Hạnh phúc nơi cuối con đường
Lãng mạn - Hài hước - Bi kịch…
Lãng mạn - Hài hước - Bi kịch…
Hạnh phúc ! Con người vốn sinh ra là để tìm và cảm nhận được nó . Có lẽ nhiều người may mắn khi sinh ra đã có thể hạnh phúc Nhưng với Nó là một chuyến đi xa, một câu chuyện dài để tìm và nắm bắt lấy hạnh phúc .Nó thiếu may mắn, tình cảm và gia đình nó nhút nhát và quá bình thường nhưng nó sẽ không từ bỏ cơ hội nào để nắm bắt lấy hạnh phúc của riêng nó . Có thể khó khăn mệt mỏi và phải đau thế nào nhưng nó sẽ tìm được hạnh phúc của riêng nó và chỉ của nó mà thôi . Ngày nào đó hướng dương sẽ nở ...Hạnh phúc sẽ đến - Nhưng không phải bây giờ . ^^" Dừng lại không phải là từ bỏ , dừng lại để nhìn và cảm nhận mình đã làm những gì và những gì cần phải làm . Cố gắng không bao giờ là thừa và cũng không đủ, làm gì đó cần phải thêm nhiều yếu tố giống như món ăn ngon cần nhiều gia vị , cuộc sống cần những khó khăn để biết mình là ai " - Vài lời nói cho bản thân ^^Fighting!…
Tôi dường như bị ngất đi sao âm thanh đó một cảm giác kỳ lạ xuất hiện khi tôi ngã xuống nó giống như một thứ gì đó lôi tôi đi vào một nơi chỉ có những tiếng thét và những con dao sắc nhọn.…
Đây không hẳn là câu chuyện, mà chỉ là những dòng suy nghĩ của một đứa cô đơn, lạc lõng giữa xã hội ĐỪNG ĐỌC NÓ CHỈ LÀM BẠN TUYỆT VỌNG HƠN THÔI…
hắn - Lãnh Phong Thần ( 22 tuổi) là một ảnh đế được nhiều người hâm mộ và là niềm ao ước của 99% chị em phụ nữ số còn lại là trẻ sơ sinh hoặc là không biết đến hắn nhưng nó lại là 1% số ít không biết đến hắnnó - Ngọc Anh Băng ( 18 tuổi) là một cô bé dễ thương, hòa đồng với mọi người nhưng nếu ghét ai thì sẽ coi như không khí và đối xử rất lạnh nhạt và anh lại là số ít người bị cô ghét…
Uyên Quỳnh sống trong gia đình không mấy hạnh phúc, cô chỉ có cậu em trai nhỏ Duy Hưng là nơi an ủi. Rồi ngày mà cô vào cấp 3, ngôi trường mà cô đã hết mực cố gắng để có thể vào. Với mọi người ở trường cấp 2 của cô, việc vào những trường top 1 bằng điểm tuyên sinh thì có lẽ không phải vấn đề quá khó. Vì trường cô học cũng là trường điểm của quận. Các anh chị cựu học sinh cũng bảo cô không cần phải lo, chủ yếu là may mắn. Ơ hay lạ nhỉ may mắn gì cơ chứ phải cố gắng thì mới có kết quả tốt chứ. Mà đúng là thế thật có những người học giỏi ơi là giỏi mà thi xong điểm cũng lẹt đẹt í. Đấy tại học quá chủ quan, cô nghĩ thế. Lại có những người chỉ lật ra ôn vài thứ, thành tích trong lớp không mấy nổi bật lại mang về kết quả khá viên mãn đối với họ. Nhưng đó là chuyện của họ, cô đã tự thấy bản thân mình thường thiếu may mắn rồi nên nhất định phải cố gắng trong kì thi này để vào được trường như ý không chủ quan được!!!Đấy thấy chưa, ông trời nào có phụ lòng người, đặc biệt là lòng người chân thành như thế. Cô đậu!!! Dư tận 3.5 cơ, hạnh phúc thật đấy! Và đó cũng là khoảng thời gian tươi đẹp cô gặp được cậu, Tuấn Kha - " bạn thân " của cô.…
Khi kết thúc những điều không hạnh phúc,sự chịu đựng,cô độc,bất công ở thế giới hiện tại thì con người ta lại tìm được một cái gì đó ở một thế giới khác .Là gì đây: ,Là "hạnh phúc' chăng hay lại là những chuỗi ngày dài của bi kịch??…
Truyện kể về Lâm Hạo và Lâm Ngọc, hai anh em mồ côi, sống trong hoàn cảnh khó khăn. Họ phải kiếm sống bằng công việc bán đồ ăn sáng trên phố. Mặc dù điều kiện sống không dễ dàng, nhưng tình yêu thương giữa họ lại vô cùng đặc biệt, bỗng một ngày Lâm Hạo nhận được một "Hệ thống Tương Tác Đặc Biệt" và anh muốn chinh phục thế giới để hai anh em không phải khó khăn nữa…
"999 lá thư gửi cho chính mình" là một tác phẩm đặc biệt đầy cảm hứng đến từ tác giả văn học mạng nổi tiếng Miêu Công Tử, mang một màu sắc riêng biệt qua những lời thư nhỏ nhắn nhủ đến người đọc về giá trị cuộc sống, tình yêu, tuổi trẻ, tương lai.Tiếp nối phần 1 giúp bạn trở nên hoàn hảo, cuốn sách phần 2: "999 lá thư gửi cho chính mình" - Mong bạn trở thành phiên bản hạnh phúc nhất, giúp bạn mỗi ngày như một hoa hướng dương hướng về phía mặt trời, hấp thụ trọn vẹn năng lượng tích cực, vui vẻ mỉm cười, mọi đau buồn sẽ bốc hơi tan biến.…
Những thiếu nữ xung quanh hành lễ, hiển nhiên địa vị của phụ nhân cũng rất cao.Tuy không nghe hiểu họ nói gì, nhưng Ngọc Minh Ly vẫn có thể đoán được đại khái, và phụ nhân này có vẻ là mẫu thân mới của mình. Phụ nhân nhận chiếc cốc trong tay thiếu nữ, lấy thìa nhỏ bằng trúc khuấy đều rồi đút từng thìa cho Ngọc Minh Ly. Ngọc Minh Ly há miệng, nuốt xuống, vị rất tốt, thanh thanh ngọt ngọt, rất tươi mát.Nhưng di chứng là uống xong lại hơi buồn ngủ. Nhắm đôi mắt lại, nhưng không ngủ mà trong lòng lại đề cao cảnh giác. Chỉ cảm thấy bà tay thiếu phụ bế mình lên, nhẹ nhàng dỗ dành, lực đạo kia như đang nâng một quả cầu thủy tinh mỏng manh dễ vỡ, nhẹ nhàng cực kỳ. Một câu hiện lên trong đầu Ngọc Minh Ly. "Ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ rớt " Tuy trong lòng đề cao cảnh giác, nhưng trong đầu Ngọc Minh Ly hơi hỗn độn, cảm giác mình chưa nhớ ra gì đó. Nhưng cũng chẳng chống đỡ được lâu, y lại ngủ.Lại qua bảy ngày sau khi được uống thứ nước đó rồi ngủ, bây giờ y không cần uống nữa. Đầu óc thanh tỉnh làm y nhớ đến một số thứ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn…
Đam mỹ, cường công, ôn nhu thụ.thanh xuân vườn trường, trưởng thành, quá khứ tàn nhẫn, sự thật phơi bày.…
Lúc Trương Vanh tỉnh dậy đã thấy mình trong thân xác của một tiểu thịt tươi nổi tiếng. Được gọi là "mỹ nam hiếm có năm nghìn năm".Là người ghét tiểu thịt tươi nhất, anh chán ghét trở thành người của phái thần tượng, anh quyết định thay đổi bản thân và biến mình thành người của phái thực lực.Dù các tác phẩm của anh rất nổi tiếng, nhưng anh thấy rằng rất nhiều người không để ý đến các tác phẩm mà khi nhìn thấy anh, họ vẫn chỉ hét lên "Anh đẹp trai", "Kiểu tóc mới của anh đẹp thật" vân vân và mây mây.Làm ơn đi, tôi rõ ràng là người có thực lực. Xin hãy bỏ qua vẻ đẹp trai của tôi và chú ý hơn đến một số tác phẩm của tôi. Ok?…
Tuổi trẻ là tuổi của những hồn nhiên,háo hức và mộng mơ. Liệu có thật vậy?Hay chỉ là những đêm đen u tối,mịt mờ,vô định. Dù là gì,là đẹp đẽ hay bi lụy,tất cả cũng sẽ qua!Thể loại:ngôn tình,học đường,nhẹ nhàng,ngược.…
Là những chuỗi xốn xang với những thứ tình cảm ngọt ngào mà bạn trẻ đọc được, cảm nhận được và thấy được.…
Author: Ayumi Amamiya { Kim Ngân } Hạnh phúc có màu gì ? Màu hồng thơ mộng - một thế giới ấm áp và đầy tình yêu thương hay màu đỏ ấn tượng - thứ cảm giác mãnh liệt để lại trong tim bạn một niềm vui không thể nào quên ? Hay là màu nắng? Màu rực rỡ dịu dàng soi sáng trong tim bạn, để lại một xúc cảm bình yên không bao giờ nhạt phai ? Theo cách bạn cảm nhận, thì, hạnh phúc có màu gì ? Cuộc sống không phải lúc nào cũng như ý nguyện, không phải ai cũng có được hạnh phúc....Hạnh phúc...đôi khi chỉ đơn giản là cái nắm tay ấm áp an ủi của ai đó mỗi khi ta rơi vào tuyệt vọng.... ____ Hạnh phúc của em, rất ngắn ngủi, niềm vui còn đó, nhưng nhanh chóng mất đi...Người em yêu, xin hãy ở bên cạnh em....mãi mãi.... ____ Lúc đầu định viết nhân vật tự tạo. Nhưng mà thấy cái ảnh bìa Arthur với Lâm Linh đứng sát nhau nên không chịu nổi viết Nhân vật là của Bộ truyện " Kỵ sĩ hoang tưởng dạ". Nhưng mà thấy không thích, chuyển lại chính thức là SyaoSaku trong CCS và TRC. #Truyện dựa theo truyện Kỵ Sỹ Hoang Tưởng Dạ. Từ từ để suy nghĩ mấy khúc sau cho nó khác khác với truyện tranh nguyên gốc...về nội dung..... ... Tuy nhiên, sau .........một năm suy nghĩ! Mình quyết định đăng hai bộ gần như, gần như là giống nhau thôi nha để cho ai thích Manhua chữ thì đọc, ai thích SyaoSaku thì đọc. Tên truyện: Màu của hạnh phúc, đừng quên nhé!…
Chiêm nghiệm và những thứ hay ho được nhận ra từ cuộc sống.…
Đây là câu chuyện cũng như một lời tâm sự có thật về cuộc sống của tôi. Một công cuộc đi tìm hạnh phúc chưa có điểm dừng. Tôi tên là Khánh Viên cô gái đến từ miền tây sông nước , tính đến hiện tại tôi đã 28t. Có lẽ vì cuộc sống mưu sinh khó khăn nên từ nhỏ tôi đã thiếu thốn rất nhiều tình cảm của cha mẹ mặc dù nhà tôi chỉ có 2 chị em gái. 12t đã phải sống xa gia đình phụ quán ăn, phụ bán hàng nước để kiếm tiền đi học. Tôi luôn khao khát có một sự yêu thương, sự quan tâm, sự chia sẻ, sự cảm thông và tôi đã bắt đầu công cuộc đi tìm tình yêu tìm sự hạnh phúc kể từ ngày đó. Tôi sẽ như thế nào? Sẽ có được kết thúc tốt đẹp không? Tôi sẽ chia sẻ cho các bạn và mong tìm được sự đồng cảm của ai đó có số phận giống tôi.…
Đay là câu truyện đầu tiên mà Dương viết. Văn chương không giỏi nhưng đây là câu truyện chiếm 85% sự thật. Nói về một cô bạn 15 tuổi sống một mình trong bóng tối. Để biết thêm về cuộc sống của cô bé này thế nào thì hãy cùng Dương khám phá bộ Truyện mới này nhé!…
Mong rằng mỗi chúng ta đều đang sống vui vẻ và hạnh phúc. Cái giá của trưởng thành thật đắt, vì vậy hãy tận hưởng hết mình.…