Tình Yêu Game Thủ
Bright , Win là nhân vật chính. HếtVui vẻ ko giận nha kkkkk…
Bright , Win là nhân vật chính. HếtVui vẻ ko giận nha kkkkk…
Tôi và anh ấy bên nhau 3 năm ,anh ấy từng bảo không cần cả thế giới này biết chúng ta yêu nhau chỉ cần 2 ta bên nhau hạnh phúc là đủ rồi . Tôi ngu ngốc tin vào tất cả lời nói của anh ấy cứ ngỡ sẽ mãi mãi hạnh phút bên nhau. Nhưng .... cái gì là răng long đầu bạc cái gì là chỉ cả 2 là đủ , trái tim tôi như vỡ thành từng mảnh vụng khi thấy anh cùng cô ta ân ân ái ái trên chiếc giường của cả 2, khoảng khắc ấy tim tôi như vỡ vụng . Mọi kí ức như biến thành mảng vụng sắc nhọn đâm thẳng trai tim tôi ,anh bảo " anh ấy chỉ muốn thử cảm giác giống những nam nhân bình thường khác ,làm sao mà nam với nam có thể cơ chứ, " Anh ấy không muốn cho mọi người biết về chuyện của cả 2 bởi vì điều đó sẽ khiến ba anh tức giận...Tôi chợt nhận ra rằng mọi thứ chỉ có mình tôi ảo tưởng ,liệu rằng "Nam với nam lại mất mặt thế sao ? "Tôi từ bỏ rồi .... không níu lấy nữa .... nhưng định mệnh thật là trớ trêu khi cho chúng ta gặp nhau bằng cách này ...…
dyx từng nói muốn cùng ysx có một cái script thanh mai trúc mã, vậy nên tôi viết nó.lowercase.…
bài tiểu luận…
XIN KHÔNG REUP, CẢM ƠN!LỊCH POST: Ngày 15 và 30 hàng tháng…
'Hmmm.. Mi là phvcboi đúng hong..''Thôi đi, mi là tình nhân bé bỏng của Phan Tư Tư cơ mà, không khiến nhà mi nịnh nọt như thế đâu. Ta không muốn bị vặt đầu a!!!''Hạ Diêu Y là công chúa đáng yêu còn Doãn Dương nhà mi chỉ là nô tì đáng chết !!!'…
giá trị thặng dư người sx và giá trị thặng dư người tiêu dùng…
lưu ý: truyện không có thật Không chuyển ver đi nơi khác, cảm ơn ạ…
ngôn tình…
Cố Du Ninh nâng mắt nhìn, một nam sinh vóc dáng cao lớn, thậm chí còn đầy đủ xương thịt hơn cậu. Mặt mũi sáng sủa, đẹp trai không thua kém gì cậu khiến các bạn nữ trong phòng gào thét. Cậu nam sinh mặc một chiếc áo hoodie màu trắng đen đơn giản, quần túi hộp màu xám ôm lấy đôi chân dài, đôi mắt đang nhìn đăm đăm về phía cậu.Cậu quên tên người khác thì thôi chứ vị nam sinh này không thể nào quên được. Nam sinh là Hạ Từ Dương, một vị học bá trong trường với câu "Không nhất trường thì nhì trường", rất được lòng thầy cô. Nghe loáng thoáng có vẻ là đại thiếu Hạ gia, giàu có không thua kém gì Cố Du Ninh.Cậu chỉ im lặng, có lẽ có sự khúc mắc gì giữa hai người, khiến Du Ninh không nhìn lấy anh một lần. Bị ánh mắt của người này nhìn quá lâu làm cậu phát cáu. Cậu cắn vỡ viên kẹo, đứng dậy túm lấy cổ áo anh. "Tên khốn này, sao cậu lại ở đây."…
Viết cho chúng ta, những kẻ quen thành lạ. Vẫn là mùa hạ, nhưng không còn chúng ta.…
Hai con người với hai tính cách khác nhau, bước vào cuộc yêu như hai kẻ lần đầu tập yêu. Liệu có thể cho nhau những điều mà cả hai mong muốn. Vốn dĩ thanh xuân là để bỏ lỡ nên chẳng có gì mà phải đắn đo hãy đến đây và yêu nhau thôi.…