Nhân gian có niềm vui nhưng cũng có lệ sầu. Kì lạ khi hạnh phúc cũng ở nhân gian mà đớn đau cũng trong nhân gian. Dưới đây là những truyện xưa tích cũ lão nhân gia ghi chép lại.…
Tập hợp những đoản văn nho nhỏ đáng yêu mà bạn Mi ngẫu hứng viết ra thôi. Ngọt có, ngược có, HE có, SE có, OE chắc cũng sẽ có luôn. Không chau chuốt, không hoa mĩ, lời văn của bạn Mi ngắn gọn dễ hiểu lắm, nên đoản bạn Mi viết cũng không hay đâu. Vì là ngẫu hứng, nên cũng có nghĩa là việc ra chap mới nhanh hay chậm hoàn toàn phụ thuộc vào cảm hứng và tâm trạng bạn Mi, nên mong các bạn đừng hối thúc nhé! >< Tất cả chỉ là hư cấu, không nhằm mục đích công kích bất cứ tổ chức hay cá nhân nào nhé >< Đừng ném đá tội nghiệp lắm!!LÀM ƠN KHÔNG MANG TRUYỆN RA KHỎI WATTPAD CỦA MÌNH!!…
Như cái tựa đề! Các đoản này là ta sưu tầm từ Pinterest và nhiều nơi khác nên ta sẽ ghi nguồn ở cuối đoản đó! Cũng có lúc ta viết, có điều nó sẽ rất nhảm và xàm sẽ không hay đâu!…
Tác giả: SóiHi vọng từ những câu chuyện nhỏ, vụn vặt xung quanh cuộc sống của mình; các bạn sẽ thấy:Hoá ra trên thế giới rộng lớn này cũng có người giống mình. Hoá ra ở nơi trái tim này, chúng ta không hề cô đơn.…
Tặng cho bạn nào thích nhà Dương gia tướng. Reivew của mèo cho bộ này: Dạy con nghiêm khắc quá mức cảm thấy ngột ngạt. Dương gia tướng mấy ông cha toàn là ngu trung, thà giết con, quyết tâm không tha thứ cho con chứ không dám lấy bản năng làm cha ra bảo hộ con một lần. Truyện không dài, hoàn rồi, các cô mời nhảy.Nvc: Dương Duyên Chiêu - Dương Tông Bảo…
Trong câu chuyện mọi người vẫn từng kể, có một thần thoại về một thiên đường thứ 8. Đó là nơi vạn vật đều khởi nguồn từ con số 0, nơi có những ngọn gió bình yên và lặng lẽ. Có người nói rằng con người trên thế giới này ai cũng mong muốn được đặt chân tới chốn đó bởi lẽ thiên đường thứ 8 là nơi cất giấu mọi đau đớn cùng thương tổn trong cuộc đời mỗi người, là nơi lưu giữ mọi hoài niệm cùng tiếc nuối. Bởi khi mà vận mệnh đã an bài, con người chúng ta ai cũng không thoát khỏi hai chữ "số phận".Đối với Như Sương, thiên đường thứ 8 của cô khắp nơi đều tràn ngập hình ảnh Tây Mặc, có lẽ bởi vì anh là tiếc nuối và hoài vọng lớn nhất trong cuộc đời đầy vết cắt của cô. Rốt cuộc một kỳ tài âm nhạc như anh cũng bị cô bức đến nỗi đập nát cây đàn - thứ mà anh từng coi trọng hơn sinh mệnh, đánh dấu cho sự chấm dứt những ngày tháng vui vẻ, những cảm xúc ngưng đọng từng ngày từng ngày khi bên cô. Trong khoảnh khắc chia ly, giọng nói tuyệt vọng của anh vang vọng quyện sâu vào tâm trí cô: " Đến cuối cùng chúng ta đều như vậy, đi lướt qua nhau như những bản nhạc trong một ngày nhiều gió."Nhân vật chính:Nam chính: Tây MặcNữ chính: Như SươngTiến độ: tuỳ hứng =))))…
Những câu chuyện tình yêu giản dị, có vui, có buồn, có hậu hoặc không có hậu... mà mình được nghe hoặc chứng kiến trong cuộc sống.Mỗi câu chuyện, nếu bạn nhìn nó theo góc độ hiện thực sẽ không có gì đặc biệt. Nhưng hãy thử, nhìn nó một cách bay bổng một chút, ngôn từ một chút, lại chẳng khác nào chuyện tình hấp dẫn trong những cuốn sách..QUYỀN SỞ HỮU BỞI JUNG TUKI.…
Một kiếp chờ người thương. Không ai bắt, ngày ngày mợ đều ra bến sông xưa mà đợi hình bóng của nó. ***- Mình ơi, em đi dăm ba bữa rồi về với mình liền. Mà rủi lỡ em xảy ra chuyện gì bất trắc. Ba năm tới em không có tung tích thì mình đừng đợi em, nghen mình. Em thương Như Ngọc lắm đa.…
Mình sẽ viết theo những cặp được ghép lại với nhau như: Linh Phi vs Vũ Nương, Tấm với Cám,... Đôi lời của tác giả: lần đầu viết truyện nên đừng ném nhiều gạch nha, tội tui lắm = ̄ω ̄=…