Chiếc hộp thứ 14 của Schrödinger's Cat.Q: Dạo gần đây có tin đồn Chovy đang hẹn hò với Deft - người luôn được mọi người gọi bằng cái tên "kình địch của Chovy", không biết cậu có cảm nghĩ gì về vấn đề này không ạ?Chovy: À, tôi xin đính chính lại một chút, tin đó là do tôi đồn.…
Yêu các người tôi nhận lại được những gì? Chính các anh đã mang tới hi vọng rồi cũng chính các anh đã dập tắt nó. Các anh mang đến cho tôi tình yêu thì hãy để chính tôi giết chết nó khi nó mới chỉ là mầm mống đầu tiên Các anh hãy nhớ lấy chính các người ruồng bỏ tôi, nên đừng bao giờ oán trách ai cả…
"Haram à, hôm nay đúng là ngày kì lạ. Ý là, anh đã trải qua rất nhiều ngày kì lạ nhưng hôm nay là ngày kì lạ nhất trong những ngày kì lạ anh từng trải qua."----Shots/Drabbles nhảm nhí linh tinh vì nhớ tổ đội tàu lượn của mình quá.Không có couple, chỉ có 5 cậu trai đánh game và 3/5 cậu đã bị biến thành quàng thượng.…
Moon Woochan đập đầu trúng cái quần què gì đó và bị khuyết mất một mảng trí nhớ, xu cà na cái là chả biết não bộ cậu ta vận hành thế nào mà lại tự đi tái tạo một ký ức mới.Và trong cái ký ức trời đánh đó, Woochan đang yêu nhau với Giin.----Chúc mừng sinh nhật lần thứ 25 của tuyển thủ Kim "Kiin" Giin, wish you all the best!Warning: bad words, mất não phi logic và cực kỳ cực kỳ cực kỳ OOC.…
Title: FanserviceAuthor: seokjinicalTranslator: RanGenre: angst, dramaPairing: MeanieFIC ĐƯỢC DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG MANG RA KHỎI BLOG NÀY…
Đây là cảm nghĩ của mình khi nghĩ đến bé Đậu của cả nhà, vậy thôi. À mà nè, kiểu của mình khi nào có cảm hứng mới đăng, và truyện này KHÔNG theo một concept nhất định, đây giống như chỗ để mình bung lụa về tụi nó thì đúng hơn nha :))) Cẩn thận khi lọt hố ._. Lúc nào có cảm hứng thì mình sẽ làm fic, còn hôm nào thích gì đăng đó nha, đừng thắc mắc tại sao bởi vì au nó cũng chả biết đâu :))))…
Con xin lỗi nếu điều này làm bố mẹ phiền lòng, nhưng đây là cảm giác thực sự của con lúc này. Con không muốn về nhà. Có lẽ vì xa nhà quá lâu mà sợi dây kết nối với ngồi nhà con được sinh ra và lớn lên quá lỏng lẻo chăng? Khi ai cũng háo hức tết về được chăm sóc và được bố mẹ chăm sóc sao con lại thế? Lên xe về nhà con thực sự thấy buồn lắm.Bố mẹ biểu hiện cho con tình thương vừa đủ khi ở nhà. Có lẽ cũng lẽ thường tình tâm lý người lớn tuổi. Nhưng suốt những năm tháng học xa nhà, đôi khi con thấy bản thân bị bỏ rơi, thấy lạc lõng tự thương xót mình. Càng lớn, cảm giác ấy càng mạnh mẽ. Con khôn lớn trưởng thành không có nghĩa con không dễ tổn thương. Đơn giản là cuộc sống xa nhà dạy con phải nuốt nước mắt lại, xù gai nhím ra để bảo vệ cô gái nhỏ vẫn luôn tự ôm lấy mình. Nỗi bất an vì một tương lai bất định, nỗi cô đơn vì một tình yêu đã đi xa không phải lỗi của bất cứ ai khác. Nhưng những cảm xúc ấy, những nỗi hoang hoải ấy khiến con gái bỗng nhận ra mình lạc lối mất rồi.…
Những tin mà mình đăng lên là gom lại từ all các nguồn khác nhau Cập nhật hàng ngày những tin tức mới nhất về EXONếu bạn có ý định đem bài mình đăng đi đâu thì ok vẫn được. Nhưng đừng quên ghi CR nhé ^^~Ngôi nhà EXO luôn chào đón tất cả EXO-L…
Tựa gốc: Bất Ái Giang Sơn, Ái "Thái Giám" Tác giả: Tiểu Tiểu Chu Trợ. Thể loại: Cổ trang, Cung đình, 1x1, Cường nhược bá đạo ôn nhu công x thông minh xinh đẹp đế vương thụ, chút ngược, sinh tử, HE. ****Văn Án*****Em thụ là con tướng quân, có mẹ là đệ nhất mỹ nhân được hoàng thượng si mê nên bị hoàng hậu ghen ghét giết cả nhà. Ôm đứa con còn mang tã trên đường chạy trốn, mẹ em liền đem em đến gửi gắm chỗ thái giám tổng quản, may ông này cũng tốt bụng nên đồng ý ôm "của nợ" này về. Em đi theo công công đáng lẽ ko thoát khỏi kiếp bị thiến, nhưng chắc lúc đấy tại kê kê em còn quá nhỏ, tìm cắt cũng hơi khó nên được ổng cho giữ lại mà nuôi =)))Lớn hơn 1 chút thì em gặp đại hoàng tử, chưa đủ thời gian mút xong cây kẹo, 2 bạn nhỏ đã nắm tay nhau thề thề thốt thốt, rằng tương lai nếu thành hoàng đế, anh nhất định sẽ phong em làm hậu :"> Đến tuổi thiếu niên, em được phái tới chỗ anh theo hầu, anh giờ mới biết ẻm là thái giám, đành ngậm ngùi gác lại lời hứa hẹn trước kia. Tuy vậy, những xúc cảm anh đối với em lại chẳng hề phân biệt giới tính, dù đã bị lý trí nhiều lần răn đe nhắc nhở, con tim vẫn bướng bỉnh tai ngơ mắt điếc, đập mạnh thì vẫn cứ đập mạnh, ghen thì vẫn cứ ghen =)))Sau anh đúng là thành hoàng đế, em vì không muốn anh bận tâm nên xin đến phòng bếp làm việc, anh ân chuẩn nhưng cũng ích kỷ không cho phép ai được gặp. Nhìn cảnh em bị ức hiếp, bạn Nhị vương gia nhịn ko được tức quá, bất chấp kháng chỉ lôi ẻm đi luôn. Anh công trong cơn ghen nổ óc cũng nhận ra em quan trọng với mình thế…
Tất cả những điều được ghi chép trong Hành Vân Lục Ký đều không có thực. Cũng chẳng ai từng thấy tam giới hiện hình, chẳng từng chạm vào vảy rồng, hay nghe tiếng chén trà rơi vỡ giữa đài Ngọc Lâm nơi Bách Quang Thượng. Nhưng nếu có một ngày, mây vỡ tan, trời mở rộng, từng mảnh ánh sáng chiếu vào trong giấc ngủ, bà sẽ nghe thấy tiếng bước chân của cổ thần dạo bước dưới địa mạch, tiếng sáo hồ yêu ru đứa trẻ ngủ trong động tuyết, và tiếng gọi u uẩn từ Hồng Chi Tùng vọng về.Đây là truyện. Nhưng cũng là ký.Là tưởng tượng của người viết - có thể là điên rồ, có thể là u uẩn sinh ra giữa đời sống hiện đại đầy mỏi mệt. Một thế giới được dệt nên từ những mảnh rời của thơ cổ, kinh sách cũ, thần thoại xưa, và cả vài tia chớp lóe lên từ lòng người giữa phố thị.Có người bảo đây là truyện tu tiên. Có người nói là sách sử viết cho một thế giới không tồn tại. Nhưng thật ra, Hành Vân Lục Ký chỉ đơn thuần là một hành trình - một hành trình đi dọc theo những áng mây trôi, qua ba giới sáu cõi, qua cả những phần tối tăm nhất và rực rỡ nhất trong lòng người.Người viết không mong gì hơn ngoài việc mời độc giả cùng ngồi xuống, tạm quên đi hiện tại, mở sách ra - và bước vào hành trình ấy.…