"Vy muốn có một chiếc mai rùa!" Câu nói ngớ ngẩn và hết sức ngốc nghếch này đeo bám Khang suốt mấy năm trời Tại sao ấy nhở, chắc là tại cô bé Vy - hàng xóm của cậu kiêm thanh-mai-trúc-mã như trong lời ngôn tình nào đó từ lúc nghe kể chuyện chiếc mai rùa đã nói câu này không dưới 10 lần với Khang. Vì thế nên từ đó, Khang "đặc biệt" thêm vào cái tên Vy thành Vy-Rùa ! Cho tới khi gặp lại sau xa cách, liệu Vy "Rùa" còn muốn một chiếc mai rùa ?…
"Mỗi lần chuông tan học vang lên, Tô Khinh Mộng lại ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.Gió thổi nhẹ qua hàng cây ngô đồng, nắng xuyên qua rèm cửa, phủ lên bờ vai nghiêng nghiêng của Lâm Túc Dương.Cô tự hỏi, liệu mình có thể giữ lại một khoảnh khắc nào đó của cậu - giống như cách người ta giữ lại ánh sáng cuối cùng trong một chiều hạ.Mà ánh sáng đó... có tên là Lâm Túc Dương."…
Tên truyện: Có duyên không phậnTác giả: Lục Đằng Hướng DuệThể loại: Tiên hiệp - Đam mỹ.Tóm tắt:Vĩnh Xuân và Yến Vũ khi nhỏ vốn là không ưa nhau. Thuở thiếu thời có mấy lần cãi nhau châm chọc.Sau mấy lần đụng độ tuổi thiếu niên, dần dần buông thù kết bạn. Làm bằng hữu tốt. Vĩnh Xuân giúp Yến Vũ tu luyện, tăng thực lực, Yến Vũ lại rủ rê cùng y bày trò quậy phá đủ trò trên đời. Thời thế thay đổi, môn phái suy tàn, đứng bên bờ vực tan rã. Vĩnh Xuân tiếp nhận Trường Thiên Dực, bên cạnh y luôn luôn có Yến Vũ ủng hộ.Cùng đồng cam cộng khổ, vào sinh ra tử, chứng kiến huynh đệ đồng môn, người mình yêu phản bội, rời bỏ... Đến cuối cùng Vĩnh Xuân giữ chắc được chức chưởng môn. Công thành danh toại, liệu có còn nhớ đến người bạn thuở nào?Mối tình đơn phương ấp ủ mười năm của Yến Vũ dành cho y liệu sẽ nở hoa, hay cuối cùng âm thầm tàn lụi? Đôi khi không cần phải Chỉ cần trong tim có nhau, là đủ rồi.…
Ngụy Duy chuyển đến một ngôi trường danh tiếng và ngay lập tức "đụng độ" Trình Hạo - hội trưởng hội học sinh nghiêm khắc. Hai Alpha mạnh mẽ như hai đầu nam châm cùng dấu, tưởng chừng sẽ xung đột không ngừng, nhưng những tình huống bất ngờ, những lần giúp đỡ lẫn nhau lại khiến họ dần kéo gần khoảng cách.Khi tình cảm giữa hai Alpha dần nảy nở, họ phải đối mặt với ánh nhìn định kiến của xã hội, của gia đình - rằng Alpha chỉ nên kết đôi với Omega. Nhưng vượt qua tất cả, họ chọn đứng bên nhau.…
"Về nhà tớ đi.""Có cơm bưng nước rót đầy đủ không mà đòi mời người ta về? Hahahaha, thôi, tớ đội mưa về được, Vũ về trước đi, tớ chờ ngớt chút nữa rồi về sau.""Về nhà tớ đi, tớ có đủ mà."Tôi thấy giọng cậu ấy trầm lắm, lại có một chút da diết cầu xin, như đứa con nít đang nài nỉ cái kẹo từ mẹ, cậu ấy cũng nhìn tôi bằng ánh mắt tương tự. Tôi nhướng mày nhìn Vũ khó hiểu, song không nghĩ ngợi quá nhiều, gật đầu đồng ý. Tôi đã quen với việc đồng ý Vũ bất kể là chuyện gì, chỉ cần cậu ấy hỏi, tôi chắc chắn sẽ đáp ứng, cũng bởi cái não rỗng này thích cậu ta quá mà, có còn cái gì cứu vớt được cho tôi đâu. Thế là trong cơn mưa xối xả, có hai cậu sinh viên khùng khùng điên điên vừa chạy vụt đi, vừa cười nói vui vẻ. Đặt chân về đến nhà Vũ rồi, cũng là lúc cả hai ướt như chuột lột, ướt từ đầu đến chân tìm không đâu ra một miếng khô.Trần Anh Vũ và Nguyễn Hiền An, câu chuyện nhỏ về mối tình thanh xuân nhẹ nhàng giữa hai thiếu niên, ngọt ngào, trầm lắng và không kém phần hài hước.…
tác giả : Hạ Vũ thể loại : đoản văn. ngẩu hứng, tình yêu và những kỷ niệm tuổi thanh xuân Chắc hẳn trong mỗi chúng ta ai cũng sẽ có một thời thanh xuân để nhớ, dù có trưởng thành bao nhiêu, dù những bộn bề ngoài xã hội đã khiến ta bận rộn bao nhiêu thì khi ngồi lại, tận hưởng dư vị của cuộc sống, chỉ cần một tách cà phê và một bản nhạc nhẹ nhàng du dương cũng đủ khiến ta nhớ về những kỷ niệm xưa cũ, những ký ức đẹp mãi mãi đọng lại trong lòng mỗi người, tuổi thanh xuân thật đẹp tôi ước gì thời gian mãi dừng lại ở năm tháng ấy. Thanh xuân như cơn mưa rào, cơn mưa ghé qua cuộc đời ta gột rửa những nổi buồn nơi đáy lòng và cuốn trôi đi những năm tháng tươi đẹp của tuổi thanh xuân ấy. Dù là ai đi nữa ắt hẳn sẽ một lần ướt mưa.…
Cấp một ngây ngô trong sáng, tình bạn đơn giản thuần khiếtCấp ba trưởng thành và mơ mộng, từ đồng phục đến váy cưới là một câu chuyện ngọt ngào.Nhưng bạn có nhớ cậu bạn cùng bàn năm lớp 9 không? Cái tuổi chưa có suy nghĩ gì về tương lai, yêu và thích còn là một khái niệm mơ hồ, có khi chỉ một năm sau nữa sẽ tách ra học hai trường cấp ba khác nhau, tuy không cách đến trăm ngàn cây số, lại dễ dàng khiến người ta từ bỏ, bởi vì bạn mới, môi trường mới, điều kiện đi lại hạn chế, áp lực thi đại học tăng lên, liệu người từng nắm tay hồi lớp 9 có còn quan trọng? Cậu bạn năm 17 tuổi không dễ quên, vậy cái tuổi 15 ngây thơ ấy, có nên có một mối tình....…
Ngô Du rất khó chịu, khó chịu cực!Trong lòng bàn tay hãn đều muốn đem vệ sinh miên làm ướt, khả nhìn kia chen lấn thùng xe, xa xôi buồng vệ sinh, Ngô Du có điểm tuyệt vọng! Đáng chết quản lý rất khi dễ người! Nhất định phải đuổi ở phía sau đem chính mình gọi trở về, tuy rằng cũng không muốn ở nhà liền ngốc, nhưng là lại cố tình đuổi ở phía sau ── xuân vận phản trình Cao Phong thời kỳ, nhưng lại vượt qua chính mình... Đến cái kia, này dọc theo đường đi run như cầy sấy liền sợ ra cái vạn nhất để người nhìn đến một cái đại lão gia sủy cái kia ngoạn ý, còn muốn hay không nhân sống! Trước mắt không thể không đổi, nhưng là trong xe rậm rạp người, trạm, ngồi, tọa càng có liền đĩnh đạc nằm trên mặt đất, còn có chi ở trên hành lang hành lý, này khiến hắn như thế nào quá khứ a!Phiêu phiêu lân tòa người kia, sơn giống nhau, ngưỡng tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm mắt khóa mi, một bộ khó chịu bộ dáng, Ngô Du càng do dự, đến cùng muốn hay không đi đâu? Đây là, bên cạnh nam nhân giật giật tựa hồ muốn đổi cái tư thế, Ngô Du cái gì cũng không để ý suy nghĩ, kêu một tiếng tiên sinh, có thể là rất kích động, này một tiếng dọa người đại, đại đắc đủ để cho cái kia sơn dường như nam nhân một cái giật mình, một đôi ngưu mắt trừng đắc lưu viên nhìn trước mắt Ngô Du! Ngô Du cũng kinh giác này một tiếng đại đắc quá thất lễ, đỏ bừng mặt khiếm mông, ngạnh da đầu ngắc ngứ, phiền toái ngài khiến một chút, ta đi ra. Này một tiếng lại tiểu cùng muỗi dường như. Nam nhân nhăn mi nhìn hắn, có điểm nghi hoặc, hắn muốn là…
Nội Dung: Khi một chàng trai rung động trước một cô gái-đó là thích.Còn khi mà một cô gái rung động trước một chàng trai- cái đó chính là yêu.Thanh Nhi bé nhỏ đã nghĩ như vậy đấy, thích không thể nào bằng với yêu. Cô có yêu một chàng trai từ hồi còn bé tí. Tình yêu của cô lớn lao bao nhiêu, vậy mà cậu bạn này lại đi thích những đứa con gái khác, cả lớn lẫn trẻ. Nhưng cô chẳng thèm quan tâm, thích đâu thể bằng yêu. Vì vậy cô mong chờ tình yêu này cũng được đáp lại bằng một sự rung động của bạn trẻ ấy.Không cần hắn nghĩ gì, hắn vẫn phải thích cô (bằng một sự ép buộc) !…
Tô Tương Tương là một nữ sinh cấp Ba, một nhân vật gây phong vân ở trường hội tụ đủ thứ trốn học, đánh nhau, không để ai vào mắt Một ngày Tô Tương Tương nhìn thấy học sinh mới chuyển trường Dư Nhiên đang đọc sách trong lớp cô liền cảm thấy tim đập loạn xạ không bình tĩnh lại đượcTừ đó mọi người liền nhìn thấy nữ quái Nhất Trung điên cuồng đọc sách không còn hư hỏng mà ngoan ngoãn làm cái đuôi nhỏ đi theo Dư NhiênTô Tương Tương : Dư Nhiên bài tập này làm thế nào vậy ?Tô Tương Tương : Dư Nhiên cậu xem tớ học đến mắt cũng đã có quầng thâm rồi này Buổi tối mùa hè, sau khi kết thúc lớp học thêm Tô Tương Tương lôi kéo Dư Nhiên đến bể bơi của trường Tô Tương Tương : Nhiên Nhiên nhân lúc trường không có ai cậu biến thành người cá bơi qua bơi lại vài vòng cho tớ xem được không ? Dư Nhiên : Muốn xem ? Nằm mơMọi người đều nghĩ học thần thành tích tốt, cao lãnh như thế sao lại để mắt đến Tô Tương Tương. Nhưng không ai ngờ được một hôm Tô Tương Tương tranh chấp với một nữ sinh đến đánh nhau Dư Nhiên nhìn thấy mặt lạnh đi đến bên cạnh cô hỏi " Tay có đau không ? " sau đó nhẹ nhàng xoa tay rồi khẽ hôn lên mu bàn tay của cô…
Đoạn trích:Nam nhân bị thôi tình tề tra tấn chính khó chịu, thân thể cuộn tròn cùng một chỗ, giữa hai chân mang theo một cái gối đầu không ngừng kích thích hạ thể. Nghiêm Lễ Chi đang lấy không chuẩn là thượng hắn vẫn là đem hắn lượng một đêm, Dương Kiên bỗng nhiên cung thân mình lăn đến hắn bên cạnh, nâng tay ở không trung sờ soạng sau một lúc lâu, cuối cùng một phen nhéo Nghiêm Lễ Chi áo sơmi vạt dưới, ngạnh sinh sinh đem hắn kéo đến chính mình trên người.Nghiêm Lễ Chi không dự đoán được hắn sẽ sử lớn như vậy kình, sửng sốt một lát, Dương Kiên mới mặc kệ nhiều như vậy, hắn đem Nghiêm Lễ Chi áp đến dưới thân, lung tung hôn môi cắn cắn hắn cổ cùng xương quai xanh, bàn tay từ Nghiêm Lễ Chi rộng mở trong cổ áo chui vào đi vuốt ve hắn bóng loáng kiên cố lồng ngực, còn tưởng chen ra hắn hai cái đùi hướng hắn trên người cọ.“Còn tưởng thượng ta?” Nghiêm Lễ Chi cười nhạo một tiếng, bị khiêu khích khởi vài phần hưng trí. Hắn cách Dương Kiên mỏng manh thể tuất tinh chuẩn tìm đến đối phương đầu vú vị trí, hung hăng sờ, Dương Kiên thân thể đạn động một chút, hừ ra một tiếng ngắn ngủi nức nở.Như vậy mẫn cảm?Nghiêm Lễ Chi rất ít nhìn thấy đầu vú phản ứng như vậy cường liệt nam nhân, đương nhiên cũng khả năng là thôi tình tề nguyên nhân, bất quá này cũng không ảnh hưởng hắn tiếp tục đùa bỡn hứng thú. Hắn triển bình Dương Kiên ngực bên trái vật liệu may mặc, khiến đối phương đầu vú hình dạng đột hiện ra đến, ra ngoài hắn dự kiến là, Dương Kiên đầu vú cũng không giống phổ thông nam nhân như vậy h…
Muốn giới thiệu đến các bạn những bộ đam mỹ vườn trường hay. Cũng muốn lưu giữ lại cảm xúc của bản thân nên mình đã lập ra bộ review này. Mọi người ghé đọc nhé…
Nu9 - My học với nam9- Khanh từ hồi mẫu giáo 2 tuổi. Mặc dù đã học rất nhiều trường khác nhau nhưng My vẫn luôn học cùng lớp với Khanh. Và thế là học với nhau đc 13 năm. My vẫn luôn thầm thương trộm nhớ Khanh đến lúc thi vào 10 nhưng My đã rất hối hận khi ko chịu thổ lộ sớm hơn.…
Một người, hai người hay thậm chí là hai mươi người, mình vẫn chờ cậu . Nhưng cho đến giờ phút này, mình muốn nói : " Hứa Niên, mình thích cậu, mình không thể chờ được nữa "Cậu sẽ vẫn vậy hay cùng mình bắt đầu ?…
Truyện về một cô gái mang tên Min thích một cậu bạn cùng lớp .Truyện kể chuyện từ lý do Min gặp và thích Cậu bạn ấy cho tới kết quả . Thôi không nói nhiều vào truyện thôi !!…
Là đoản do mình viếtLần đầu viết chuyện nên có thể có nhiều sai sótMọi người có góp ý gì hãy để lại lại ở phần comment hoặc nhắn riêng cho mìnhChúc mọi người đọc truyện vui vẻ…