tác giả: Tiểu NguyênCP: Bạch Ngọc Đường x Triển Chiêu Cao Hãn Vũ x Quý Tiêu BăngTa dùng một ngàn năm để nhớ người, người lại dùng một ngàn năm để quên ta.Triển Chiêu hay Quý Tiêu Băng: ai mới là cậu?Bạch Ngọc Đường, và Cao Hãn Vũ: cậu chọn ai?Trong tình trạng đói khát fic về Cao Hãn Vũ x Quý Tiêu Băng như hiện nay, ta chỉ có thể tự viết để thỏa mãn chính mình, cầu đánh giá, góp ý, nhưng không cầu đá, gạch, uhuhu…
Tác giả: AnnieLần đầu gặp anh: Em, Diệu Linh từ quê trở lại thành phố cùng với gia đình em và bạn thân em, đi đến quán phở quen thì gặp anh, mới biết anh là con ông chủ quán, tên anh là Khôi Nguyên, thấy anh cũng đẹp em thích anh vu vơ.Lần thứ hai gặp anh: Trước ngày khai giảng em đi gội đầu, anh đạp xe lướt qua em, em ngã trẹo chân một chút, anh lo lắng ân cần hỏi em, đưa em về nhà, em mới bắt đầu thực sự rung động từ ngày hôm ấy.Lần thứ ba gặp anh: Em đến trường cùng Thùy Dương - bạn thân em, em gặp được anh, thực sự em rất bất ngờ vì anh học chung trường, người ta có câu "quá tam ba bận" và ý nghĩa của nó là ba lần không được thì dừng lại nhưng em sẽ cho nó thành sự khởi đầu của tình yêu em dành cho anh, từ ngày hôm ấy em quyết định theo đuổi anh.…
Tôi lười biếng ngã người ra đằng sau ghế, đôi mắt hướng lên cái quạt trần mà khép nhẹ. Bỗng mùi hương bạc hà nhẹ sộc vào mũi, nhưng sợi tóc nhẹ nhàng đâm vào mặt tôi." Khánh Quyên, đừng ngủ nữa."Mở hờ đôi mắt, đập vào tầm nhìn của tôi là Vũ Lê Hoàng Phong, cái gương mặt điển trai của nó khiến tôi bị kéo ra khỏi cơn buồn ngủ. "Tao chỉ nhắm mắt thôi chứ đã ngủ đâu.""Tối nay mày có muốn đi xem bộ phim "Tình Ái" hay bộ "Cục Trưởng Cảnh Sát Không Dễ Đùa", cả hai bộ đều vừa mới ra hôm qua? Đi nhé?"-Nó lờ đi câu trả lời từ tôi.Đặt ra câu hỏi này, lời mời lại thiên về yêu cầu và để bản thân tôi quyết định nên xem gì, Phong cũng rành tâm lý tôi quá đi."Với mày à?""Ừm, mày thấy sao?"- Phong nhìn lại tôi rồi hỏi lại với câu tiếp theo."Cũng được".-Thú thật tôi có hứng phú với Phong hơn là việc đi xem phim nên cớ gì phải từ chối niềm vui nhỏ nhỉ?…
Căn phòng nhỏ phảng phất mùi nắng ấm sớm mai,khung cửa sổ hiện rõ cảnh bầu trời xanh ngát.Làn khí nhẹ bay qua khung cửa làm tiếng chuông gió kêu leng keng âm thanh thật dịu tai.Trên kệ tủ của phòng còn có một quả cầu thủy tinh trang trí màu xanh lam đẹp mắt.Tại góc bàn học trong phòng.Chồng sách vở,bài tập chất đống lộn xộn.Có một cuốn nhật kí được mở ra với cây bút màu xanh xinh xắn đặt trên trang giấy trắng tinh non nớt, ghi rõ dòng chữ nắn nót,cẩn thận:[Ngày 12/6 ...không hiểu trời ngày đó đẹp tựa trong mơ.Tôi nghe nhịp đập trái tim mình rõ ràng.Tôi đã thầm mến một người.Người đó tên là Việt Trạch!]…
Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, ngược, đơn phương, chia ly, tiếc nuối.Năm 19 tuổi Hoàng Đức Duy là học bá của trường, lúc nào cũng đứng đầu bảng xếp hạng thành tích.Anh là niềm tự hào của thầy cô, là ánh sáng trong mắt bạn bè, nhưng cũng là người mà Quang Anh không bao giờ với tới.Nguyễn Quang Anh là một học sinh năm hai bình thường, không thông minh, không nổi bật, chỉ biết lặng lẽ dõi theo bóng lưng Đức Duy giữa sân trường rộng lớn.Cậu thích học bá ấy, thích đến mức dù chỉ là một lần được Đức Duy gọi tên, cũng đủ để khiến cậu vui cả một ngày.Nhưng Đức Duy chưa bao giờ quay đầu nhìn cậu.Trong thế giới của anh, cậu chỉ là một người xa lạ lướt qua nhau giữa hành lang là một chấm nhỏ trong đám đông ồn ào của những năm tháng thanh xuân.Quang Anh chưa từng hy vọng xa vời, chưa từng nghĩ sẽ có một ngày Đức Duy thuộc về mình. Nhưng ai mà ngờ được, thời gian rồi sẽ đưa cả hai đi xa đến mức ngay cả cơ hội để chào nhau một lần cũng không còn nữa."Đức Duy nếu ngày đó em dám đứng trước mặt anh, có lẽ...chúng ta đã không là quá khứ."…
An Nhiên, một cô gái hiền lành, có phần chậm chạp trong chuyện tình cảm, cùng lớn lên với Dương Minh, một cậu bạn thân từ thuở nhỏ, sống gần nhà nhau và luôn xem cô là " báu vật ".Từ khi còn bé, Dương Minh đã biết rõ bản thân thích An Nhiên. Cậu luôn âm thầm bảo vệ cô, đôi khi hơi bá đạo và chiếm hữu, đến mức bạn bè trong khu đều trêu rằng cậu " chăm vợ từ bé ".Khi cả hai bước vào cấp 3 - cùng học lớp 10 tại một ngôi trường nổi tiếng - câu chuyện thanh xuân chính thức bắt đầu. Dương Minh là học bá nhưng lại cực kỳ ngỗ nghịch, vừa giỏi vừa quậy, luôn khiến giáo viên đau đầu nhưng không thể phạt nặng vì thành tích học tập quá xuất sắc.Ở trường, Dương Minh tỏ ra lạnh lùng, chẳng để tâm đến ai ngoài An Nhiên. Trong mắt mọi người, An Nhiên là cô bạn bình thường, chỉ có mỗi " vinh dự " là ngồi cùng bàn với hotboy siêu cá biệt. Nhưng không ai biết, cậu ấy mỗi ngày đều cẩn thận chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô, kèm theo lời nhắc: " Ăn nhanh rồi học bài, đừng để tao phải nhắc nữa ".Tình cảm Dương Minh dành cho An Nhiên ngày càng lộ rõ, nhưng cô thì vẫn ngây thơ không nhận ra, cho đến khi một nam sinh khác bắt đầu có ý định tiếp cận cô...…
Văn án :Từ nhỏ đã ngậm thìa vàng ra đời Tang Ny trong nhà có mỏ giàu đến chảy mỡ, nhưng ngày khai giảng đầu tiên, cô lại cự tuyệt Rolls-Royce đưa đón, thu hồi tất cả quần áo hàng hiệu cùng trang sức quý báu, quyết tâm muốn trải nghiệm một chút hạnh phúc bình dị.Nhưng mà không như mong muốn, luôn luôn không cẩn thận để lọt giàu.Trong ngõ nhỏ , Tang Ny nhìn Doãn Thứ mặt vô biểu tình mà giải quyết những đám người sinh sự kia, sau đó che đi cánh tay bị thương, bước chân rời đi. Hắn lạnh lùng nhìn Tang Ny nói: " Thu hồi tất cả lòng thương hại trong mắt cô lại."Tang Ny không hiểu: " Có thể sử dụng tiền giải quyết, tại sao phải động thủ ?"Doãn Thứ: " ... ... như vậy?"Tang Ny móc ra một loạt thẻ đen mà ba ba đưa cho, đưa cho anh: "Cậu cầm đi, về sau đừng đánh nhau, trực tiếp dùng tiền đập chết bọn hắn."Doãn Thứ nhất thời không biết nói gì.* Tin tức hai người ở cùng một chỗ loan truyền nhanh chóng, tất cả mọi người đều đoán con bé nghèo hèn đó sẽ bị Doãn Thứ đá đi bất cứ lúc nào, nữ sinh điều kiện tốt hơn Tang Ny ái mộ Doãn Thứ cứ như tre già măng mọc nhiều vô kể.Cho đến khi bạn thân đến nhà Doãn Thứ, trông thấy cả phòng thiên văn đầy đủ thiết bị.Cảm thán rằng: "Đệch mợ, cái này từ trên xuống dưới chắc chắn phải hơn trăm vạn đi? Quả nhiên là Doãn thiếu, thực bỏ ra vốn không nhỏ."Doãn Thứ trực tiếp thẳng thắn: " Tang Ny tặng."Thậm chí còn thập phần kiêu ngạo: " Cô ấy còn đưa tôi toàn bộ tòa nhà thiên văn."" ... ..."Ngày hôm sau, toàn trường đều truyền một tin tức: "Cứu mạng! Doãn Th…
Trại hè ngày hôm đó, giáo viên phát cho mỗi người một tấm phiếu, yêu cầu hai người một đội. Tất Hạ lấy được tấm phiếu số 7, lần đầu tiên cùng Trần Tây Phồn gặp mặt.Cậu ấy đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen, giọng nói nhẹ nhàng, cong môi cười nhẹ: "Tìm thấy cậu rồi, bạn học số 7, có thể chung đội với cậu không?Khi đó, cậu ấy là đứa con kiêu ngạo của trời, có thể nhìn mà không thể chạm tới, mà Tất Hạ chỉ là một trong vô số nữ sinh thích cậu ấy, là một người không ai chú ý đến. Việc yêu thầm này đã định sẵn sẽ chẳng đi đến đâu.Nhiều năm về sau, Tất Hạ gặp lại Trần Tây Phồn, ngày hôm đó mưa tuôn xối xả, cô ấy bị mắc kệt ở một thành phố xa lạ.Người đàn ông mím mím môi, ngữ khí chắc chắn nói: "Yên tâm, nhất định đưa cậu về nhà an toàn".Sau đó lại cùng nhau tham gia họp lớp, có người đùa giỡn nhất định bắt Trần Tây Phồn kể về lịch sử tình trường, Trần Tây Phồn không có cách nào nói: "Chưa yêu bao giờ nhưng thật sự có thích một người".Mọi người kinh ngạc hỏi người cậu ấy thích là ai, Trần Tây Phồng nhìn về phía Tất Hạ, ánh mắt giao nhau, khóe mắt cô ấy dần đỏ lên, tim chậm một nhịp.Trần Tử Phồn môi mang ý cười, từ từ nói: "Bạn học số 7 của lớp chúng ta".Không ai biết được, buổi tối ngày hôm đó ở hành lang, Tất Hạ bị cậu ấy vây vào tường, tránh cũng không thể tránh khỏi, hơi nóng của Trần Tử Phồn phả vào, gần như khẩn cầu: "Thích tôi lại nhé bạn học số 7".TÁC GIẢ: 楠知北Tên gốc: 七号同学…
Mùa Hè từ khi nào mà đã đến nhanh như vậy. Tiếng ve kêu ngập trời với cái nóng oi ả . Sau khi qua kì thi giữa kì , cô đã muốn nghỉ Hè sớm. Trong đầu đang chuẩn bị nghỉ hè thay đổi bản thân đồ đó keo, thì thầy chủ nhiệm bước vội vào lớp với vẻ mặt đằng đằng sát khí , quát lớn : "chị Diệp Hoài đâu đứng dạy ngay cho tôi, thi kiểu gì mà Toán có 2đ thế này lại còn là môn tôi chủ nhiệm, chị định đem tôi ra làm trò cười ấy hả". Cô nghe thấy tên mình thì giật mình đứng dậy , vừa quê vừa nhục cúi mặt xuống chuẩn bị đón nhận cơn thịnh nộ tiếp theo của thầy. Không để cô đợi lâu thầy quát tiếp :" Lập tức chuyển xuống chổ Anh Tuấn ngồi cho tôi . Ngồi đó ráng mà kéo nhau lên, chị đừng có mà dạy hư trò cưng của tôi đấy nhé " Anh Tuấn, thì ra là học sinh giỏi Toán của lớp, vừa đẹp vừa giàu , ngồi chung là trúng mánh rồi má ơi! Tuấn thủ khoa thì ít ra mình cũng Á Khoa chớ nhờ hoặc chi ít điểm cũng nhỉnh nhỉnh hơn chút. Cô thầm nghĩ mà mở cờ trong bụng Vừa đặt mông xuống ghế thì cô đã quay sang làm quen với Tuấn " Hello bạn cùng bàn sau này giúp nhauu nhooo" nhưng đáp lại chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của anh. Qủa thật nam thần vẫn chưa chết hết mà. Vẻ mặt của anh thật thanh tú và nghiêm nghị, những đường nét sắt bén và ánh mặt ngầu lòi nhìn y changg tổng tài bá đạo Ngôn Nhất Trì . Cô kết luận ngày tháng sau này của mình sẽ đầy màu hồng hoặc chi ít cũng đau khổ trong sự đẹp trai ý nhờ .…
Tác giả: Hề NhiễmThể loại: Ngôn tình, hiện đại, thanh mai trúc mã, yêu giả thành thật, 3S, yêu thầm, hài hước, HEĐộ dài: 47 chương + 2 ngoại truyệnVăn án:Sau khi bị ép đi xem mắt tới chín lần, cuối cùng Lương Trản cũng không thể chịu đựng được nữa. Dưới sự thúc giục của cô bạn thân, cô đã nói ra việc năm đó mình và trúc mã Kỷ Đồng Quang đóng giả làm người yêu của nhau để đối phó với gia đình, kết quả là không cẩn thận lại tự sa vào lưới, cứ tưởng rằng có thể thoát khỏi kiếp nạn xem mắt, nhưng không thể ngờ rằng ba cô lại vỗ đùi nói: "Sao lại có thể như thế được chứ?"Ngày hôm sau, cô nhận được cuộc gọi của Kỷ Đồng Quang, người được cho là sẽ sống ở nước ngoài đến hết phần đời còn lại.Kỷ Đồng Quang: "Chú kêu anh về nước."Lương Trản: "Về nước làm gì?"Kỷ Đồng Quang: "Kết hôn với em, anh đồng ý rồi."Lương Trản: "?????"--CP: Nữ nha khoa lạnh lùng vs nam kiến trúc sư thâm tình.…
Gió thu ùa vào phòng kèm theo tiếng lá xào xạc ngoài sân trường. Như một thói quen khó bỏ, Hy Chi ló cái đầu vào nhìn quanh lớp rồi mới bước vào. Cô đến gần bàn của cậu Nguyễn, Nguyễn Tri Vương liếc mắt nhìn một cái rồi mới về chỗ của mình. Khoảng khắc Trương Hy Chi liếc nhìn chỗ của bạn học, Vương đã nhìn thấy hết. Anh chàng nhếch môi lên, tỏ ra vẻ đắc thắng nhìn Hy Chi. Đôi môi mấp máy:"Khúc gỗ."…
Nhật Hạ- thiên kim tiểu thư vừa chuyển tới thành phố A, gia thế giàu nứt váchHàn Vũ- sống tại thành phố A, cùng lớp với cô, sở hữu gia thế giàu nhất thành phốNgày cô chuyển vào lớp hắn là chuỗi ngày cô cho là phiền toái xảy đến với côCâu chuyện này sẽ viết về quãng thời gian tươi đẹp nhất của hai nhân vật chính và những người bạn của họ và những năm tháng thăng trầm của họHãy chờ xem bộ truyện này có gì hấp dẫn nhé❤…
Kể về sự gặp mặt của bốn người bạn, Mạc An Nhiên, Nguyệt Bạch Ân, Lạc Thần Dự, Ngự Lục Quý, mỗi người một tính khác nhau, người mê trai, người quậy phá, người bá đạo, người ôn nhu, hoàn hảo, và họ dần dần chơi thân với nhau. Sau đó thì biết bao chuyện xảy ra khiến họ hiểu lầm. Và người đã gây ra những chuyện đó? Mọi người hãy cùng đón xem nha. Bộ truyện về thanh xuân vườn trường!…
Câu chuyện là một cuốn nhật kí nhỏ của Trương Ngọc Kiều Anh, kể về những câu chuyện linh tinh thường ngày bên người nó yêu quý đến những câu chuyện có ý nghĩa quan trọng, tạo nên một kỉ niệm khó quên trong thanh xuân nó, đặc biệt là mối tình đơn phương thằng cùng lớp tuy nhiều nước mắt nhưng cũng tràn ngập cảm xúc khó quên...…
Câu chuyện này là chuyện có thật và chính mình là nhân vật "tôi" trong câu chuyện nàyChính mình cũng là người đã trải quaLưu ý giúp mình là truyện này sẽ không có H và sẽ thiên về thanh xuân vườn trườngMình muốn viết truyện này chủ yếu là để kể lại câu chuyện mà mình đã trải qua và đưa ra lời khuyên nên nó không có 1 cái kết toàn vẹn...…
Hạ Vũ và Lập Phong là 2 người bạn thân từ thuở nhỏ . Về sau gia đình Lập Phong phải chuyển đi đến một nơi khác rất xa khiến 2 người không còn liên lạc . Lên cấp 3 , gia đình Hạ Vũ gặp tai nạn khiến cậu phải chuyển lên thành phố sống cùng nhà người dì ruột . Định mệnh một lần nữa lặp lại , hai người gặp lại nhau trong môi trường mới nhưng Lập Phong đã hoàn toàn quên mất người bạn này ...Gặp lại người bạn cũ , Hạ Vũ đã rất vui mừng nhưng khi nhìn thấy đôi mắt lạnh lẽo của Lập Phong nhìn cậu lúc cậu qua chào hỏi khiến cho Hạ Vũ lòng đau như cắt , không thể chấp nhận tình bạn của họ cứ thế bị phai nhạt .…
Rồi đến một ngày, bọn trẻ lóc chóc hô biến thành một người lớn chững chạc, biết nếm mùi vị của thất bại và lại đứng lên bước tiếp trên con đường nó đã chọn. Ở thành phố rộng lớn này, dường như đang kéo dài khoảng cách của những đứa trẻ ở làng Đèn Xích thuở ấy dần trở thành người dưng nước lã. Chẳng lẽ khi trưởng thành, mỗi người đều sẽ thay đổi hết sao? Tôi cóc quan tâm điều đó, tôi chỉ biết rằng năm đứa trẻ ngày xưa vẫn yêu thương và quý mến nhau lắm!Cái Dòm tựa đầu lên vai tôi, lọn tóc nhỏ của nó cứ trượt nhẹ qua cổ tôi, cảm giác vừa nhột nhột mà lại thích thích. Đám lá rụng cứ chơi đùa với từng đợt gió..."Xào xạt, xào xạt"Mùi hương tóc của Dòm làm tôi rung động, muốn nói lắm nhưng môi miệng cứ mím thật chặt lại...Dòm ơi, mày biết nhỏ Cúc Hương mến mày lắm không?…
Giới thiệu 1:Một ngày kia, trường học xì xào.Không thể ngờ, vị Trần Thuật kiêu căng khó chiều kia lại có một ngày ngoan ngoãn ở trong lớp giúp bạn gái mình làm bài tập.Quần chúng cắn hạt dưa ngưỡng mộ: Liệu có phải bạn gái cậu ta là hoa khôi An Nguyệt không nhỉ?Có người liền nhảy ra đính chính: "Không phải hoa khôi nhưng là em gái của hoa khôi. Vào tiết thể dục hôm trước tôi quay về phòng lấy đồ thì nhìn thấy cảnh em gái hoa khôi bị Trần Thuật đè lên tường hôn dữ dội lắm."Giới thiệu 2:Trần Thuật dùng tay nắm chặt mũ lưỡi trai, giọng trầm khàn nói: An Tĩnh cậu hãy cười với mình một cái đi.An Tĩnh liền bẽn lẽn nói: Mình còn đang làm bài tập.Không ngờ Trần Thuật ngập ngừng giây lát liền nói: Mình làm giúp cậu, cả mạng của mình cũng cho cậu.…
E hèm... Một câu chuyện ngọt ngào xây dưng dựa trên mấy tình tiết thường ngày cẩu huyết trên lớp ta và được biến hóa thành một hũ mật ong thơm mịn ฅ'ω'ฅ…