Kể về cuộc phiêu lưu của nhóm thất hiệp, đi tìm kiếm hoa Thất Bích Ngọc trong truyền thuyết để chống lại bộ tộc Hắc Ám có ý định cướp Thất Bích Ngọc hoa có sức mạnh tối thượng để xưng bá thiên hạ.…
Vô tình lạc vào giấc mơ của người mình yêu, quả là một trải nghiệm thú vị, mà cũng khá gian nan. Ban đầu thấy lạ lẫm, sau rồi cũng quen. Nếu có thể thông qua giấc mơ để xoa dịu trái tim tổn thương, thực sự rất tốt. Chỉ cần hai người có thể bỏ qua chuyện cũ, thông cảm cho nhau, làm hoà với nhau ở thế giới thực, thì coi như trải nghiệm giấc mơ ấy rất tuyệt vời.…
Đây là tác phẩm đầu tiên của mình là những suy nghĩ và mong muốn của mình với các nhân vật.Vì là tác phẩm đầu tiên nên chắc còn nhiều sai sót mong các bạn bỏ qua và có thể đón nhận. Thời gian truyện là sau trùng khởi khi Ngô Tà sống cùng Trương Khởi Linh và hai người từ từ nhận ra tình cảm đặc biệt dành cho nhau ....…
《Nghe Thời Gian Nói》Hán Việt: Thính thời quang thuyếtTác giả: Mật Đường Niên ĐạiEditor: nana Beta-er: _CosetteeTình trạng: Hoàn thành 66 chươngTình Trạng edit: chuẩn bị lếtThể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, niên thượng, dưỡng thành, chữa lành.__________________________________________Bản edit phi thương mại chưa có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không REUP, CHUYỂN VER và chỉ được đăng ở Wattp@d. Đây là lần đầu tui edit nên sẽ có nhiều lỗi sai và chỉ chắc chính xác khoảng 70-80% mong mọi người giúp đỡ thêm ạaaa ꪔ̤̮/230605/…
Bánh Bao - một thanh niên thất nghiệp tự cho mình là một thám tử đã cùng bạn của cậu - Viên Tinh đi vào một vụ án mạng hết sức kì lạ. Và từ đó, nhiều manh mối bất đầu được hé lộ. Thể loại: trinh thám, hài hước Tác giả: Rosie Giang Tiền sử: Đã tập viết lách từ lâu nhưng bây giờ viết không biết đọc giả có thích hay không? Mong m.n ủng hộ!!!…
-"Ink làm ơn hãy bình tĩnh! Tôi bt là khó tin nhưng làm ơn hãy tha thứ cho lỗi lầm cũ của tôi."-"Xin lỗi... tớ chưa tin vào sự thật này đc..." __________-"Cậu còn bướng?"-"...!" __________-"Này, thả tay ra! Cậu làm gì vậy!"-"Dạy cho ink nhà ta bài học." __________-"Tôi và cậu có cùng nhà đâu."-"Ta thích sao thì làm theo ta đi."Z cho nóng truyện ;>Chào! Mình là mít, mình biết có vẻ truyện khá quen thuộc rồi. ((vì quen thuộc mình đọc nhiều nên ms dám thử đấy chứ ^^"))và đây sẽ là câu chuyện đầu tay mình viết.mình mong mấy bạn thích.((lưu ý nếu ưa truyện mình xin bạn mua dép hóng trước, phòng hờ việc mình quên viết truyện ^^"))…
-"Ngươi là ai?"-"Ta là... Trương Khởi Linh!"-"Nói dối. Tiểu Ca mới là Trương Khởi Linh."Tiểu Ca... của ta...⁕•⁕•⁕•⁕•⁕•⁕•⁕•Hơi thở nhẹ như sương, ký ức hỗn độn như khói. Nhưng cái tên ấy, tên của người yêu, vẫn như một nhành hoa khô được ép giữa nghìn tầng kỷ niệm, không bao giờ tàn phai.Điều tiếc nuối nhất trên đời này, hơn cả sinh ly tử biệt, phải chăng chính là... chúng ta vẫn yêu nhau tha thiết nhưng lại buộc phải rời xa nhau?Là khi ký ức đã biến mất nhưng tình yêu vẫn mãi còn đó.Thì ra đây chính là... cái giá của sự bất tử.Thế gian người người truy cầu vĩnh hằng. Nhưng mấy ai hiểu được, sự tàn nhẫn của thời gian đây?-"Sống bất tử là một điều rất khổ sở."Từng mảnh ký ức vụn vặt vội ghép, cũng chẳng thể vẽ lại lên chuyện tình đôi ta.Lạc nhau trong hư vô, tìm nhau trong vô vọng.Nhưng mà...Ký ức có thể phai mờ, song cảm giác yêu thương vĩnh viễn khắc sâu trong xương tủy. Chỉ cần người thương xuất hiện, liền có thể dễ đàng dánh thức nó.-"Bất luận như thế nào, người đều là người mà ta yêu nhất trên đời."-"Là ánh sáng rực rỡ duy nhất trong tầng tầng lớp lớp ký ức mà ta đã lãng quên."…
Là một ít đoản ngắn, có vài cái đã đăng trên Tieba, có vài cái chưa đăng, muốn gộp chúng lại với nhau. ---Thiếu niên đã đã đi xa, mà chúng ta vẫn luôn nhớ tới bọn họ.…
Nội dung của truyện xoay quanh nhân vật Khánh. Cậu là một học sinh cô độc, luôn ở một mình, và cậu chỉ có duy nhất một người bạn thân là Thy. Nhưng cậu không bao giờ buồn, vì cậu thích sự cô độc. Cậu thích được ngồi một mình làm bài tập, nghe nhạc, chơi game.Thế nhưng, cuộc sống của cậu đã thay đổi 180 độ khi thầy giáo chủ nhiệm chuyển Minh đến cạnh cậu. Minh là học sinh cùng lớp của Khánh từ năm lớp 6, nhưng cậu không hề biết đến, hay nói đúng hơn là không quan tâm đến sự tồn tại của hắn cho đến khi hắn trở thành bạn cùng bàn của cậu...Tại sao lại là Tiểu Náo Náo ư? Mình đã đọc bộ "Hình như mỗi ngày đều phát kẹo" của Tô Cảnh Nhàn. Thấy biệt danh "Từ Náo Náo" của nhân vật chính hay hay nên mượn luôn =)) E hèm, tóm lại, cảm ơn các bạn.…