Câu chuyện này dựa trên một câu chuyện có thật, của một nhân Viên nữ, đã đơn phương chị chủ 4 năm cô ấy làm tất cả vì người minh yêu, mặc kệ là những người xung quanh nghĩ gì,làm đến không suy nghĩ đến bản thân mình, đến khi nhận ra là mình không còn gì cả.... mik đặc cho nhân Viên đó tên là Tuyết và chị đó tên là Phương, có gì sai sót mong mọi người góp ý và thông cảm, vì đây là lần đầu tiên mình viết truyện theo cảm xúc của mình 😊…
đây là một câu truyện không liên quan đến môn văn , mà nó nói về vai chính là một người kém văn mà đam mê nó làm cho mọi người cười thầy cô khinh thường bạn bè chẳng tin tưởng làm cho nhân vật áp lực , và còn xoay quanh câu chuyện tình yêu của nhân vật chính Đây là cậu chuyện thuộc Girl love và ai hok thích thì cứ lướt qua ...…
Sau lưng anh là em, người luôn dõi theo anh, luôn đứng trong góc khuất nhìn theo anh, gượng cười. Hỷ ngộ ái ố của cuộc đời thật trớ trêu. Yêu một người nhưng không dám thổ lộ, không dám công khai với mọi người rằng:"Em yêu anh, yêu anh đến đau lòng".…
Là những lời chưa bao giờ nói của Đông Phương Úc Khanh, dành cho Đông Phương Úc Khanh...Dị Hủ Các Chủ, Phong Nhai Khôn Cùng, nắm trong tay cả Lục giới, lại không thể hiểu được chính trái tim mình. Đoạn tình cảm đau đớn giày vò này, lại kết thúc trong buồn thương lai láng...…
Thanh xuân của một người được tượng trưng bằng một bông hồng. Bông hồng hôm nay nở rộ nhưng mai đây sẽ tàn phai. Hãy nắm lấy thời gian và làm điều mình yêu, đừng để thanh xuân trôi qua một cách vô vị ...…
°Written by 𝑱𝒂𝒎𝒋𝒂𝒏𝒆𝒖𝒏𝒅𝒂𝒍🌙°Another name: ấm áp°Pairing: basnodt (bas asavapatr ponpiboon x nodt nutthasid panyangarm)°Intro: ấm áp không phải là thứ gì xa xỉ, ấm áp đến từ những yêu thương nhỏ của hai con người dành cho nhau------Trong đôi phút toi bị mee chíc thuyền này mọi người ạ :<…
"a~~ hắn lại đến nữa rồi, đúng là phiền phức""này lee jihoon, cậu có mau chóng giải quyết hắn không đây?""ầy......""mọi người đừng sợ, có chút cỏn con này à""chào jihoon"tên truyện nó không liên quan gì đâu =)))author: dương vui lòng đừng mang ra ngoài nếu chưa có sự cho phép của tớtớ cảm ơn 🌻☁️…
Chàng là hoàng tử của đất nước hùng mạnh Chàng mang trên mình trong trách nặng nề gánh vác đất nước Nàng là tinh linh thuộc tộc (ronpa) có mối thù đối với loài người hiện đang bị phong ấn trong cây ngàn năm tất cả dường như được sắp đặt từ trước bởi vòng tròn của số phận sau 2000 năm . 'Hãy chờ ta người con gái ta yêu, kiếp này không duyên phận vậy hãy để kiếp sau ta phụ nàng ' .…
Tên truyện: Một đời đơn phươngthể loại: Vườn trường; học đường ; ngọt; ngược; Futa; NP; nhất thụ đa công; Đơn phương.chủ: ThụTác giả: Tôi.Bối cảnh: Hạ di là 1 cô nàng mắc bệnh sợ đám đông. Luôn lầm lì ít nói đến lạ, từ khi sinh ra ba mẹ nàng bị tông xe chết để nàng cùng tiền bảo hiểm rất lớn.Nhất thụ đa công nhé m.nai không thích thì đi. Tớ đam mê ngược công :333🥳…
1 phần hồi ký và 1 phần nhật ký của Pi (Tôi) Tôi viết cái này chỉ để lưu giữ lại những kỉ niệm đáng nhớ trong cuộc đời tôi, thế nên những gì tôi viết trong này đều dựa theo góc nhìn của tôi về những sự kiện đó, có thể sẽ không đồng quan điểm hay suy nghĩ của một vài bạn . Vả lại, đây là văn phong của 1 học sinh lớp 11 và tôi cũng không giỏi văn cho lắm nên viết có lủng củng thì bỏ qua cho tôi hen.Chú ý: để tag ngôn tình vì để có người đọc thôi…
Tiếng 'rít-' của đàn violon cứ thế vang trong hội trường, sự tĩnh lặng lúc bấy giờ trở nên náo nhiệt. Tại sao trong cuộc thi tuyển chọn lại có người như vậy biểu diễn trên sân khấu chứ? 'Rít-' càng ngày kéo dài hơn, -nó trở nên tệ hơn nữa. Và ánh mắt đổ dồn về cô gái ấy, là một 'cỏ dại' giữa rừng hoa. Nhưng đối với tôi không chỉ đơn thuần là 'cỏ dại'...…
Rào trước:Bộ này sẽ có H(hoặc không vì tác giả thích thế).Tác giả bị ngu, nhiều lúc rối loạn ngôn ngữ, type sai chính tả, lặp từ, dùng từ không hợp lí.Mong quý độc giả thông cảm và góp ý nhiều hơn. Mình xin chân thành cảm ơn ạ!…
Thể loại: Thanh xuân, lãng mạn, nhẹ nhàng, có chút hoài niệmNhân vật chính: Du Hân Nguyên - Lục Hàn Thanh Thanh Du Hân Nguyên và Thanh Hàn Thanh từng là thanh mai trúc mã, chơi rất thân hồi nhỏ, nhưng một biến cố nào đó khiến họ xa cách.…
Kiều Trang là một cô gái ngây thơ chưa bị vấy bẩn. Nhưng rồi một ngày chợt phát hiện người yêu cùng bạn thân ôm ấp nhau trên đường, thế nên cô đã bị tai nạn. Nhờ có một tiểu quỷ dâm đãng Succubus giúp cô mà từ chút một trở thành một cô gái vạn người mê.CẢNH BÁO 🚫: Truyện có cảnh H+, NP, nữ chính tuổi vị thành niên. Các bạn cân nhắc trước khi đọc nhé!…
Mãn môn đều là phản diện hắc hóa, chỉ có sư muội là hài hướcTên gốc: 满门反派疯批,唯有师妹逗比(Mãn môn phản phái phong phê, duy hữu sư muội đậu bỉ)Tác giả: Vị Tiểu HềHuyền huyễn, ngôn tình, xuyên thư, tu tiênVừa mới mở mắt, Diệp Linh Lang nhận ra mình xuyên sách, vào vai nữ phụ pháo hôi độc ác, tư chất kém cỏi, cha không thương mẹ không yêu... Ở đại hội thu đệ tử các tông môn, nàng còn ép nữ chính đem nàng tiến vào đệ nhất tông môn, cuối cùng vì xung đột với nữ chính mà chết thảm...Để bảo vệ tính mạng và sống vui sống sướng, nàng lựa chọn vào tông môn đứng chót bảng không ai biết đến tên tuổi, không làm nữ phụ độc ác pháo bôi nữa! Những tưởng sẽ được sống thoải mái bàng quan tách rời không liên quan nữ chủ, ai dè toàn bộ các sư huynh sư tỉ đều trở thành phản diện hắc hóa, làm đá kê chân cho nữ chủ. Như thế không phải môn phái nhà nàng sẽ hoàn toàn bị diệt vong sao?Thế này không được! Nàng phải ngăn chặn tất cả chuyện này. Nữ chính làm gì kệ nàng, các sư huynh sư tỉ nàng đều phải cứu!…
Dân trong làng ai chả biết cái danh ông Mạnh. Nhà ông ta làm phú ông cũng được ba đời rồi. Ông vốn giàu sẵn lại được trời phú mần ăn giỏi, giàu càng thêm giàu. Nhưng dù có là phú ông thì cũng có nỗi muộn phiền riêng, vì ông cũng là một người cha. Ông chỉ lo mỗi việc cưới vợ gả chồng cho năm đứa con cậu ấm cô chiêu kia thôi.#Truyện chỉ đăng tại wattpad…
Nguyễn Huyền Chi là 1 tội phạm với 6 bản án tử hình.Tất cả những những thứ cặn bã của xã hội đều hội tụ ở nàng ta.Từ những tội ác kinh khủng nhất cho tới những thứ lố bịch,nàng ta đều có thể thực hiện.Nhưng vào ngày thứ năm trước khi tử hình,nàng chết.Hưởng dương tuổi 24,với cách thức chết giống như bản án tử hình của nàng : ĐiệnHoặc là chúng ta nghĩ thế...…