Tác giả: Cháo đậuNhiều người nói rằng cuộc sống này nhiều màu lắm, nhưng tôi đang không sống tôi chỉ đang tồn tại. Thà chết đi còn hơn, ít nhất là bị mù màu, màu sắc của đời tôi toàn màu tối. [...]Viết theo góc nhìn thứ nhất - thứ ba. Cháo đậu rất cảm ơn khi bạn đã click vào đây, đọc đến tận đây. Nếu không hợp thì vui lòng click back.…
Khi tôi nghĩ rằng tôi đã chết, tôi nhận ra rằng tôi đã đầu thai vào một thế giới khác bên trong một cô gái.Khi tôi nghĩ rằng tôi đã chết tôi chợt nhận ra tôi đã chuyển shi vào một cơ thể khácđặc biệt là cơ thể đó có ý thức của riềng nóĐiều đó vẫn ổn. Nhưng tại sao cô gái lại bị xích bên trong phòng giam? Và cụ thể là, cô ấy thậm chí còn quá trẻ để gọi là một cô gái nhỏ.Sau 10 năm để trốn tránh, chúng ta sống cuộc sống của mình một cách tự do vì lợi ích của bản thân.…
Anh là một cô nhi, lớn lên trở nên thành đạt. Rồi đến một ngày, anh bỗng bị rớt xuống một chỗ oái oăm nào đó! Khi tỉnh lại, anh mới phát hiện rằng mình đã ở thời đại khác!?! Sau đó, anh đã gặp cô, một cô tiểu thư được chiều chuộng từ nhỏ. Nhưng mà.. có vẻ.. hơi kiêu ngạo quá mức rồi nha ~~ "Cô là ai?""Một con ruồi như ngươi không có quyền biết.""Tôi là con ruồi thì cô chính làbãi phân! Phân ở đâu thì ruồi bám ở đó!" Lêu lêu!!!"Ngươi..!"Trong đầu anh bỗng xuất hiện hình ảnh một cô bé, thật đáng yêu. Nhưng đó rốt cuộc là ai? Hình như đó còn là huyết tộc. Theo thời gian, từng mảnh kí ức kì lạ dần hiện ra. Thân phận của Tiêu Minh dần hé lộ. Vậy ra anh chính là người đó!*** Có lẽ mọi người đã biết, về xuyên không thì đa số là nữ. Nên truyện này mik viết ngược lại chút, người bị ngược cũng sẽ là nam chính chứ không phải nữ chính nha ~~ Còn về tên thì mình tham khảo ở trên mạng nên nếu có trùng tên thì thông cảm, mik ngu về khoản đặt tên. Không thích truyện của mik cũng đc, dù gì mik cũng viết là để thoả ước muốn có một bộ truyện phù hợp ý mik ~~~…
Tác giả: Michelle ChoiTên truyện: SátNhân vật chính: Nguyễn Quốc Việt, Tạ Minh HânTạ Minh Hân là song tính nhân, lại mang mệnh sát chồng. Cứ mỗi khi trải qua một mối tình nào đó, dù ngắn dù dài, bất kể là lí do gì khi sắp chuẩn bị làm lễ kết hôn, chồng sắp cưới của cậu lại ra đi đột ngột, hoặc biến mất không một lời hồi đáp. Nguyễn Quốc Việt là con lai, mang mệnh sát vợ. Anh không dám yêu thêm bất cứ một ai vì chính cái mệnh này đã làm cho bao nhiêu người vô tội phải chết. Qua lời mai mối của anh trai Tạ Minh Hân, đồng nghiệp của Quốc Việt, hai người đã cùng gặp gỡ, và kể cho nhau nghe về cuộc đời và số mệnh oái oăm của mình.🚩Bot song tính (có hai bộ phận sinh dục của nam và nữ), có yếu tố pisskink,... ai không đọc được thì né đi giùm.Truyện tự viết, không edit, vui lòng không reup và mang đi khi chưa có sự cho phép.…
Mọi người nói ngực đại ngốc nghếch, lời lẽ sai trái! Ta ngực đại, cũng rất có não, không chỉ có như thế, còn có...... Nãi.Con ở nơi nào? Lão công là ai? Một mực không biết.Vì thế đành phải trước trà trộn vào đại cổng lớn làm vú em kiếm ăn, không thể lãng phí trời sinh tài nguyên thôi. Lãng phí nhân đáng xấu hổ!Nội cái...... Mặc kệ đại nhỏ (tiểu nhân), đều đến, vú em thương ngươi.Về phần nói rất nhiều thiên đại bí mật, chậm rãi giải, không nóng nảy.Còn có cái kia đại biến thái cùng cái kia cái kia đại phụ nữ, mặc kệ các ngươi địa vị rất cao, bản sự nhiều,Bổn cô nương nói cho các ngươi một câu lời lẽ chí lý: Đừng - chọc - nãi - mẹ!…
Tháng sáu trời mưa âm ỉ. Nước đọng lại thành từng vũng nhỏ trên cái con hẻm đầy ổ gà trước nhà tôi. Trời đã chập tối. Đèn đường cũng đã bật sáng. Ánh sáng mờ nhòe màu vàng nhạt chiếu thẳng vào mặt người thanh niên trước mặt tôi. Cậu ta mặc hoodies màu xanh rêu, mũ che đầu, mặc một cái quần short jean ống rộng dài qua đầu gối, chân mang đôi giày thể thao kẻ sọc, balo đeo một bên vai, hai tay cho vào túi áo. Lúc này mặt cậu hiện rõ nét hoang mang. Mắt còn không dám nhìn thẳng vào tôi. Chúng tôi đứng đối diện nhau, ở một góc khuất trong con hẻm. Tôi đem ánh mắt dò xét của mình dán chặt lên người cậu. Cậu chẳng nói gì và tôi cũng vậy. Giữa hai người chúng tôi là một khoảng không im lặng. Bỗng nhiên, cậu bỏ tay ra khỏi túi áo, gãy nhẹ sau gáy, mặt hơi ngước lên, mắt nhìn thẳng vào mặt tôi, và khẽ lên tiếng._Hay là mình bỏ cái dao chặt dừa đó xuống rồi nói chuyện nha.Kết thúc câu nói là một cái cười gượng cố tỏ ra thân thiện. Tôi theo phản xạ nhìn vào cây dao chặt dừa to tướng, đen sì vì gỉ trên tay phải mình rồi ngước lên nhìn cậu. Tôi cười khẩy một tiếng rồi nói._Không thích. Bây giờ có mở cái miệng ra không thì bảo.Để câu nói có thêm tính đe dọa cao, tôi chỉa cả mũi dao vào ngực cậu. Không ngoài dự đoán, cậu xanh cả mặt giơ hai tay lên cười gượng. Giọng run run, miệng lắp bắp._C...cái.....đó....-----------------------------Ngày đăng: 5/3/2025 18h 34pP/s: Lần đầu viết truyện, nếu có thiếu sót gì mong mn bỏ qua.…
Ở thế giới cũ "cô gái" cực kỳ chán ghét cuộc sống và sau đó bị bạn học của mình đầu độc.... rồi "cô gái" được sống ở một thế giới mới, một nơi rất là "yên tĩnh" thời gian đầu...…
Hellu, hôm nay tui sẽ viết về cp zioamy nha, có thể bị ooc và vì là lần đầu viết truyện nên là mình có j sai sót mong mn bỏ qua ạ, h thì vào truyện ha=]]…
Năm 16 tuổi Lương đã có một mối tình gà con của mình nhưng cô không biết rằng Hạ chàng trai trong lòng cô cũng đã thầm thương cô từ trước.Chuyện tình oái oăm đầy hài hước của Cô bé 16 tuổi tinh nghịch và ông cụ non 17 tuổi bắt đầu chớm nở. Hạ chàng trai nhút nhát này phải làm cách nào để cô bé tinh nghịch kia hiểu được lòng mình đây. Và Lương phải làm sao để nhận ra tình cảm mình dành cho chàng trai ấm áp này đây.…