Nhật kí của Yu
Chỉ đơn giản là mình muốn được chia sẻ gì đó khi buồn…
Chỉ đơn giản là mình muốn được chia sẻ gì đó khi buồn…
Đôi ba dòng vu vơ, sẽ không có chủ đề nào nhất định. Có thể nói đây là một cuốn nhật kí ^^…
Em mới tập viết ạ, mng thông cảm nhé !…
Viết cho tuổi 19 của tôi.…
Này chỉ là nhật ký ạ…
Covid đã lấy đi quá nhiều thứ của chúng ta…
WARNING ⚠⚠⚠Ngọt quá mức qui định =))…
Truyện đầu tay của mình... Mong các bạn ủng hộ…
Một chút những gì mà tớ cảm nhận được về Tết cổ truyền của chúng ta…
Có một cô gái nhỏ... Đem lòng yêu một người Nắng ôm rèm cửa sổ, ai ôm cô vào người ? Tôi có một mối tình không thể nào quên được. Thật tiếc không phải vì nó đáng nhớ đến mức tốt đẹp... Chỉ là nó đáng sợ đến mức chạnh lòng.Bạn có cảm thấy cuộc sống thật muôn màu ? Đôi lúc ánh sáng ngập tràn đôi mắt, nhưng đôi khi nhìn đâu cũng thấy nỗi buồn u tối. Cái buồn thật kì lạ, nó không khiến màu sắc trong mắt chúng ta khác đi. Cỏ cây vẫn xanh mướt, bầu trời lại xanh trong, làn khói tỏa ra từ đầu thuốc vẫn mang một màu trắng mờ ảo dần dần biến mất. Chỉ là nó nhuốm thêm chút màu buồn, chút màu nước mắt...Câu chuyện này chỉ là một chút khó chịu bứt rứt trong lòng đã 2 năm trời chẳng thể tan biến, là một chút kí ức đọng lại trong trí nhớ của người hay quên, là những gì tôi không thể tâm sự cho ai khác ngoài những " người lạ không quen".…
Cãm xúc em bây giờ đaq rất mệt mỏi.…