm, Thuận đã mang chiếc bảng ấy về nhà dì Thu, người dì đang cho cậu ở nhờ. Suốt buổi tối hôm ấy, Thuận lấy phấn vẽ vời lên bảng và ra vẻ khoái chí lắm. Rồi cho đến khi cậu bắt gặp được dòng chữ : " Gửi tặng Điền Như, sinh nhật bảy tuổi vui vẻ!" cậu đã...Sau khi nghĩ kĩ, Thuận đã mang trả chiếc bảng lại chỗ cũ và ghi thêm lên bảng:" Của cậu để quên nè, lần sau giữ cẩn thận nhé!" và rời đi.Sáng hôm sau khi quay trở lại chơi, một điều bất ngờ đã xảy ra. Chiếc bảng đen vẫn còn đó nhưng khác ở chỗ có thêm một dòng chữ được viết bằng phấn rất nhẹ nhàng ngay ngắn và đẹp mượt mà : " Cảm ơn nhen!" Sau đó một chuỗi các ngày dài tiếp theo Thuận và cô bé tên Điền Như kia vẫn trao đổi với nhau qua chiếc bảng ấy. Những năm tháng thơ ấu ấy của Thuận thật đẹp biết bao nếu như mùa hè năm ấy không chóng kết thúc như vậy. Cậu phải rời xa quê, quay lại thành phố để chuẩn bị cho năm học mới. Trước khi rời đi, cậu vẫn không thể gặp mặt người bạn quen qua chiếc bảng đen một lần. Cậu lấy làm tiếc lắm. Nhưng điều gì đến cũng phải đến...Cậu rời đi mà không kịp nhắn lại lời tạm biệt...Tám năm sau, hoá ra người mà cậu luôn tìm kiếm lại là...…
Những câu chuyện học đường hư cấu…
Tên truyện (gốc): 江封余火对丑眠Tên truyện (tạm dịch): Tàn Lửa Bên Sông Vương Giấc NồngTác giả: Hà Đại Nhân 何大仁Người dịch: Thẩm Dật Giang (Dra~ Team)Tags: đam mỹ, namxnam, 1v1, tình trai, HE, xuyên không, giới giải trí, dị năng, quân sự, chủ thụ, đô thị, hiện đại, sảng văn...Sơ lược vắn tắt 1:Công tử Vũ Hoạch vì bảo vệ nhà vua cùng lê dân trăm họ rút lui trong cuộc chiến bảo vệ đất nước, đã bị một kiếm của quân địch đâm vào tim.Khi tỉnh lại thì đã trở thành một diễn viên hạng ba Dư Hoả trong thế giới xa lạ. Còn nhặt được một chú cún tên Xấu Hề.Kết thúc một tuần điều hòa hơi thở, Dư Hoả thu lại khí kình xao động dồi dào, chậm rãi mở mắt:Đời trước, Vũ Hoạch chết vì nước nhà. Đời này, Dư Hoả phải sống vì bản thân.Sơ lược vắn tắt 2:Trước khi gặp Dư Hoả, Giang Phong cho rằng mình là người lính ngầu nhất thế giới, đánh khắp thiên hạ không đối thủ, vác súng thôi cũng đẹp trai nghẹt thở;Sau khi gặp Dư Hoả, anh mới hay cái gì là ngôi sao sáng nhất bầu trời, gặp lại công tử ắt lỡ dở cả đời, từng vì sao tỏa sáng lấp lánh.Giang Phong: "Vợ ơi, em đẹp quá đi. Mặt đẹp, tay xinh, mông cũng... úi úi... ui da ui da... anh biết lỗi rồi mà vợ, em thả tay ra đi..."Là một đàn ông sắt thép gang gang chính hiệu, Giang Phong cho rằng đã đánh trận là phải chiến nhất, uống thứ rượu cay nồng nhất, cũng như tìm một người bạn trai tài giỏi nhất.Ừm là vậy đó.…
Thể loại: Hiện đại, ôn nhu thầy thuốc công, đơn thuần thụ, tiểu thụ rất nghèo, nhà tiểu công rất phú, ấm áp. (30 chương)Văn án Một người nhát gan rồi lại kiên cường chỉ là một phụ thân.Một người là cường thế thiên tài thầy thuốc.Một người là trong nhà người ta bị bỏ quên rất đáng thương.Một người vốn là nhà rất giàu.Hai người tại trong cơn mưa ngẫu nhiên gặp nhau.Làm cho trái tim hai người gắt gao cùng một chỗ.Mặc dù trong đó có cũng có sóng gió.…
"Chờ em... một chút nữa thôi..."Writer (Tác giả): #BiGenre (Thể loại): Fanfiction, Oneshot, Hanahaki, boyxboy.Pairing (CP chính): Yoonjin/SIN👉 Nhân vật không thuộc sở hữu của chúng tớ. Tất cả các tình tiết trong truyện đều được xây dựng từ trí tưởng tượng.👉 Vui lòng không đem, mang, vác tác phẩm đi nơi khác mà không có sự cho phép của team.…
/vay thi chung ta la gi?//khong la gi/…
(Hình ảnh trong truyện chỉ mang tính chất minh hoạ) _ Mau ...mau lên!Có một đứa bé còn sống !!!! (Ồn ào...)_Một chiếc xe hơi lật đổ dưới bờ biển....Ba...mẹ...chị hai....Tỉnh dậy nào!!! Mọi người bị làm sao vậy???Đừng bỏ con mà!!!!!Con sợ lắm ! Đừng đừng mà.KHÔNGGGGG!!!!…
gemütlich /ɡəˈmo͞otlik/ (tiếng Đức): một cảm giác ấm cúng đặc thù, dùng để mô tả cả về hoàn cảnh vật lí - được rúc mình trong một nơi ấm áp, giản dị, bao quanh bởi những người bạn tốt - và trạng thái cảm xúc khi được "hiểu thấu" , được dỗ dành.(nguồn dịch tham khảo từ bạn Minh Thanh | fb https://m.facebook.com/groups/1988191741413952?view=permalink&id=2574819936084460)…
Couple: Võ Hạ Vy × Lê Hoàng Nhật Anh---------------------------"Tôi bước tới,ngó đầu vào ngắm nghía xung quanh một vòng, trước mắt tôi là khung cảnh hoàn mĩ chả khác gì mấy bộ phim ngôn tình cả. Lê Hoàng Nhật Anh đang nằm gục mặt xuống bàn, đôi mắt nhắm chặt, đôi môi hờ hững, mái tóc nhẹ bay trong gió thoảng , có vẻ như đã ngủ, thật tình chả hiểu sao đến cả lúc ngủ trông nó vẫn đẹp trai, cuốn hút thế chứ, dường như trong căn phòng đìu hiu vắng bóng người, nó là thứ duy nhất rực sáng hẳn lên, đúng là người đẹp thì làm gì cũng đẹp mà.Tôi không định đánh thức nó nhưng khổ nỗi tôi để ô ngay cạnh chỗ nó, định bụng chỉ bước tới lấy cây dù rồi bỏ về, ai dè mắt tôi cứ dán chặt vào nó, chẳng mấy khi được ngắm người đẹp thế này, nhìn một chút chắc cũng không sao đâu nhỉ?Tôi rón rén lại gần chạm vào mái tóc của nó, mềm mại, mượt mà, thậm chí còn rất thơm nữa chứ, cứ như thế này thì tôi chết mê chết mệt nó mất, tôi trượt tay vuốt tóc nó lên thì đột nhiên một cánh tay giữ chặt lấy cổ tay tôi."Hạ Vy thích ngắm tao đến thế cơ à?"Nó chầm chậm mở đôi mắt ra, lim dim như đang còn ngái ngủ ngước lên nhìn tôi rồi kéo tôi lại gần nó cho đến khi mặt chúng tôi chỉ cách nhau có vài centimet. Nó hành động nhanh tới nỗi tôi còn chưa kịp phản ứng."Mày có nhiều hành động dễ thương hơn tao nghĩ."Nó cười khúc khích, tỏ ý trêu chọc, một cảm giác ấm nóng lạ kì cứ khiến tim tôi không kìm được mà loạn nhịp, tôi bối rối, cố ra vẻ bình tĩnh đáp lại:"Tao dễ thương hồi giờ mà!".--------------------------------…