(12 chòm sao) Ôm trọn em lần cuối
Lần đầu nhóm mình viết truyện chung, có sai sót mong mn góp ý để nhóm sửa đổi. Cảm ơn mn^^ Lịch ra chap của nhóm mình sẽ vào chủ nhật hàng tuần. Bộ này được đăng trên Wattpad và noveltoon.…
Lần đầu nhóm mình viết truyện chung, có sai sót mong mn góp ý để nhóm sửa đổi. Cảm ơn mn^^ Lịch ra chap của nhóm mình sẽ vào chủ nhật hàng tuần. Bộ này được đăng trên Wattpad và noveltoon.…
Qúy gia và Danh gia là hai nhà môn đăng hộ đối.Qúy Lâm Hạo với Danh Đàm do đó mà là Thanh mai trúc mã.Từ nhỏ họ đã rất thân thiết.Sau khi Danh Đàm học xong tiểu học thì Danh gia rời Bắc Kinh chuyển đến Giang Tây sinh sống vì một số chuyện.Đến năm Danh Đàm 15 tuổi,cô trở về Bắc Kinh dưới sự chào đón của Qúy gia.Mọi người đều biết,chỉ có Qúy Lâm Hạo lại không hay.Liệu cậu có nhận ra cô sau từng đấy năm không gặp?…
Trong tuyết trời của tháng 12, tháng của mùa lễ hội noel. Phan Cao Dương được sinh ra ngay chính lúc tuyết bắt đầu rơi. Người ta thường nói: Tuyết đầu mùa khi ước một điều gì đó thì điều ước ấy sẽ trở thành hiện thực. Vậy có phải khi tôi ước rằng "Tớ muốn được ở bên Lê Khánh Đan mãi mãi" thì nó có thành sự thật không?…
Tại trường THPT XXX nào đó, trên hành lang tầng 3, 1 nữ sinh chạy thục mạng và phanh gấp trước cửa phòng cuối cùng. Hôm nay cô phải đi thi nhưng lại dậy muộn, lo lắng đến không kịp giờ đã dọa đông kiến thức trong đầu bay đi 1 nửa. Dù trong lòng lệ tuôn rơi nhưng cô vẫn phải anh dũng bước vào.Ngày hôm đó thanh xuân của cô xuất hiện 1 người, người làm thay đổi cả quãng đường đời tẻ nhạt của cô.…
trong số hệ liệt 188 thì mình thích nhất là bộ "Tiểu Bạch Dương". bên cạnh đó, mình còn dành tình yêu đặc biệt đối với Tân Vũ 💛{ giới thiệu một chút về nhân vật }mở đầu câu chuyện khi Bạch Tân Vũ (23 tuổi) gặp Du Phòng Thành (21 tuổi). trải qua 2 năm sống gió ở quân đội và khoảng 1 năm sau khi giải ngũ, họ chính thức về chung một nhà 👬sau đây là một vài câu chuyện ngắn do mình lên ý tưởng và thực hiện. mong các bạn ủng hộ 🙆🏻♀️p/s: đừng ngại vote và bình luận nhé, hãy cho mình một ít động lực để cố gắng 🥰…
Tên gốc : Đàm Luyến Ái Bất Như Thôi Lý Tác giả : Dương DạngNguồn : 52shuku.vipConvert : wikidich.comEditor : Rùa Già 🐢 Rùa Quản Sạp 🎀 Chee 🧀 Tình trạng bản gốc : Đã hoànTình trạng bản edit : Đang tiến hành Thể loại : Ngôn tình, Hiện đại, Vườn trường, Trinh thám, Nguyên sang, Hoan hỉ oan gia, HEVăn án : An Hoa Nhài, người đứng thứ hai sau Giang Mạt Ảnh chỉ có thể cùng hắn so tài trinh thám. Nhưng cô lại vì đủ loại nguyên nhân mà từ bỏ trinh thám, mãi đến khi cùng đồng bọn tụ họp đông đủ, lần lượt dẫn dắt cô.Tiểu kịch trường :An Hoa Nhài: Anh không phải là thiên tài sao? Khả năng trinh thám lại còn không bằng tôi?Giang Mạt Ảnh mỉm cười đầy cưng chiều: Vì em tôi có thể 1+1=3!An Hoa Nhài: Vậy cớ gì về mọi mặt tôi lại luôn thua anh?Giang Mạt Ảnh: Như thế có thể khiến em đem tôi ghi lòng tạc dạ?An Hoa Nhài: ...Giang Mạt Ảnh anh quả nhiên là một bụng đầy ý xấu!------------------------------Lưu ý : Truyện edit khi chưa có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không re-up và không chuyển ver dưới mọi hình thức. Truyện được update duy nhất tại : Wattpad : ruagiayuyann Wordpress : Sạp Hương Quả Của Rùa Già…
Tuệ Linh từ nhỏ đã nghe lời bố mẹ,không cãi một lời,cô rất ngoan ngoãn và hiểu chuyện.Bố mẹ bảo chuyển trường là chuyển trường.Dường như thời gian chẳng nể tình ai mà dừng lại,càng ngày bố mẹ càng áp lực chuyện học hành của cô,những rắc rối mỗi ngày cùng áp lực của bố mẹ,khiến Tuệ Linh bắt đầu bị bệnh tự kỉ.Vài lúc cô còn tự cười nhạo bản thân của mình là một con rối.Cho đến 1 ngày cô lại bị bố mẹ ép chuyển trường.Nhưng không ngờ,trường mới lại cho cô niềm vui từ những người bạn mà trước kia cô chưa từng có.Ngoài ra cô dần có tình cảm với cậu bạn cùng bàn Gia Huy phải làm sao bây giờ?…
ĐÂY TRUYỆN THỂ LOẠI NGÔN TINH,LÃNG MẠN AI K ĐỌC THÌ NEXTCâu chuyện xoay quanh cô nữ sinh trung học Jin Hee tại trường trung học Sunkyung,tại đây cô gặp được 1 đàn anh có tiếng trong trường tên là Jong Hyuk.Hai người đấu khẩu nhau mỗi lúc gặp mặt nhưng bỗng 1 ngày 2 người dần có tình cảm và yêu nhau,hành trình của 2 người gặp khá nhiều khó khăn,nên chungd ta hãy đón chờ bộ truyện này nhé.Cảm ơn mọi người rất nhiều…
Cả đời của Cung Vương chỉ đi tìm mãi một thứ, gọi là "hạnh phúc".Cung Vương:"Tôi muốn vẽ một bức tranh, mà trong đó chỉ toàn là hạnh phúc. Tiếc là tôi thực sự không biết hạnh phúc có hình dáng, màu sắc như thế nào. Chịu thôi, vì tôi trước giờ chưa từng trải qua nó, nên tôi thực sự không biết"Sống một đời người, đi tìm hạnh phúc, thế sống lại cuộc đời thứ hai, Cung Vương có định đi tìm thứ gọi là "hạnh phúc" nữa không?…
Những tháng ngày cuối cấp trung học cơ sở là những tháng ngày mà tôi khó có thể quên được.Nào là ôn thi chuyển cấp, nào là những kỉ niệm cuối cùng với những người bạn cùng lớp. Nhưng đặc biệt nhất, là cậu ta. Sau kì nghỉ hè mà đối với tôi hay đa số học sinh khác là ngắn ngủi, thứ mà chúng tôi phải đối mặt chính là kì thi chuyển cấp. Có thể vào được trường cao trung tốt hay không đều dựa vào kì thi này. Tôi mang trên mình những áp lực nặng nề từ nhiều phía, miễn cưỡng chăm chỉ học hành một năm cuối cấp. Thế nhưng, người tính không bằng trời tính. Làm khó tôi không chỉ có chuyện học hành mà còn có bạn cùng bàn của tôi- Dư Quân. Mọi thứ bắt đầu trở nên rắc rối khi tôi nhận ra tình cảm của cậu ta.…
Mối tình gà bông của cô nàng thích ảo tưởng và anh chàng "lạnh lùng".…
Chỉ là truyện trong tưởng tượng, vui lòng không gán ghép lên người thật và không mang đi nơi khácCảm ơn…
Đôi lúc Sở Chi tự hỏi:"Liệu có phải do mình theo đuổi cậu ấy sai cách không nhỉ?"…
Đàm Thủy và Nam Khánh gặp nhau năm 13 tuổi tại lớp học thêm…
Ấn tượng đầu tiên giữa Dương Thiên Yết và Đồng Bạch Dương là một cuộc tai nạn, kèm theo đó là một đống rắc rối không thể tránh khỏi. Từ đây, Dương Thiên Yết trở thành "chân sai vặt" của Đồng Bạch Dương. Mới đầu là sự cà khịa, đến khi cùng nhau vào sinh ra tử trải qua nhiều chuyện, cả hai dần có cảm tình dành cho đối phương. "Nếu không gặp được cậu, có lẽ cuộc đời tôi sẽ đi sang một ngã rẽ mới, đầy thích thú nhưng lại thiếu vắng hình bóng cậu..."…
là của nhau hay của ai khác ..…
Thời gian trôi qua vẫn chưa từng dừng lại chờ thời đợi một ai . Hôm nay có thể cười thì phải cười thật to vì nụ cười của hôm nay ngày mai sẽ không bao giờ quay trở lại ****Thanh xuân một đời vì người mà không còn hối tiếc LH7…
Một câu chuyện ngôn tình nói về nữ sinh chăm chỉ và thiếu niên ác ma.Thân phận, môi trường, cuộc sống khác nhau nhưng hai người lại đồng điệu trong cảm xúc suy nghĩ.Liệu họ có đến được với nhau???? Ánh mắt sắc bén, mũi cao, môi mỏng, tay cầm ly rượu tư thế ngả ngớn không nghiêm chỉnh đang đùa giỡn với bạn. Bỗng nhiên anh ta quay mặt, ánh mắt hai người chạm nhau, một khắc đó Phương Anh cảm thấy như ngừng thở, tim đập chậm lại. Một cổ sợ hãi dâng lên, cô run rẩy lấy điện thoại bật đèn flash lên rọi vào mặt hắn. Đầu cầu nguyện liên tục " đừng chết đừng chết", tới khi ánh sáng chiếu vào hết khuôn mặt cô thấy hắn đang cười. Con mẹ nó!!! Chính là đang cười. Hắn vậy mà đang trêu cô.…