Chào cậu!Người bạn tốt
Tôi chưa hình dung đc nó nữa có lẽ viết xong tôi sẽ miêu tả yeh yeh …
Tôi chưa hình dung đc nó nữa có lẽ viết xong tôi sẽ miêu tả yeh yeh …
Câu chuyện về Park Chaeyoung và cô bé Lalisa....…
đoản truyện thôi nên đừng hỏi mk vì s ko có kết thúc nhé…
1 chút ngọt ngào…
Sau này mỗi khi nhớ lại lần đầu tiên gặp cô , anh sẽ thầm cảm ơn thượng đế…
Nam9 : Hoàng AnhNữ9 : Đan TâmTình đơn phương của cô gái Đan Tâm dành cho cậu bạn Hoàng Anh chẳng dám ngỏ lời vì sợ tình bạn giữa cô và anh sẽ ko thể làm bạn được nữaCô thì học giỏi,Anh cũng thế và anh là trùm trường -Hai con người xa lạ chẳng quen biết gì nhau ,lại học chung lớp cấp 3 (Anh là trùm trường (nhưng anh không phải phe xấu anh phe chính nghĩa nheeeee )Cô mê anh bởi anh ôn hoà ,bới sự dịu dàng của anh bởi nụ cười ....Những năm tháng thanh xuân của cô có anh nhưng không biết với anh có cô hay không bởi chỉ mình cô yêu anh sâu đậm mà chẳng dám nói ra Nhiều lần cô cũng cảm thấy nhói lòng vì có lúc anh thân mật với ng con gái khác ,nhưng chẳng thể làm gì bởi anh và cô đâu là gì của nhau....Cùng chờ xem cái kết của truyện nhá🍀…
📍Tên truyện: MƯA HANH📍Tác giả: Sissycici📍Editor: Thu Chanh📍Thể loại: nửa học đường nửa đô thị, hoan hỉ oan gia, từng bước trưởng thành, HE.Giới thiệu nội dung:Cuộc đời của Yến Hiếu Tiệp có hai chuyện nhất định phải hoàn thành, một là trở thành bác sĩ ngoại khoa, hai là theo đuổi được Ôn Kiều.Mà cuộc đời của Ôn Kiều cũng có hai chuyện nhất định phải hoàn thành, một là trở thành giám định pháp y, hai là thoát được khỏi Yến Hiếu Tiệp.Thế nhưng dưới sự theo đuổi vừa trực diện vừa nồng nhiệt lại còn chân thành của cún con, Ôn Kiều phát hiện ra mình hoàn toàn không thể chống đỡ nổi.…
-- đoảnTôi tên là ôn nhu(17 tuổi) một cô gái đầy cá tính và hay bị người ta hiểu nhầm là less, hôm nay là ngày đầu tôi chuyển đến ngôi trường này và ngày hôm nay cũng chính là ngày đầu của năm học........ .... ....... ..... ..... Mọi người trong trường nhìn tôi với 1 ánh mắt xa lạ, bỗng nhiên 1 tiếng hét lớn " Này! Tránh ra anh bạn, bất ngờ và hoảng hốt 1 thành gỗ nhỏ rơi vô tình bị ném ngay giữa mặt,.... --(ui da, đâu quá, tôi khóc lên) Từ phía xã chạy lại một chàng trai dánh mảnh khảnh tiến tới--tôi đã bảo tránh ra rồi mà, anh bạn có sao khôngTôi vừa khóc vừa nói-- bộ cậu không có mắt à! Hay sao mà bảo tôi là con trai chứ 😭😭😒-- à xin lỗi cậu, tại cậu ăn mặc như con trai nên..... Tôi tưởng.... --tưởng gì, cậu có thấy đứa con trai nào mà lùn như tôi không chứ-- thôi không nói nữa, tôi xin lỗi,để too cõng cậu đến lớp-- biết điều thì làm màu đi, hôm nay là ngày đầu đi học tôi không muốn bị muộn đâu-- bộ cậu là học sinh mới chuyển tới à, câu tên gì ấy--ừ, tôi là học sinh mới chuyển tới, tên là ôn nhu còn cậu,? -- cậu cứ gọi tôi là lãng huy, thôi không nói nhiều nữa để tôi cõng cậu đi…
Chuyện về tình yêu đầu cấp 3 của hai học sinh từ hai trường chuyên của thành phố, về những nỗi nhớ, những bâng khuâng đan xen cùng lo lắng thi cử, bài vở và đôi khi là cả những áp lực từ sự kỳ vọng quá lớn. Một tình yêu chân thành, ngọt ngào và rất đỗi bình yên, giản dị. Chỉ là sự bồng bột cùng tính háu thắng của hai đứa trẻ con vẫn đang học yêu, học cách trưởng thành cùng những áp lực đồng trang lứa đã đưa đẩy một đoạn tình cảm sớm đi vào ngõ cụt. Họ lạc nhau giữa thời tuổi trẻ tươi đẹp, để rồi sau này khi đã ở nơi xa xôi hai phương trời lại chợt bàng hoàng nhận ra giữa bộn bề cuộc sống, nỗi nhớ kia vẫn chưa từng một lần ngủ yên...…
Lâm gia và Bạch gia vốn là 2 gia đình thân thiết từ lâu. Họ đã từng hứa với nhau rằng sau này chắc chắn sẽ trở thành thông gia với nhau kể từ khi hai đứa trẻ Lâm Vân Tuyết và Bạch Tiêu Phong còn chưa ra đời.Năm Tuyết nhi 2 tuổi thì gia đình họ Bạch phải chuyển ra nước ngoài sinh sống và từ đây mối lương duyên của họ bị chia cắt...Nhưng trời không phụ duyên họ, 17 năm sau,họ gặp lại nhau tại ngôi trường danh tiếng nhất cả nước Trường Đại Học Thanh Hoa! Những câu chuyện tình ngọt ngào của họ bắt đầu từ đây....…
Rất nhiều lần, trong giấc mơ của mình cô đã mơ về quãng thời gian đã qua, về những kỉ niệm của tuổi thanh xuân. Và cũng đôi lần cô mơ về người con trai ấy. Chàng trai của hoài niệm. Cô đã từng yêu một người bằng tất cả nhiệt thành của tuổi trẻ, bằng cả trái tim. Từng hạnh phúc, từng khổ đau. Có lẽ những hồi ức ấy cũng dần nhạt phai, có thể hình bóng ấy cũng mờ đi trong kí ức. Đã cho rằng vĩnh viễn rời đi trong sinh mệnh của nhau. Nhưng rồi một góc trong trái tim vẫn lặng lẽ khắc ghi, một ngọn lửa vẫn âm ỉ cháy, để khi gặp lại ....lại bùng lên mạnh mẽ..... hóa ra nhiều năm như vậy vẫn chưa từng lãng quên, hóa ra anh vẫn quan trọng đến vậy.…
Nhẹ nhàng tình củm kiểu tyeu bọ xít th…
Dịch Nhiên Dịch Bạo Tạc---------- Hoa Thần Vũ ----------…
"Cảm ơn, cảm ơn vì đã có thể đi cùng nhau lâu dài như vậy, những người bạn!"…
thanh xuân vườn trường…
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!Nhớ ủng hộ mình nhiều nha!…
món quà nhỏ.…
chỉ có Hiểu Tiết…
Truyện có nhiều yếu tố cẩu huyết đề nghị ko mang não khi đọc…
Tên truyện: Như Hạ, Như Xuân Hệ liệt: TúyTác giả: Len Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, trọng sinh, 3s, em gái của hung thủ và em trai của nạn nhân. Tình trạng: Đang raGiới thiệu: Chết vì bệnh hiểm nghèo, sống lại vì tình chưa nguôi. Lần cuối trước khi chết, Phong Nhược có gặp một người. Người đó vì cô mà chờ đợi, vì cô mà cãi lại gia đình, vì cô mà phản bội cả anh em.Ánh mắt người đó nhìn cô, vừa đau khổ lại vừa bi thương."Nhược, cuối cùng em vẫn không yêu tôi." Phong Nhược oà khóc, tự trách bản thân mình quá ngu ngốc. Cô lúc nào cũng cảm thấy mình không xứng đáng đón nhận tình yêu của anh, vì anh trai cô là người đã giết cháu trai và có ý định sát hại chị dâu và anh trai của Tần Dương. Thanh xuân em vì anh mà có thêm vui vẻ nhưng thanh xuân của anh có em thì ngày càng tối tăm. Cô muốn được sống, muốn được ở bên cạnh anh đến răng long đầu bạc. Cô muốn sinh con cho anh, muốn nhìn thấy ngôi nhà nhỏ cùng anh và những đứa con đáng yêu của hai người bọn họ. Nhưng thời gian đã không cho phép cô thực hiện nhiều ước mơ như vậy. Chỉ cho cô thời gian để nói lên hết tất cả. "Em nợ anh."Nợ một mùa xuân ấm và một mùa hạ mát. Như Hạ, Như Xuân. Hạ mát, Xuân ấm. Hạ mát vì có gió, xuân ấm vì có ánh dương.…