JingLuo | Bí mật.
Tướng quân Luofu có một bí mật.…
Tướng quân Luofu có một bí mật.…
♥️ Tựa gốc: หนี้รักในกรงไฟ🔥 Tác giả: Benjamin♥️ Người dịch: Bánh trôi nước🔥 Độ dài: chưa rõ♥ Truyện đang được chuyển thể thành phim・。.・゜✭・.・✫・゜・。.・。.・゜✭・.・✫・゜・。.・Vào đêm sinh nhật bảy tuổi của CHALITA, tiếng súng lớn cướp đi tính mạng của người trong gia đình Yothinpithak. Sự sợ hãi và sốc tột độ từ việc chứng kiến người thân bị bắn ngay trước mắt khiến cho cô bé khóa lại ký ức, quên đi hoàn toàn bi kịch đêm hôm ấy.Cùng một đêm, cậu bé KEVIN RIFF mười lăm tuổi bị người mà cậu gọi là cha ép giết người lần đầu tiên. Giết ba người đổi lấy một mạng sống, là điều kiện giúp cậu giữ được mạng sống cho cô bé, cũng là điều kiện khiến cậu phải rời xa cô và mắc kẹt trong lồng lửa của cảm giác tội lỗi suốt đời.Nhiều năm trôi qua, cặp vợ chồng tốt bụng nhận nuôi Chalita từ viện trẻ mồ côi. Cô chỉ biết việc nhận nuôi lần này có người mà hai vợ chồng gọi là "thiếu chủ" đứng đằng sau. Anh ủng hộ cô mọi bề, còn lệnh cho anh chàng đầu bếp GAWIN đến ở cạnh nhà để chăm sóc cho cô.Cuộc sống của Chalita dần dần được lấp đầy, cũng như trái tim khô héo của anh trai cạnh nhà. Chàng trai trẻ luôn chăm sóc cô gái từ xa nhằm bồi thường lỗi lầm từng gây ra. Nhưng việc đến gần cô phải đánh đổi bằng sự mạo hiểm, khi có người luôn sẵn sàng làm hại anh bằng bí mật trong quá khứ. Khi nào ký ức của Chalita được đánh thức, ngọn lửa vây quanh sẽ thiêu cháy anh và giết chết anh bằng cách mãi mãi đoạt đi người mà anh yêu nhất trên đờ…
Thế giới của nhân loại cũ đã kết thúc từ 20000 năm trước, các nhà khoa học đã tạo ra một dự án mang tên " Heliamphora ", tên gọi của một cuộc thí nghiệm lên nòi giống cũ của loài người, biến thể thành những giống mới(...)…
thể loại : thanh xuân…
Ko hay đừng đọc…
"Vô Danh"…
tiểu thuyết ngôn tình HE + SE…
. Tôi vẫn nhớ ngày mưa đó, từng chi tiết. Tiếng mưa rơi nhỏ và thật nhẹ như tiếng những bông tuyết lạo xạo dưới gót giày đếm giáng sinh. Dù trời đang mưa nhưng khung cảnh thật sáng sủa. Ánh nắng dịu nhẹ làm mọi thứ trở nên rực rỡ ngay cả trong cơn mưa. Màu xanh của lá, màu tím trắng và đỏ phớt phớt của những cánh hoa nhỏ. Mùi mưa lạt và mùi cây lá thật nồng, vang đâu đó có tiếng ếch kêu khe khẽ. Tôi vẽ đầy những vòng tròn trên mặt đất bùn, mùi đất dậy lên tạo thành một thứ mùi thật hoài niệm. Phía sau lưng tôi một làn hơi ấm thoảng qua và khi tôi ngẩng đầu lên cậu đã đứng ở đó, dưới tán ô trong suốt tỏa sáng rực rỡ đến nao lòng. Da của cậu hóa ra lại rất trắng, ánh nắng làm nổi bật lên những sợi lồng tơ màu nâu nhạt và những mạch máu nho nhỏ trên vành tai cậu khiến cậu như đang phát sáng. Điều đó cùng lúc khiến tôi cảm thấy cậu thật chân thực lại thật xa xôi. Tôi nhìn lên bầu trời xuyên qua tán ô của cậu, những hạt mưa cứ rơi như thể chúng chỉ đột nhiên xuất hiện trong không trung từ "không đâu cả" vậy. "Nowhere..." tôi thầm nghĩ thế. Tôi cũng thuộc về "Nowhere" hay chính là tôi chẳng thuộc về đâu cả... . Ở đâu cũng thế thôi, chỉ có mình cậu biết rằng tôi không thuộc về nơi này.…