Công : chiếm hữu tâm cơ ( 30 tuổi)Thụ: ngốc nghếch hay dỗi (18 tuổi)Thể loại : Đam mỹ Tình trạng : chưa hoàn Ta là một tên người hầu ..mọi người thường gọi ta là đồ ngốc Chỉ có thiếu gia là không chê ta ngốc ,đối xử ôn nhu dịu dàng với ta ta dần dần yêu thiếu gia..cho đến khi chết lặng khi nghe tin thiếu gia sẽ kết hôn ..Ta ngu ngơ quyết định mang bảo bảo đi trốn ..nhưng không ngờ thiếu gia lại bắt được ta giọng lạnh lùng ôm lấy ta rồi thì thầm vào tai ta " Ninh Bảo !ngoan ,đừng chạy chúng ta cùng nhau trở về ..ngươi mãi mãi là của ta "…
[Tầm công ký] Lương thê hiền phụTác giả: Phương Mộc ĐảnThể loại: Phản xuyên, đam mỹ, quân hôn, sinh tử, mặt than tự bổ não quân nhân công x dịu dàng tự suy diễn công tử thụVăn ánChương Sở Kha từ nhỏ đã không có phụ mẫu, sống nương tựa ở nhà bá phụ, bá phụ bá mẫu nhân từ, biểu ca ôn nhu phóng khoáng, biểu đệ biểu muội đáng yêu hiểu chuyện, tuổi thơ của y trôi qua thật yên bình. Chiến loạn diễn ra, con tàu buôn hàng của biểu ca gặp phải thủy tặc, biểu ca may mắn được ngư dân cứu sống. Đi dạo một vòng quỷ môn quan trở về, biểu ca càng thêm tài giỏi, khí thế càng thêm bức người. Nhưng... tại sao ánh mắt của hắn nhìn y lại mang đầy vẻ thù hận chán ghét như vậy?Chương Sở Kha từ khi sinh ra đã được nâng niu mà lớn, muốn mưa được mưa, muốn gió được gió, không có thứ gì cậu muốn mà không có được, kể cả người đàn ông kia. Cậu muốn người đàn ông kia, và phải có được bằng mọi giá, từ ý muốn chuyển thành chấp niệm, rồi hóa thành thù hận. Người đàn ông kia... khiến cậu hiểu rằng, không phải thứ gì cậu muốn đều có thể có được, anh thật lạnh lùng, thật tàn nhẫn, cho đến khi cậu chết, anh cũng không quay đầu nhìn lại một cái, rốt cuộc cậu trả giá đắc như vậy để được cái gì? Kha Kha: "Ông xã, chúng ta mau dọn đi thôi, tên Tần Dữ Hào kia sắp đến bắt em rồi, hu hu..."Tần Dữ Hào: ... "Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em."Kha Kha: "Anh sẽ đi đánh anh ta sao?"Tần Dữ Hào: "Khụ, có thể."Kha Kha: "Vậy anh có đánh lại anh ta không, em và con có thể giúp anh một tay nha."Tần Dữ Hào bị vợ và con muốn đánh…
Từ khi cô biết mình trót thương thầm nàng.Mỗi đêm không ngừng cô đơn suy nghĩ nên làm thế nào."Nên không đây nếu thành sẽ bi thương. Không thành kết cục chẳng khác gì khi mình không bên người mình yêu.""Nhưng nếu vì mình mà chị Ngọc phải đau khổ không.?""Lỡ như chị Ngọc cũng thích mình thì sao đây.?""Không được cuộc sống của mình thì mình là bản chính chẳng làm một bản sao bất kì nào."...Dòng suy tư ngày một nhiều nó muốn nổ tung lên được. Nhưng cô cứ nghĩ hoài không buông dù chỉ một chữ.Cô phải uống thuốc ngủ mới qua được đêm trăng này.Tác giả: Cô Phiễm @iamphiem*Lưu ý: Câu chuyện chỉ dựa vào một số chi tiết ngoài đời thực để viết lên truyện. Có một số chi tiết hoàn toàn không có thật.Trân trọng mời các bạn đọc.…
Tác giả: Ức Cẩm Convert: ngocquynh520 Editor: Serena Nguyen Thể loại: Cổ đại, HE Nguồn: Diễn đàn Lê Quý Đôn Giới thiệu 】 Làm một mỹ nhân, đời này nguyện vọng lớn nhất của Sở Tiểu Bắc chính là trà trộn vào giang hồ, sau đó thuận lợi vui vẻ gả cho Võ Lâm Minh Chủ, ăn ngon mặc đẹp, nhưng vạn vạn không ngờ, tiểu tử Kim gia sát vách lại luôn phá hỏng chuyện tốt của nàng. Sở Tiểu Bắc: "Tại sao ngươi không cho ta gả cho Võ Lâm Minh Chủ?" Kim Nguyên Bảo: "Không cho chính là không cho." Sở Tiểu Bắc: "Ta biết rồi, ngươi cũng muốn gả cho Võ Lâm Minh Chủ!" Kim Nguyên Bảo: ". . . . . ." Thật ra thì chính là một chuyện xưa về một Hỗn Thế Tiểu Ma Nữ như thế nào trà trộn giang hồ, gả Minh Chủ, xen vào đường đời của các thiếu hiệp. ╮(╯▽╰)╭ ^_^ Nội dung: thanh mai trúc mã kết hợp ân oán giang hồ. Nhân vật chính: Sở Tiểu Bắc, Kim Nguyên Bảo ┃ vai phụ: Công Tôn Liệt, Tô Mộ Bạch…
Tác giả: Phương Mộc ĐảnThể loại: Đam mỹ, phản xuyên, ác bá biến trung khuyển công x nhút nhát, ngây thơ thụ, sinh tửVào sinh thần 8 tuổi, Phương Huyên không hiểu vì sao mọi người đều đột nhiên thay đổi, mẫu thân lãnh đạm, phụ thân cay nghiệt, huynh muội tàn độc, hạ nhân cậy quyền ức hiếp.Cậu không biết mình đã làm sai chuyện gì, không phải chỉ vô ý dìm chết một con chó thôi sao, tại sao phụ thân lại đánh y, y đau quá, nhưng không ai xin tha giúp y cả, ngay cả mẫu thân yêu thương y nhất cũng lạnh lùng không thèm nhìn y một cái.Phương Huyên cũng không ngờ, đó chỉ là bắt đầu của những chuỗi ngày đau khổ về sau. Y bị nhốt vào nhà củi, phải làm việc thật vất vả, không được ăn no, còn luôn bị hạ nhân đánh đập. Nhưng y không thể phản kháng hay tố giác, bởi vì phụ thân sẽ không tin lời y, sẽ dùng roi quất y vì tội nói dối.Ngồi co ro vào một góc, y không biết tại sao lại thế này, chẳng lẽ y thật sự làm sai việc gì rồi sao, nếu vậy y nhận lỗi là được, đừng bán y đi có được không?Mệt quá, thật muốn ngủ, y ước gì mọi chuyện xảy ra trong mười năm qua chỉ là một giấc mơ, chờ khi y tỉnh lại, phụ mẫu, huynh muội đều vẫn yêu thương y, y hứa, lúc đó mình sẽ thật ngoan ngoãn, sẽ thật nghe lời.Mở mắt ra lần nữa, nhìn thấy người đàn ông kia, y thật sự không biết có người lại đẹp đến vậy, nhưng dù là mỹ nhân, thì cũng thật đáng sợ. Y sợ hãi co người nhìn người đàn ông kia, trong đầu nghĩ mình sắp lại bị đánh nữa rồi, chẳng lẽ suốt đời suốt kiếp y đều phải chịu dằn vặt, đau khổ như thế này hoài sa…