Cô bé 5 tuổi mang theo nỗi thù hận đến năm 21 tuổi để trả thù cho bố mẹ đã mất sau đó muốn đi theo bố mẹ nhưng không thành hiện thực mà lại xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà cô hâm mộ nữ phụ- một cô gái được cha mẹ yêu thương mà không biết hưởng mà lại theo đuổi một đám mỹ nam có mắt như mù? Hãy theo dõi xem cô thay đổi cuộc đời ra sao và có tìm được một nửa hạnh phúc riêng cho mình?…
Thượng một đời hắn lưỡng độ phú quý, giãy dụa giao tranh thường tẫn thế gian ấm lạnh, cuối cùng lại bị thân huynh mưu hại. Tái mở mắt ra thời điểm, thế nhưng sống ở một cái hoàn toàn xa lạ thế giới, còn có cái dung túng yêu thương hắn đến trong khung cha. Này rõ ràng chính là các lộ thần phật tự cấp hắn bồi thường, cần phải phải làm cái chỉ biết hưởng lạc, không có trí tiến thủ lười nhác nhị thế tổ, hảo đem đời trước hưởng lạc kiếm trở về.Đáng tiếc có câu kêu trời không theo nhân nguyện, mạc danh kỳ diệu thiếp đi lên cái tiện nghi sư phụ, thật bất hạnh nói cho hắn biết: mãnh thú ‘ thao thiết ’ tinh hồn tiềm nhập hắn trong cơ thể, nhược không nghĩ biến thành mãnh thú, liền phải bước vào ‘ Tiên Môn ’. Hắn nhàn nhã ngày tới rồi đến cuối, rơi vào đường cùng chảy nước mắt sau khi từ biệt a cha, kéo dại dột phát tiểu cùng nhau bái nhập Tiên Môn. Lại không biết phát tiểu sớm bị nhân ‘ đã đánh tráo ’, nội bộ dĩ nhiên là vạn năm trước bị nhân loại tu sĩ bán đứng, bỏ mình rớt xuống huyền thiên giới yêu vương. Mà yêu vương coi trọng còn lại là ẩn núp ở hắn trong cơ thể hai giọt phượng hoàng huyết.Ngao ngao ngao, lão tử không phát uy, ngươi cho là nê nắm ~…
Ở trong triều đình, một cô gái trẻ bị trở thành nô tì, Maomao. Câu chuyện mở đầu khi Maomao (bác sĩ từ phố đèn đỏ) nghe về chuyện con của hoàng đế bị chết non. Bản tính hiếu kì và khát vọng tri thức đã làm cô phải ra tay. Vậy thì cô đã tìm ra được gì? Chuyện gì đang xảy ra trong triều đình?…
Tác giả : Lâm Thục Mẫn Tóm tắt nội dung : Kiều Linh là một cô gái bị gia đình ruồng bỏ từ khi còn bé, đến năm 3 tuổi thì cô được một gia đình khá giả nhận nuôi nhưng họ lại chẳng yêu thương cô. Bất chợt cô gặp được Thanh Vỹ, con trai ruột của gia đình khá giả, hắn từ ghét chuyển sang thành yêu cô. Nhưng chuyện tình sẽ đẹp nếu không có Mỹ Linh, là người bạn từng thân của cô. Sẽ có chuyện gì xảy ra trong cuộc tình tay ba này?…
Tác giả:Phucnam2003Thể loại:Hiện đại,học đường,chiếm hữu,allx1,1x1,đam mỹ,nhân thú,sức mạnh,công9 là quỷ!!,ngược trước ngọt sau,HE.Văn án:Việt Nam,một học sinh của một trường đại học nỗi tiếng và danh giá,nhưng ở đấy,cậu không được mọi người yêu thích cho lắm,dù không bị bắt nạt nhưng luôn bị mọi người ghẻ lạnh.Đến khi anh xuất hiện,cậu luôn được anh cưng chiều,nhưng sự cưng chiều của anh luôn có những câu từ cà khịa trong đấy:))Cùng nhau theo dõi câu truyện với tôi nhá.…
ANH ẤY CHẾT VÀO MÙA HẠ CHÚNG TÔI YÊU NHAUVăn ánHán việt: Hắn chết ở chúng ta tình yêu cuồng nhiệt năm ấy hạTác giả: Đàm YểuNguồn: Gongzicp.comThể loại: BE, thanh mai trúc mã, đoản ngắn, ngược luyến, ngôi thứ nhất.Editor: Gà"Anh ấy thích dựa vào người tôi để đọc sách, anh ấy thích lén lút nắm tay tôi trong giờ học, anh ấy thích nghe nhạc cùng tôi đeo tai nghe khi tự học, và anh ấy thích chụp ảnh chúng tôi đứng bên nhau trong ánh hoàng hôn"."Chúng tôi gặp nhau năm mười lăm tuổi, yêu nhau năm mười sáu tuổi, trao nhau nụ hôn ở góc phố năm mười bảy tuổi, làm chuyện đó lần đầu tiên năm mười tám tuổi, năm mười chín tuổi chúng tôi ước hẹn tương lai sẽ đến New Zealand kết hôn, và cái chết ở tuổi hai mươi hai đã chia cắt chúng tôi mãi mãi.""Anh ấy được an táng ở số 84 nghĩa trang Vĩnh An, lúc còn sống anh ấy cao 1m82, rất thông minh, cũng rất tốt bụng, nhưng bây giờ anh ấy đã hóa thành một đống tro tàn"._______Sương tuyết rơi xuống phủ lên đỉnh đầu của tôi và Kỳ Gia, vào thời khắc đó cả đầu chúng tôi cùng nhau trắng xóa.Hai người rất yêu nhau, không có hiểu lầm, không có cãi nhau, bỗng dưng chết đi, là mối tình đầu.__Ngày đó Trần Đình Huyên hỏi tôi, tại sao tôi không thể quên được Kỳ Gia.Tôi đã nói, hai mươi năm thanh xuân, vô tri vô giác, cùng anh sống năm năm, nếu ngay cả Kỳ Gia tôi cũng quên, vậy suy cho cùng cuộc đời tôi còn ý nghĩa gì nữa._______"Thật ra muốn đi thì vẫn có thể đi, nhưng tôi không muốn".Tôi chỉ muốn...Ừ, bảo vệ mùa hạ của chúng tôi đến suốt một đời này.…
Đây là câu chuyện tiếp diễn sau thảm kịch tại hành tinh Sugar (Granolah Arc) từ truyện tranh Dragon Ball Super, kể về lần tái tổ chức của Giải Đấu Sức Mạnh.Ngoài ra, những câu chuyện chưa kể của từng thành viên sẽ dần được hé lộ. Những suy nghĩ cũng như tâm trạng của tất cả bọn họ chính là tiền đề để thành lập nên đội Vũ Trụ 7 mạnh nhất.Bên cạnh đó còn những màn giải mã, đi tìm câu hỏi của phàm nhân lẫn thần thánh của các Vũ Trụ nhằm vén lên bức màn bí ẩn đằng sau giải đấu lần này.(Chap 1.2 sẽ được đăng tải sau khi Granolah Arc từ manga kết thúc)*Thể loại: Hành động, võ thuật, tâm lý, phiêu lưu, trinh thám.*Vẽ minh hoạ: Trần Bí Bộp*Có sử dụng ảnh từ phim và từ truyện…
"Thẩm Thính Bạch, anh ở quán rượu à ?" Tiếng nhạc du dương cất lên vang vọng đầu dây bên kia"Giải trừ hôn ước với em xong... anh không buồn như em tưởng tượng nhỉ"Thẩm Thính Bạch kề sát điện thoại bên tai, môi nhấp ngụm rượu"Anh sẽ không buồn" Thẩm Thính Bạch nói trong nước mắt "Em ngủ sớm một chút, đừng thức khuya"Không đợi Khúc Mạn Đình nói hết câu, Thẩm Thính Bạch liền dập máyUống cạn ly rượu vang, anh vứt chúng vào chiếc máy phát nhạc trong góc thư phòng. Ly thủy tinh vỡ tan, đĩa than đã hỏng, mà người ngồi bên án tâm trạng hỗn độn…
Truyện được chia làm 3 quyển chính ( có thể sẽ nhiều hơn) và 1 quyển ngoại truyệnTruyện sẽ có nhiều yếu tố lừa người đọc kể cả văn án và thể loại cũng chưa chắc là thật vì nó chỉ là khái quát khi chuyển quyển sẽ gây ra nhiều yếu tố mà mọi người không biết, chỉ đến khi đọc đến quyển ngoại thì sẽ bao quát toàn bộ sự thật đằng sau không được đề cập đến ở quyển chính khi đọc quyển ngoại sẽ có nhiều bạn cảm thấy khó chịu vì nó quá máu chó và việc đem tình cảm của người khác ra chơi đùa.Quyển cuối và ngoại truyện có khả năng gây ức chế khá cao nên mong mọi người lưu ý trc khi vào đọc giúp mình ạ.Truyện có rất nhiều chi tiết gây khó hiểu được lý giải ở quyển ngoại. Những quyển đầu sẽ dành cho mấy bạn dân ngôn hoặc dăn ăn tạp, quyển cuối của tuyến truyện chính dành cho mấy bạn hủ chơi hệ song tính nhân thuộc loại cao H lưu trước khi đọc giúp mình nếu xảy ra chuyện gì mình sẽ không chịu trách nhiệm vì đã nói từ trước mong mấy bạn lưu ý kĩ giúp mình ạ.Mong mấy bạn không combat nhau giúp mình, nó gây cho mình rất nhiều ức chế.LƯU Ý: Đây là một bộ truyện cực kì cẩu huyết, mang nhiều yếu tố lừa bạn đọc, hanh vi và thái độ của một số nhân vật là không tốt tuyệt đối không làm theo dưới mọi hình thức. Mong các bạn đọc truyện một cách văn minh, bạn nào không thích thì có thể bỏ truyện bất cứ lúc nào mình cũng đâu có ép các bạn đọc nên mong một số bạn có ý thức giúp mình với ạ, truyện viết ra chỉ để mình cảm thấy bớt nhàm chán khi đang nghỉ ở nhà, không có lịch ra chap cố định.…
ngươi có nghĩ nếu thành công sẽ có được gì chưa ?vinh dự ? giàu sang ? hay nổi tiếng ?.không không tất cả các thành công đó đều không phải,nếu có ý chí ắt sẽ thành công ?,đừng đùa nữanếu ngươi nói với ta như vậy ta sẽ cắt cổ họng của ngươi mà treo nó lên cây đónếu ngươi muốn thứ gì đó,ý chí thôi vẫn chưa đủ, ngươi phải cần thêm sức mạnh nữa,một sức mạnh mà sẽ không ai cản nổi ngươi và tự đồng quỳ xuống mà nhường chỗ cho ngươi bước đi,ngươi hiểu chứ ?.…
Yurre một cô đáng yêu với tâm hồn khát máu vào mỗi đêm trăng cô sẽ giết một cặp mẹ con rồi ăn thịt đứa con xác người mẹ sẽ quăng vào hầm số lượng người cô ta giết nhiều đến nỗi chất đống lên thành một ngọn núi xác người . Tâm hồn kinh tởm đó và một suy nghĩ khát máu chỉ muốn nhuộm đỏ dôi tay nhỏ bé . Vì sao cô ta lại như vậy là bởi vì cô ta ganh ghét những kẻ có được hạnh phúc gia đình điều mà cô coi đó như là một điều xảo trá và cô nghĩ tất cả những kẻ có được hạnh phúc đó điều đáng chết...…
Người ta thường nói : người ngốc có cái phúc của người ngốc có lẽ là để mô tả về bạn nhỏ Kiều Kiều của chúng ta . Tuy là từ nhỏ cô có hơi ngốc nghếch một chút nhưng lại được ban cho khuôn mặt người gặp người thích hoa gặp hoa nở . Đặc biệt hạnh phúc lớn nhất trong đời Kiều Kiều chính là có thể gặp được đại phúc hắc Tô Kiêu ngay từ bé để rồi dây tơ hồng giữa họ cứ thế dây dưa không thể đứt cho đến tận cuối đờiĐoạn nhỏ: Năm 6 tuổi Kiều Kiều nói với Tô Kiêu- Kiêu Kiêu tớ muốn hôn môi cha tớ vì mẹ bảo nụ hôn đầu phải dành cho người đàn ông mình yêu nhất!Tô Kiêu nhíu mày- Kiều Kiều ngoan cậu chỉ có thể hôn má cha cậu thôi vì môi là để mẹ cậu hônNăm 15 tuổi Kiều Kiều lại nói với Tô Kiêu- Kiêu Kiêu tớ muốn có nụ hôn đầu Tiểu Dân lớp ta có rồi đấyTô Kiêu trầm giọng- Kiều Kiều cậu ngứa da có phải không?Năm 18 tuổi Kiều Kiều một lần nữa nói với Tô Kiêu- Kiêu Kiêu tớ muốn có nụ hôn đầu với cậuTô Kiêu khẽ cười- Kiều Kiều không được nụ hôn đầu của tớ đã cho cậu từ 3 năm trước rồi......…
Cậu - Là ánh sáng soi lối con tim tôi, một sự tồn tại đặc biệt không thể thay thế.Và nơi con tim tôi đã rung động vì cậu, vì từng ánh mắt, vì từng cử chỉ và vì từng hành động cậu làm cho tôi...Dù biết đây là thứ tình cảm đơn phương của tôi, cậu đã yêu người khác, tôi vẫn không thể nào ngừng yêu cậu được, với tư cách là một người đứng ngoài cuộc tình ấy, chỉ mong cậu thật sự hạnh phúc, dù người đó không phải là tôi."Chỉ tiếc là...Tôi lỡ trót vô tình yêu cậu..."====Em - Mối tình đầu đơn phương khiến con tim tôi loạn nhịp, là duy nhất.Người ta vẫn thường hay nói, chuyện tình yêu không ai hiểu nổi, tôi cũng vậy. Chẳng biết từ lúc nào mà tôi đã vô thức yêu từng ánh mắt, từng nụ cười và nhớ mùi hương thoảng qua trên tóc em. Nhưng tôi lại không dám tiến tới nên chỉ đành nói là đã có người trong lòng. Tôi biết, em chỉ đơn thuần xem tôi là một người bạn, và tôi biết từng cử chỉ của em đó sẽ chẳng bao giờ dành cho tôi, nhưng cũng chỉ mong em thật hạnh phúc bên người em chọn..."Chỉ tiếc là...Tôi lỡ trót vô tình yêu em..."====Cả hai con người ấy đều ôm tình cảm trong lòng, chôn chặt nó mà không nói ra. Có hình bóng nhau trong tim, nhưng lại không biết được điều ấy...Cuộc tình này...Rốt cuộc rồi sẽ đi về đâu đây?===…
Tác giả: Tra Nhục LíNguồn: Reine Dunkeln Tình trạng: Hoàn thànhThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Ngọt sủng , Hào môn thế gia , Vườn trường , Nhẹ nhàng , Hắc ám , L luân , Đô thị tình duyên , Cận thủy lâu đài , Duyên trời tác hợp , Cường thủ hào đoạt , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Tỷ đệVăn án:Đào Hâm Quả lớn lên xinh xắn, làn da trắng nõn cùng ngũ quan xuất chúng, thích đá bóng chứ không đá đểu, thích mặc đồ oversize thoải mái chứ không mặc váy, tóc buộc đuôi ngựa gọn gàng.Đào Hâm Quả có em trai nhỏ hơn mình bốn tuổi, tên là Đào Hâm Kỳ.Đào Hâm Kỳ nhỏ hơn Đào Hâm Quả bốn tuổi, trầm tính lạnh nhạt khác hẳn với tính cách hướng ngoại yêu vận động của Đào Hâm Quả. Bố Đào cười lớn, Hâm Quả nhỏ hưởng gen di truyền vận động thiên phú, Hâm Kỳ hưởng gen thông minh hiếu học, quả là mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười.Nhưng thiên tài, thường thường cùng kẻ điên chỉ có một đường ranh giới. Đào Hâm Kỳ nhìn qua trầm mặc lạnh nhạt có tính sở hữu điên cuồng, có trời mới biết hắn muốn giấu riêng Đào Hâm Quả vào trong ngực mình thế nào.--------"Đệ Đệ biến thái từng bước ăn sạch chị gái nhỏ ngốc nghếch."…
Câu chuyện này kể về mối tình đầu ngọt ngào của tuổi học trò . Một câu chuyện tình lãng mạn nhưng không kém phần hấp dẫn ^^Đây là lần đầu viết truyện của mị nên sợ sẽ ko hay, nhưng nếu ko hay thì xin cũng đừng dùng gạch . Mà nếu chê bai thì CHẾT với bà mày , nghe chưa !!! 😎((Ahihi^^!!!!!!))…
"Ê thằng bê đê không bố kìa chúng mày!""Con trai gì nhìn ẻo lả như con gái! Tao không tin nó là con trai đâu!" Viên Hữu bị dồn vào góc, cậu đứng sát vào cây cổ thụ đằng sau. Đôi mắt cùng hàng lông mi dài chớp chớp, mắt ngấn lệ nhìn tủi thân vô cùng"Tụt quần nó ra xem nào! Xem nó có cái ấy không!" Cậu nhắm tịt mắt lại mong thời gian trôi qua thật nhanh. Chỉ cần chịu đựng thôi thì mẹ sẽ không phải lo lắng. Cả lũ trẻ con cười ha ha hô hô chỉ chỏ rồi bỗng nghe thấy 1 tiếng thét từ đằng xa vọng lại"Bọn kia! Làm gì thế!" Mộc Nhĩ từ từ đi tới, trên ba lô đeo cặp sách như vừa đi học về. Bọn trẻ con kia quay người lại thấy Mộc Nhĩ thì như thấy ma."Á! Con đàn ông kìa chúng mày! Chạy đi chạy đi!" Mộc Nhĩ từ khi sinh ra đã 4.5 kg. Càng lớn thì càng to, thịt trên người chắc nịch lại thích lo chuyện bao đồng, luôn tỏ ra mình mạnh mẽ hào sảng nên cả xóm này gọi cô là con đàn ông. Ngoài ra vì cha cô là giáo viên dạy Toán ở thôn này nên trẻ con ai cũng sợ đắc tội với Mộc Nhĩ.Lúc Mộc Nhĩ đến, thì quần Viên Hữu đã bị tụt, lộ thiên trước bóng râm của cây cổ thụ. Mộc Nhĩ cũng chẳng thấy ngại ngùng gì, vì ở nhà cô có một đứa em trai 3 tuổi, mà kích thước hiện tại cũng chẳng khác biệt là bao...…
Văn ánĐích nữ phủ Anh Quốc công xinh đẹp khuynh thành, vốn dĩ là đóa hoa kiêu sa vạn người ngưỡng vọng. Nhưng sau một đêm, gia tộc sa sút, phụ thân bị cuốn vào vụ án mưu phản. Để bảo toàn tính mạng, Vệ Xu Dao buộc phải bước vào Đông Cung."Xin điện hạ thương xót..."Thiếu nữ quỳ gối dưới bậc thềm, thân ảnh mảnh mai, hàng mi dài khẽ run rẩy dưới làn nước mắt. Nam nhân chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái, giọng điệu chậm rãi mà vô tình: "Muốn bổn cung che chở ngươi? Vậy phải xem... ngươi có gì để đánh đổi."Nghe vậy, Vệ Xu Dao ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt đen thẳm quen thuộc.Nàng kinh hoảng nhận ra- Tiểu người câm từng bị nàng trêu đùa trong lòng bàn tay, nay đã trở thành người mà nàng không thể đắc tội. Thuở nhỏ, Tạ Minh Dực lưu lạc bên ngoài, bị khinh rẻ, bị giày xéo, sống trong bóng tối. Chỉ có thiên kim nhà họ Vệ từng dịu dàng quan tâm, mang đến cho hắn một tia ấm áp hiếm hoi. Người đời ca tụng Thái Tử ôn nhu nho nhã, ngày sau tất sẽ là minh quân. Nhưng chỉ có những kẻ trong Đông Cung mới biết, khi đêm xuống, vị Thái Tử ấy hoàn toàn khác-lạnh lùng, nguy hiểm, tàn nhẫn. Mà người duy nhất từng khiến hắn dao động lại nhẫn tâm quay lưng bỏ đi, không chút lưu luyến. Mãi đến khi hắn sắp đăng cơ, có kẻ hao hết tâm tư, dâng nàng trở về bên cạnh hắn.Mỹ nhân như ngọc, dịu dàng mềm mại, run rẩy lùi về phía sau, trong mắt tràn đầy kinh sợ. Nam nhân lười biếng nâng một lọn tóc đen của nàng, khẽ nghiêng người, giọng nói trầm thấp ghé sát bên tai:"Từ nay về sau, ngày ngày đêm đêm, trong mắt nàng chỉ có thể có ta…
Văn án: Hạ Tuyết Vy cùng Lục Thiên Dương lớn lên cùng nhau, hay nói chính ra là từ khi Tuyết Vy có nhận thức, Thiên Dương đã luôn ở bên cô. -Vy Vy năng động nhí nhảnh lại có phần tinh nghịch trái ngược với vẻ bề ngoài xinh đẹp kiều diễm mang nét dịu dàng của mình.- Thiên Dương, cái tên với ý nghĩa là ánh sáng ấm áp của mặt trời như chủ nhân của nó thì không thế. Anh ôn nhu lại có chút lạnh lùng giống mặt trăng hơn. Nhưng kể ra Thiên Dương cũng ấm áp nhưng chỉ là, cái sự ấm áp đó chỉ dành cho Tuyết Vy…